Editor: Himee
◎ Có nhiều bạn thì làm mọi việc dễ dàng hơn. ◎
Cừu Hân dẫn Phương Như vào phòng, mặt răng đang cẩn thận đứng bên cạnh giường masage, trên khuôn mặt đáng sợ hiện ra một chút dằn vặt, trên tay còn đang nắm chặt một chiếc lá trúc.
Chúng ta hãy quay ngược thời gian về thời điểm Cừu Hân vừa bước vào phòng——
Mặc dù tư thế của Cừu Hân trông giống như một tên cướp dâu, nhưng trên mặt ngàn lớp của ma mặt răng vẫn không quên mục tiêu của mình: lấy được sự sợ hãi từ Cừu Hân sau đó dâng cho chị Phương Như.
Mặt răng há ra cái miệng khổng lồ từng lớp từng lớp, nhấp nhô như gợn sóng. Cấu trúc miệng của nó giống như một cái bẫy lớn. Trung tâm là một cái hố đen kịt, có lẽ là cổ họng của nó, xung quanh miệng có vô số răng nhọn lạnh lẽo rải rác, nước bọt chảy ra từ kẽ răng, nếu có người mắc chứng ám ảnh sợ hãi nghiêm trọng nhìn thấy khuôn mặt của nó vào lúc này, đoán chừng sẽ bị dọa ngất xỉu ngay lập tức.
Cừu Hân đóng cửa, quay người lại liền nhìn thấy một màn này, trên người cô không tỏa ra bất kỳ cảm giác sợ hãi nào, ngược lại đi tới và vỗ vai mặt răng: "Ông anh, miệng lưỡi lật nhanh như vậy, xem ra miệng của anh rất linh hoạt?"
Mặc dù mặt răng nhiều miệng nhưng không thể nói chuyện, nó chỉ có thể nhúc nhích miệng sững sờ tại chỗ.
Cừu Hân lấy trong túi, cầm ra mấy cái lá tre. Đây là bày ở một góc nào đó trong đại sảnh, tre may mắn dùng để chiêu tài, bị cô ấy nhìn thấy, ngứa tay liền bứt mấy chiếc lá cất đi.
Chị Phương Như kinh doanh lớn như thế, trung tâm tắm mở tận 6 tầng, bày biện tre may mắn nhất định có ích để chiêu tài đi, để cô hưởng tí vận may của chị ruột mình.
"Ông anh cầm lấy đi. Miệng linh hoạt như thế, không cần tiếc, dùng lá tre này thổi sáo trúc cho chị đây nghe đi?" Cừu Hân đưa cho mặt răng 1 chiếc lá.
Mặt răng cầm lấy chiếc lá, ngốc lăng đứng tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào.
Nó không biết.
"Anh không biết? Vậy thì nghe chị đây thổi cho nghe, không thu phí.'' Cừu Hân nói rồi giơ chiếc lá lên.
Cô thản nhiên ngồi xuống giường massgae, hai chân thon dài tự nhiên bắt chéo, hàng mi đen dày như chiếc quạt lông nhuộm mực, vẽ nên những vòng cung thần bí trên mí mắt. Những ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng xoắn những chiếc lá ngọc bích, đưa lên đôi môi mỏng hồng hào của cô.
Mái tóc trên xương quai xanh tinh xảo tự động di chuyển mà không cần gió, Cừu Hân cụp mắt thổi sáo, rất có không khí thoải mái của một kiếm sĩ hào hoa trong tiểu thuyết võ hiệp.
"Phù——Phù—"
Khi Mặt Răng nghe thấy tiếng sáo lá Cừu Hân thổi, cái miệng đáng sợ trên mặt khép chặt lại, nó tự bế.
Cừu Hân vẫn đang thổi, mặt răng không chịu nổi nữa bịt kín lỗ tai.
Nó thật sự chịu đủ rồi, ma quỷ cũng có năng lực giám định thưởng thức được không? Người này thổi quá khó nghe, cứ như ông già nhà bên đánh rắm vậy!
