Editor: Himee
◎ Mọi người chọn 1 nhân viên massage đi. ◎
"Đây là phòng xông hơi, từ cấu trúc mà nói thì chắc là phòng xông khô!" Hoàng Quang nói chắc như đinh đóng cột.
Quả không hổ là người duy nhất trong đội từng đến trung tâm.
Mấy tấm ảnh còn lại, 1 tấm là chi tiết của phòng xông hơi, hình như là 1 góc nào đó trong phòng, trên bàn đặt 1 bức tượng đá kì lạ, nhìn giống kiểu đầu lâu phong cách Hy Lạp. Một tấm khác rất mờ, hình như là ở trong phòng thay quần áo, là bóng lưng của một người, hình ảnh mơ hồ nên không nhìn thấy gì.
"Ùng ục!" Một thanh âm kỳ dị đột nhiên vang lên.
Mọi người nhìn về nơi phát ra âm thanh, phát hiện Lý Thanh đang ôm bụng: "Tôi nói này các anh chị, mọi người không đói bụng sao?"
"Lúc trước vẫn ổn, cô nói như vậy thật sự có chút đói bụng, chúng ta cả ngày chưa ăn gì, lúc này mới cảm thấy đói bụng." Hoàng Quang kinh ngạc nói.
Không biết liệu có phải là do tốc độ của thời gian hay bởi vì chúng ta bây giờ là xác sống, Cừu Hân nghĩ thầm. Nhưng cô không nói ra.
"Hay là chúng ta tìm một chỗ ăn cơm trước, sau đó đến phòng xông hơi?" Lý Thanh thấp giọng đề nghị.
"Cô có dám ăn đồ ăn ở đây không?" Lộ Hạnh Chi nhướng mày.
"Nhưng, nhưng phó bản không nhàm chán đến mức khiến chúng ta chết đói đấy chứ..." Lý Thanh lắp bắp.
"Vậy chúng ta đi tìm chút đồ ăn trước đi." Cừu Hân cười nói, "Vậy câu hỏi đặt ra là, nhà ăn ở tầng nào?"
Nói cũng lạ, sau khi tìm kiếm trên máy tính và mọi ngóc ngách trong sảnh, không có chút manh mối nào về nội dung của tầng lầu.
"Xem ra lại dựa vào đoán mò rồi." Lý Thanh vẻ mặt chua xót nói: "Nếu không may đoán mò trúng phòng xông hơi kia, chúng ta liền trực tiếp đi tìm manh mối đi."
Mấy người đạt được sự đồng thuận, đặt điện thoại di động và các đạo cụ khác vào túi của Tiểu Mỹ, lại lên đường lần nữa.
Trở lại thang máy tối om, Lý Thanh đột nhiên không hiểu sao rùng mình một cái.
"Khụ, chúng ta thử từ tầng ba đi." Tề Tranh nói, trước khi đợi phản ứng của mọi người, anh ta đã ấn xuống.
"Này!" Hoàng Quang thấy động tác của hắn định ngăn lại, thấy Tề Tranh đã ấn nút, chỉ có thể gãi gãi đầu nói: "Bỏ đi, nếu đã ấn thì cứ như vậy đi."
Thang máy từ từ đi lên, không ai nói một lời nào, dường như có thể nghe thấy tiếng máy móc chạy cót két trong sự tĩnh lặng.
Khi đến tầng ba, cửa thang máy từ từ mở ra, một cơn gió se lạnh thổi vào. Bên ngoài thang máy tối đen như mực, như thể có vô số bóng ma ẩn nấp trong bóng tối, sẵn sàng hành động.
Không ai bước ra khỏi thang máy trước.
"Tạch" Lộ Hạnh Chi vô cảm bật đèn pin điện thoại di động soi ra bên ngoài.
Ánh sáng đèn pin tích hợp trong điện thoại lan tỏa, bên ngoài lờ mờ sáng lên, Lý Thanh ánh mắt sắc bén nhìn thấy cách đó không xa thang máy, trên đó viết "Dịch vụ phòng vip độc quyền tầng ba, 30 phút massage giá trị ưu đãi lớn, chăm sóc sức khỏe toàn diện chỉ 2999 tệ!"
Cô nheo mắt đọc những dòng chữ trên rồi vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm: "Tầng ba là nơi mát xa, có vẻ như chúng ta có thể nhanh chóng chuyển tầng rồi!"
