Editor: Himee
◎ Tôi bước vào nhà tắm nam 1 bước thì làm sao, có thể chết à? ◎
Phát hiện cửa thang máy không thể mở lại được, Lý Thanh hoảng sợ kêu lên một tiếng.
"Dựa trên kinh nghiệm đọc tiểu thuyết của tôi, thang máy này có lẽ là khởi nguồn của sự kinh dị. Nếu chúng ta chọn nhầm tầng, đến khi cửa thang máy mở ra, ngay lập tức sẽ có những con ma lao về phía chúng ta!"
Đầu trọc nghe vậy cũng hốt hoảng, còn người phụ nữ đeo kính thì mặt không chút biểu cảm, ánh mắt cứ như lảng đi chỗ khác.
Cừu Hân cũng không bị lời nói của cô làm ảnh hưởng, trong lòng vô cùng thanh thản bình yên, thậm chí khóe miệng còn nở một nụ cười.
Có gì phải sợ? Dù sao thì, về mặt lý thuyết cô hiện tại cũng tính là người chết rồi, không phải sao?
Người chết còn sợ cái quỷ gì? Rõ ràng họ đều là người 1 nhà, khó mà nói ai càng quỷ hơn đây!
Đúng vậy, Cừu Hân đã chết, kỳ thật những người đến trò chơi này đều đã chết một lần.
Cô bị tai nạn xe, mở mắt ra không phải xuống âm phủ mà đến một không gian đen tuyền.
Có một âm thanh điện tử tự xưng là hệ thống, giọng nói tuy không cảm xúc nhưng lại có chút dụ hoặc.
【Bạn cam tâm chết sao? Bạn muốn sống lại không? Bạn --】
"Ông anh, nếu anh có gì muốn nói thì cứ nói đi, mối quan hệ này của chúng ta còn cần khách sáo làm cái gì!" Cừu Hân không kiên nhẫn ngắt lời.
【...Chỉ cần bạn tích lũy đủ điểm thông qua trò chơi, bạn sẽ có cơ hội được hồi sinh trở lại thế giới thực.】
Giọng nói dừng lại 1 lúc, nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.
【Trò chơi được chia thành ba chế độ, đó là (Bí mật), (Bí mật) và (Bí mật), các trò chơi của ba chế độ sẽ xuất hiện luân phiên.】
"Không ngờ anh chị em cục bảo mật sau khi chết còn có thể ở chỗ này tìm việc làm." Cừu Hân bị hàng loạt bí mật chọc cười.
Hệ thống không nói nữa, cũng không cho cô thêm thời gian thích ứng, một giây sau liền ném cô vào phó bản này.
Hồi ức kết thúc.
Sau khi định thần lại, Cừu Hân thấy mấy người trước mặt vẫn đang thảo luận kịch liệt, nhưng vẫn chưa có kết quả, liền cười nói: "Mấy anh còn xoắn xuýt cái gì? Lúc đầu chúng ta không phải chuẩn bị hai phương án, hiện tại A không được, trực tiếp chọn B là được rồi."
Dứt lời, chỉ thấy Lộ Hạnh Chi đeo kính gọng vàng phối hợp ấn nút tầng trệt.
Thấy mọi người đang nhìn mình, cô ấy "à" lên một tiếng.
"Ở đây chán quá, tùy tiện chọn một cái, nhanh chóng kết thúc trò chơi cho xong đi." Lộ Hạnh Chi mở miệng, nói một câu dài nhất từ khi gặp mặt tới nay, giọng điệu có chút uể oải, bề ngoài hoàn toàn không giống với tinh anh của cô.
Lý Thanh kinh ngạc che miệng, người duy nhất tưởng đáng tin cậy nhất cũng sụp đổ, nhóm của họ có thể hoàn thành trò chơi kiếm được điểm tích lũy không?
Nếu thất bại, hình phạt sẽ là gì?
Hệ thống không nói, nhưng sống lưng Lý Thanh lại cảm thấy lạnh lẽo, không hiểu sao rùng mình một cái.
Lộ Hạnh Chi nhấn tầng 4, nhìn thế nào cũng thấy xui xẻo.
Thang máy đi lên rất chậm, người đứng trong thang máy cảm thấy từng giây dài như mấy năm, "Đinh" một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Khác với hình ảnh ma quỷ trùng trùng mà mọi người tưởng tượng, bên ngoài thang máy có ánh sáng, ánh sáng trắng lạnh lẽo chiếu rọi không gian, lộ ra một chút lạnh lẽo.
"Mau nhìn xem, tầng này là nhà tắm nam, chúng ta đoán đúng rồi!" Lý Thanh kích động nói, chỉ vào tấm bảng hiệu cách đó không xa.
Có một ký hiệu thân mật chỉ đến phòng thay đồ nam, mọi người đi ra khỏi thang máy, chuẩn bị đi về hướng đó.