Cừu Hân lại không cảm thấy mình thổi khó nghe chút nào: "Ông anh đã học được chưa? Học từ tôi rồi phát huy điểm mạnh của mình, có kỹ năng, đi khắp nơi cũng không sợ!"
Miệng mặt răng vẫn ngậm chặt, đứng đó như tượng đá vô hồn, bất động.
"Thổi sáo không được, vậy anh biết cái gì?" Cừu Hân không thèm để ý nó có trả lời hay không, nghĩ những hướng phát triển khác cho Mặt răng.
"Kèn Xô-na?" Mặt răng giả chết.
"B-BOX?" Mặt răng cúi đầu.
"Talk show?" Mặt răng nhìn trời.
"Hài độc thoại?" Mặt răng lắc đầu.
"Thật sự không thể làm vè níu lưỡi? "Răng đối mặt ngón tay.
Cừu Hân thấm thía thở dài: "Em trai nhỏ, không có tiền đồ!" Ngay lập tức từ anh trai thành em trai.
"Bỏ đi em trai, thực ra không cần yêu cầu cao với bản thân như thế, chỉ cần làm tốt công việc của mình là được. Dù sao nghề nào cũng đáng kính, có hào quang và sức mạnh! Cậu bắt đầu masage đi, trước tiên ấn vào vai tôi." Cừu Hân từ từ nhắm mắt lại.
Thấy mặt răng không nhúc nhích, Cừu Hân không thể tin mở to hai mắt: "Hả? Em trai, cậu không phải nhân viên massage sao? Đừng nói là ngay cả bóp vai cũng không biết chứ?"
Mặt răng bối rối vê lá, masage không phải chỉ là cái cớ sao? Nó làm sao biết kỹ năng massage nghiêm túc?
"Quên đi, nếu cậu không phải là em trai tôi, tôi sẽ không bận tâm giúp cậu như thế này." Cừu Hân nhận mệnh, kéo mặt răng tới bên cạnh giường massage, "Ngồi đi!"
Cừu Hân tận tay dạy một lúc, cũng may tuy miệng ngốc nhưng năng lực học tập tay học rất nhanh, không mất nhiều thời gian có thể massage cho Cừu Hân.
"Đúng rồi, vất vả rồi, em trai nghỉ ngơi trước đi." Cừu Hân chống cằm suy tư, mấy người bọn họ ở đây masasage, chị Phương Như đi đâu rồi?
Nhìn thấy mắt mèo trên cửa, Cừu Hân bừng tỉnh, đứng ở cạnh cửa bắt đầu ôm cây đợi thỏ.
Phương Như bị Cừu Hân kéo vào, bị ép ngồi lên giường masage, cô âm trầm mở miệng: "Cô muốn làm gì với tôi? Nếu muốn giở thủ đoạn gì, tôi..."
Cô còn chưa kịp nói xong, Cừu Hân đã nhanh chóng ngắt lời: "Chị Phương Như, cổ họng nóng rát rồi sao? Uống nước nhuận họng!"
Một cái bình giữ nhiệt đựng đầy nước nóng nhanh chóng được đưa đến trước mặt cô.
Phương Như mở to mắt: " Bình giữ nhiệt của tôi? "
Phương Như biết Cừu Hân đã nhiều lần sử dụng bình giữ nhiệt của mình để làm xằng làm bậy, nhưng không ngờ, đến bây giờ, cô ấy vẫn mang theo nó bên người!
"Em miệng rộng, đứng ở đó làm gì? Sao lại không có ánh mắt như vậy? Chị Phương Như đang ngồi ở đây sao còn không đến massage cho chị ấy? Tốt xấu gì người ta cũng là cấp trên trực tiếp của em!" Cừu Hân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Sao lại biến thành em trai miệng rộng rồi? Mặt Răng ủy khuất đi tới giúp Phương Như bóp vai. Nó không có mắt, làm sao có thể có ánh mắt.
"Mặt răng, rốt cuộc ngươi là người nhà ai?" Chị Phương Như giận dữ, "Ngươi còn thật sự ở đây xoa bóp?"