Thật tuyệt khi không phải đi vào nơi quỷ quái này!
"Cửa thang máy không đóng được." Giọng nói bình tĩnh của Lộ Hạnh Chi vang lên, ngón tay cô ấn qua lại giữa nút đóng cửa thang máy và các tầng khác.
Thang máy dường như đã hỏng, không có bất kỳ phản hồi nào.
"Cả nhà ơi, xem ra chúng ta phải đi chăm sóc sức khỏe siêu giá trị rồi!" Cừu Hân cười nói.
"Tại sao lại cảm thấy chị Cừu còn có chút hưng phấn nhỉ? Chắc chắn là ảo giác của mình thôi..." Lý Thanh thấp giọng lẩm bẩm, cô chỉ cảm thấy răng mình va vào nhau lập cập điên cuồng khi nhìn ra bên ngoài.
"Khụ khụ, vậy chúng ta... A!!!!" Tề Tranh ho khan một tiếng, còn chưa nói xong, liền cảm giác sau lưng có một cỗ lực lượng cực lớn đánh úp lại, trực tiếp đẩy ra khỏi thang máy, không chỉ có như vậy, hắn hoàn toàn không thể khống chế thân thể mà bay về phía trước, dưới chân bước nhỏ như tia chớp đạp ra mấy mét, sau đó bộp 1 phát như chó dữ ăn shit ngã nhào xuống đất.
"Anh Tề, không ngờ nhìn anh yếu ớt như thế, lại còn học được võ hiệp chuồn chuồn đạp nước." Lý Thanh sửng sốt.
Thấy Tề Tranh ngã khỏi thang máy không gặp chuyện gì lạ, mấy người cũng nhanh chóng đi theo.
"Thật xin lỗi nha, em Tề, tôi vừa định ra khỏi thang máy nhưng lại không cẩn thận vấp phải chân, ngược lại lại đẩy cậu ra ngoài." Cừu Hân vẻ mặt áy náy, tiến lên kéo Tề Tranh lên khỏi mặt đất.
Tề Tranh âm thầm nghiến răng, hắn biết chính là nữ nhân này!
Sao sức lực của cô ta có thể lớn như thế? Hai người họ trời sinh bát tự đã không hợp!
"Ôi, sao lại chảy máu mũi? Thực sự làm tôi đau lòng muốn chết." Cừu Hân cau mày nhìn mũi Tề Tranh, lấy khăn giấy từ trong túi ra nắm mũi hắn ta, "Nào, nghe khẩu lệnh của tôi, dùng sức, xì mũi——"
"Cô đủ rồi! Khụ khụ khụ, tôi bị chảy máu mũi, không phải muốn xì mũi!" Tề Tranh hất tay Cừu Hân ra, giật lấy khăn giấy trong tay cô, tách ra ở giữa rồi nhét vào hai lỗ mũi, trông hơi buồn cười.
Hắn cúi đầu, trong mắt hiện lên vẻ oán độc tàn nhẫn, lúc ngẩng đầu lại biến mất vô tung.
Thấy Tề Tranh không sao, mấy người dựa vào ánh sáng lờ mờ của đèn pin điện thoại chậm rãi tiến lên, tầng này bài trí rất giống khách sạn, hành lang nhỏ dài, trên mặt đất trải thảm màu tối, hai bên hành lang đều là phòng, có phòng có cửa, có phòng không có cửa.
"Nhiều phòng như vậy chúng ta phải thăm dò đến năm nào, còn có rốt cuộc muốn chúng ta phải đạt được mục tiêu gì mới có thể sử dụng lại thang máy?" Hoàng Quang đặt câu hỏi.
"Có lẽ cần hoàn thành 1 lần massage đi." Lộ Hạnh Chi lạnh lùng nói.
"Đúng vậy, dù sao thân phận chúng ta bây giờ cũng là khách hàng đến tắm mà." Cừu Hân nói thêm.
Sau đó thấy cô ấy dừng lại, đột nhiên hét lên: "Có ai không? Người đảm nhận chăm sóc sức khỏe nhận đâu!"
"Chị Cừu! Chị làm gì vậy! " Lý Thanh kinh hãi hỏi.