"Chị Phương Như đừng tức giận, đều là người 1 nhà, miệng rộng còn nhỏ, đừng gây khó dễ với cậu ấy." Cừu Hân tiến lên giúp chị Phương Như thuận khí.
Chỉ thấy Cừu Hân nửa ngồi xổm trước mặt Phương Như, ánh mắt sâu thẳm ôn nhu nhìn cô, khóe miệng mang theo ý cười như gió xuân, hai bàn tay nắm chặt thành quả đấm, nhẹ nhàng đấm vào chân Phương Như: "Chị gái tốt, vui lên chút nào chưa?"
Phương Như: Nếu ông chồng chết tiệt của tôi lúc trước học được một nửa thủ đoạn của người này, sau khi chết tôi sẽ cho anh ta chết toàn thây.
Phương Như không nói gì, khuôn mặt xanh xám không chút thay đổi, hai mắt đỏ ngầu không biết đang suy nghĩ gì, đột nhiên nói: "Đến giờ rồi."
Giọng điệu như trút được gánh nặng.
Lúc này có thể coi là thời khắc mong chờ nhất trong sự nghiệp phục vụ massage của cô.
Phương Như và mặt răng từ từ biến mất trong không khí, vào lúc này, Cừu Hân đột nhiên nói: "Chị Phương Như."
Phương Như nghe tiếng nhìn về phía cô.
"Phòng xông hơi của cửa hàng chúng ta ở tầng mấy?" Cừu Hân nói nhanh.
"..." Fang theo bản năng định trả lời, may thay cô đã phản ứng kịp thời trước khi phát ra âm thanh, đôi mắt đầy độc địa của cô lập tức bắn về phía Cừu Hân, cô liền biết, không có việc gì mà lấy lòng không phải là kẻ gian cũng là tên cướp, hóa ra người này đang ở chỗ này chờ cô!
Khẽ cười lạnh một tiếng không rõ ý tứ, Phương Như và Mặt Răng biến mất ở trong phòng.
Khóe miệng Cừu Hân cong lên, hóa ra phòng xông hơi ở tầng sáu.
Phải biết rằng mặc dù Phương Như không phát ra âm thanh, nhưng khẩu hình miệng nói 5 và 6 theo bản năng là hoàn toàn khác nhau.
Tâm trạng Cừu Hân vô cùng vui vẻ, cô tùy ý nhặt một chiếc lá trúc đưa lên miệng, môi khẽ mấp máy, một loạt nốt nhạc dễ nghe vang vọng trong không gian nhỏ.
Sau khi thổi xong cũng không ra ngoài ngay, Cừu Hân bắt đầu nghiêm túc lục soát căn phòng.
Nếu cô ấy nhớ không lầm, chiếc vòng tay cô lấy được thuộc về ngăn tủ của Tiểu Mỹ, vì vậy nếu Tiểu Mỹ muốn massage, nhất định cũng sẽ đến căn phòng này, nói không chừng sẽ có manh mối nào đó?
Cừu Hân đào ba thước đất, cuối cùng tìm thấy một tấm thẻ nhỏ không bắt mắt ở chỗ sâu nhất dưới giường massage, hóa ra là thẻ cào, khu vực cạo rất lớn, đã bị cạo, lộ ra một đoạn văn.
【 Chúc mừng bạn đã giành được gói massage miễn phí trị giá 2999 tệ! Massage online với các mỹ nữ nóng bỏng, dịch vụ siêu giá trị từ các kỹ thuật viên hàng đầu, bạn muốn gì cũng có, còn nhiều điều thú vị hơn nữa đang có tại trung tâm tắm Victoria.】
"Nếu bỏ qua chức năng cào giải thưởng, nội dung của tấm thẻ nhỏ này hình như không đứng đắn lắm." Cừu Hân lật qua lật lại tấm thẻ cào, tìm thấy ngày tháng ở mặt sau, vừa hay cũng là ngày Tiểu Mỹ đến đến cửa hàng, tấm thẻ này chỉ có thể được sử dụng vào ngày đó, khả năng cao là của Tiểu Mỹ.
Nhét thẻ cào vào túi, Cừu Hân bước ra khỏi phòng.
Hành lang ban đầu tối om được thắp sáng rực rỡ, mấy người Lộ Hạnh Chi đang đợi cô ở hành lang.
"Phù, thật tốt quá chị Cừu, còn tưởng rằng chị đã xảy ra chuyện!" Lý Thanh nhỏ tiếng nói.
Những người trong hành lang này dường như có trạng thái khác nhau, Lộ Hạnh Chi tràn đầy năng lượng, mặt mày hồng hào. Lý Thanh và Hoàng Quang đều thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa, như thể họ vừa mới ra khỏi phòng tập thể dục.
Còn Tề Tranh thì không ngừng ho khan, sắc mặt khó coi, đầu tóc bù xù, quần áo rách nát càng thêm không chịu nổi, trên mặt còn có vài vết xám đen, giống như đi nhặt rác ở đâu đó.
Thấy bộ dáng 4 người kia hưng phấn, hắn không thể tin được: "Mấy người sao có thể..." gọn gàng như thế?
"Em trai Tề, cậu chịu khổ rồi." Cừu Hân vỗ vai hắn với vẻ mặt đau xót.
"Thang máy có thể dùng rồi." Giọng nói của Lộ Hạnh Chi truyền đến, cô đã đi đến thang máy.
Cừu Hân bước đến gần cô, hỏi: "Em gái Chi Chi, vừa rồi xoa bóp thế nào?"
"Không tệ, ngay cả tinh thần cũng đã hồi phục rất nhiều." Lộ Hạnh Chi nâng kính, mặt không chút thay đổi nói.
"Thật ghen tị, người xoa bóp cho tôi là người mới, từ đầu tới cuối cũng chỉ biết xoa bóp vai." Cừu Hân thở dài.
Lý Thanh đi theo nghe được, con ngươi điên cuồng chấn động, chẳng lẽ mọi người đều là xoa bóp bình thường, chỉ có một mình mình cùng yêu ma lăn xả muốn chết thôi sao?
Hẳn là không phải, nhìn bộ dạng của Tề Tranh và Hoàng Quang thì chắc cũng không quá nhẹ nhàng, chắc chỉ có hai đại lão này mới được hưởng thụ massge chân chính.
Đáng ghét, đều biến thành ma quỷ rồi, vậy mà còn bắt nạt kẻ yếu như vậy, vừa thấy người liền ăn!
Mấy người lại bước vào thang máy tối om, lần này Cừu Hân đứng trước nút bấm, không đợi mọi người thảo luận liền ấn xuống "5".
"Tuy lầu sáu mới là phòng xông hơi, nhưng chúng ta trước tiên đi lầu năm ăn cơm trước, giác quan thứ sáu nói cho tôi biết, nếu như ăn không no mà trực tiếp đi phòng xông hơi, rất có thể sẽ xảy ra chuyện không hay." Cừu Hân hiếm khi tỏ ra nghiêm túc.
"Làm sao chị Cừu biết tầng sáu là phòng xông hơi?" Lý Thanh hỏi.
"Có nhiều bạn thì làm mọi việc dễ dàng hơn." Cừu Hân nở một nụ cười bí hiểm.
- -------------------------
Vở kịch nhỏ:
Bảo ngốc nghếch: Xin chào mọi người, người hôm nay chúng tôi mời đến chính là bạn học Vương Chi Chi chán chường, mọi người vỗ tay hoan nghênh!
Lộ Hạnh Chi: Chào mọi người, không tốt cũng được, sao cũng được.
Bảo ngốc nghếch: Ách, nói về Chi Chi, có lúc muốn chết có lúc không chết được, vậy cô có thực sự muốn chết hay không?
Lộ Hạnh Chi: Thật ra thì không sao cả, nhưng lúc phiền thì muốn chết, hạn như bây giờ, bạn thật phiền.
٩(๑> ₃ ₃ ₃ ₃ ₃ ₃