"Chúng ta đều là khách mà, khách hàng chính là thượng đế, nào có đạo lý thượng đế đi khắp thế giới tìm người, nhân viên phục vụ nên nở nụ cười lập tức ra chào đón mới đúng." Cừu Hân nói như lẽ đương nhiên.
"Ta tới nghênh đón mọi người đây!" Giọng nói độc địa giống như nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên vang lên bên tai mọi người.
Chỉ thấy bà chủ Phương Như mặc kimono sắc mặt xám trắng, từ cuối hành lang bay tới, phía sau còn có vài bóng đen không thấy rõ.
"Chị Phương Như!" Giọng nói Cừu Hân mang theo vài phần kinh hỉ (kinh ngạc+vui mừng), bước nhanh về phía cô ấy(PN), ngay cả Lý Thanh cũng to gan theo sát phía sau cô(CH).
"Chị Phương Như, chị rốt cuộc có bỏ tên cặn bã đó không?" Lý Thanh tức giận hỏi, "Chị Phương Như, em nói với chị chồng chị thật sự quá keo kiệt, nếu em có thể trở lại nhân gian em nhất định sẽ giúp chị đăng bài lên mạng để tất cả mọi người phỉ nhổ hắn!"
Phương Như:...
Chờ đã, chúng ta có quen nhau không?
Cừu Hân chó má này cũng thôi đi, tại sao ngay cả quỷ nhát gan này cũng có khuôn mặt buôn chuyện như vậy, những người này đều đem Phương Như cô thành cái gì!
"Cô..." Phương Như định mở miệng đột nhiên nhớ tới hình phạt giam cầm, lập tức nuốt xuống những lời chửi thề, "Mọi người chọn 1 nhân viên massage đi."
Cuối cùng cô nói với vẻ mặt nhẫn nhịn, tức giận đến mức nhãn cầu rơi ra khỏi hốc mắt, lộp bộp rơi trên mặt đất lăn ra thật xa.
Lần này, Lộ Hạnh Chi đi tới lặng lẽ nhặt nó lên, đặt lại vào tay cô (PN) với vẻ mặt vô hồn.
"Mỗi người phải chọn một chiếc, mang đến phòng có số tương ứng trên vòng tay để tận hưởng dịch vụ." Khóe miệng Phương Như nhếch lên một vòng cung kỳ dị.
Tất cả bóng đen phía sau đều tiến lên phía trước, để cho mọi người nhìn rõ mặt.
Một con ma chỉ có cái đầu, ở trên mặt đất không ngừng nhúc nhích quỷ quái.
Một con ma có thân hình không khác gì người bình thường, nhưng trên khuôn mặt không có đường nét, chỉ có cái miệng khổng lồ.
Còn có một con chỉ có 1 nửa người, nửa thân trên bê bết máu, bò trên mặt đất, trên đầu chỉ còn lại một nửa khuôn mặt la không sao, nửa khuôn mặt còn lại đều là xương.
"Ơ, đây không phải là bạn cũ sao?"Cừu Hân còn nhìn thấy người quen.
Chiếc lưỡi dài lê ở trước ngực, khuôn mặt bê bết máu, trông có vẻ đáng sợ nhưng kiểu tóc hơi buồn cười khiến cho cảm giác ghê rợn trung hoà mấy phần. Đây không phải là ma nữ áo đỏ bị Cừu Hân cạo đầu sao?
Nhìn thấy Cừu Hân, ma nữ áo đỏ trước tiên theo bản năng đưa lưỡi trở lại miệng, sau đó dường như sợ Cừu Hân sẽ chọn mình, vội nhét ống tay áo của mình vào tay Lộ Hạnh Chi: "Chị Phương Như, cô ấy muốn chọn em!"
Lộ Hạnh Chi vô cảm liếc nhìn cô, nhưng không từ chối.
"Chị Phương Như, năm nhân viên massage, còn một người nữa đâu?" Cừu Hân tò mò nhìn xung quanh.
Phương Như không nói gì, chỉ liếc nhìn xuống đất, nhìn theo ánh mắt của cô, thì ra là có một bóng đen trên mặt đất, lẻ loi xuất hiện trên mặt đất, dường như thuộc về bất cứ ai.
Nhận thấy ánh nhìn của mọi người, máu từ từ rỉ ra từ trong bóng.
"Đúng vậy, cửa hàng của chúng ta thật sự phong phú, trăm chim đua tiếng, năm anh chị em mỗi người đều có đặc điểm riêng." Cừu Hân giơ ngón tay cái lên.
Lý Thanh: Chị gọi cái này trăm chim đua tiếng?
Cừu Hân tự nhiên đi đến giữa năm con ma, thuận tay nhặt cái đầu kia lên, cái đâu kia không ngờ đột nhiên sẽ bị nhấc lên, trên mặt lộ ra vẻ bối rối.
Vỗ vỗ cái đầu trên mặt đất, Cừu Hân cảm thấy độ co dãn của đầu không tệ.
"Em gái Tiểu Thanh, nhận lấy." Cừu Hân nhảy lên ngay tại chỗ, dùng động tác ném bóng rổ vô cùng đẹp trai ném đầu cho Lý Thanh.
Lý Thanh bắt lấy theo bản năng, sau đó lại hét lên rồi ném xuống đất.
Đầu:...
Các bạn chơi như thế này thật khiến tôi mất tự trọng!
Cừu Hân trừng mắt nhìn Lý Thanh, Lý Thanh hiểu được vẻ mặt của cô ấy một cách kỳ diệu, hóa ra chị Cừu cảm thấy cái đầu này là an toàn nhất cho nên mới đưa nó cho quỷ nhát gan là cô.
"Cái bóng đi theo em trai Tề, người anh 1 nửa đi theo anh Hoàng Quang." Qiu Xin mở miệng chỉ thị, như thể cô mới là người quản lý của bộ phận mát xa này, những con ma vô thức nghe theo lời cô, đi đến trước mặt người tương ứng.
"Này, tôi nói, lẽ nào không phải để chúng tôi tự mình lựa chọn sao?" Tề Tranh nhìn thấy bóng đến gần, lập tức đi xa mấy bước, bất mãn nói với Cừu Hân.
"Em trai Tề là đang khách sáo với tôi sao? Anh em chúng ta thân thiết như vậy, còn phân biệt bọn họ chúng ta làm gì, đừng khách sáo với tôi. Cậu xem, tôi trực tiếp giúp chúng ta chọn yên tâm biết bao." Cừu Hân cười thành tiếng.
Tề Tranh nhất thời cảm thấy tức giận trong lòng nhưng không trút ra được.
Ngược lại Hoàng Quang cảm thấy rất hợp lý, anh ấy cũng muốn chọn một nửa đó, dù sao vừa nãy hắn đã lặng lẽ quan sát tốc độ bò của con ma này, nó hoàn toàn không chạy nhanh bằng hắn, an toàn!
"Sau khi chọn xong thì quay về phòng đi, chúc các bạn có thời gian massage vui vẻ." Chị Phương Như lấy ra một chiếc quạt hoa nhỏ, che miệng âm trầm nói.
"À, đúng rồi, chị Phương Như, chi phí trong tiệm chúng ta tính thế nào? Anh em ruột cũng cần phải tính toán rõ ràng, vẫn nên nói ràng trước sẽ yên tâm hơn." Cừu Hân đột nhiên mỉm cười mở miệng.
"Chi phí sao? Nếu trong vòng ba ngày mọi người tìm ra chân tướng, như vậy mọi thứ sẽ miễn phí, nếu không..." Chị Phương Như ác ý nói.
"Ồ, miễn phí à? Thật ngại quá, nếu nói ai là người yêu tôi nhất trên đời thì nhất định phải là chị Phương Như." Cừu Hân khoát tay áo, xoay người giữ chặt con ma răng nhọn đáng sợ đi vào trong phòng mình, nhìn dáng vẻ kia giống như cô là tên cướp, con ma trong tay lại là áp trại phu nhân bị cô trói được.
Sắc mặt con ma không biểu lộ chút biểu tình nào, nhưng bất ngờ lại có thể nhìn ra hai phần hoang mang.
Phương Như:...
Nghĩ tới tôi Phương Như cả đời làm việc thiện tích đức, nhất định là vì người chồng chết tiệt keo kiệt kia của tôi khi còn sống đã tạo nhiều nghiệt, nên sau khi chết mới có thể để cho tôi gặp phải thứ ma quỷ (ý nói gặp phải Cừu Hân) này!
٩(๑> ₃ ₃ ₃ ₃ ₃ ₃