Đúng lúc này, ánh đèn bỗng nhiên tối sầm lại, sau đó bắt đầu lập lòe dữ dội, rõ ràng là ở trong phòng lại không biết từ nơi nào nổi lên một trận âm phong, sau một khắc, ánh đèn đột nhiên sáng trở lại, chỉ thấy một bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thanh âm không có ý tốt giống như nhúng máu, "Các cô gái chuẩn bị đi đâu—?"
"A!!" Lý Thanh hét lên một tiếng, sợ hãi lùi lại mấy bước, va vào Hoàng Quang.
Bóng người trước mặt đầu không hoàn chỉnh, thoạt nhìn thập phần đáng sợ, trên người hắn mặc đồng phục bảo an loang lổ vết máu, thân thể khô gầy căn bản chống đỡ không nổi trang phục, phảng phất như một cây củi lửa bọc trong bao tải trống rỗng.
Khi anh ta mở miệng có thể nhếch đến tận mang tai, trông cực kỳ kinh hãi.
Đúng lúc này, Cừu Hân sải bước về phía hắn ta, lấy ra cái bình giữ nhiệt mà mọi người vô cùng quen mắt, dùng nắp bình đựng nước nóng, hết sức tự nhiên đưa tới: "Tiểu huynh đệ, cho này."
Con ma sửng sốt, vô thức cầm lấy nắp cốc đựng đầy nước nóng.
"Cuối cùng cũng có một người quen có thể hỏi thăm tình hình." Cừu Hân phàn nàn với hắn, "Xem tiểu đệ kìa, cổ họng cậu khàn cả rồi, trực ban không dễ dàng nhỉ? Mau uống 2 ngụm rồi nói tiếp, chúng tôi đang chuẩn bị đi thay quần áo tắm rửa, còn cậu thì sao, chuẩn bị làm gì?"
"Tôi chuẩn bị..." Con ma nam bị một loạt tiết tấu của Cừu Hân dẫn dắt, theo bản năng uống một ngụm nước nóng, nhìn thấy nắp phích nước trong tay, hắn ta đột nhiên kinh ngạc kêu lên: "Không đúng, tại sao cô lại cầm cốc giữ nhiệt của chị Phương Như?"
"Chị Phương Như là chị gái ruột của tôi, tất nhiên là sợ tôi nói nhiều đau họng nên mới cho tôi." Cừu Hân nói một cách chân thành, không có một chút mất tự nhiên.
Trong mắt con ma nam có chút nghi hoặc, chị Phương Như là con ma mạnh nhất ở đây, một nhóm tân binh tự mình lấy đồ của chị ấy thật sự là không thể.
Nghĩ tới đây, ngữ khí của hắn dịu đi một chút, thu hồi khóe miệng nhếch lên, khiến cho vẻ mặt nghiêm túc hơn rất nhiều.
Cừu Hân lấy khăn giấy không biết từ đâu ra, giúp hắn lau vết máu trên mặt, vui vẻ nói: "Rất tốt, con trai nên quản lý tốt biểu cảm của mình."
Con ma nam:...
Hắn rốt cuộc phản ứng lại, lại hung hăng kéo miệng, nhe ra một ngụm máu tươi hung ác nói với bọn họ: "Âm hiểm xảo trá, thiếu chút nữa bị các ngươi lừa rồi!"
Con ma nam nặn ra vài tia cười quái dị: "Đừng nói là chị Phương Như, cho dù hôm nay là Thiên Vương lão tử tự mình tới, khách nữ cũng không thể bước vào nhà tắm nam một bước!"
Lý Thanh im lặng nhìn khuôn mặt khủng bố của con ma nam, nhưng trong lòng đã không còn sợ hãi nữa, cô cảm thấy vô cùng áy náy vì cống hiến một tiếng thét chói tai cho thứ kỳ quái như vậy.
"A, phiền muốn chết, trò chơi này rốt cuộc khi nào mới có thể kết thúc." Thanh âm chán chường của Lộ Hạnh Chi lại vang lên.
Cô cũng bước về phía trước vài bước, đi tới bên cạnh Cừu Hân, chiều cao 1m7 nổi bật trong đám người lại có phần nhỏ nhắn trước Cừu Hân.
"Tôi bước vào nhà tắm nam 1 bước thì làm sao, có thể chết à? Nếu có thể thì cậu đừng chặn đường, để cho tôi chết cho nhanh, chết còn tốt hơn so với ở chỗ này cùng con ma ngốc chơi đồ hàng thân thiết." Lộ Hạnh Chi giơ tay đẩy chiếc kính trên sống mũi, đôi mắt uể oải nheo lại, giọng nói không hề dao động giống như không phải đang thảo luận về cái chết mà là đang nói thời tiết hôm nay cũng không tệ lắm.
Con ma nam không ngờ ở đây còn có người lập dị thứ hai, há to miệng đầy máu ư a hồi lâu không nói nên lời.
"Em gái tốt, đừng tùy tiện đi tìm chết như thế!" Cừu Hân một tay che kín miệng Lộ Hạnh Chi, "Em nói thì dễ, nhưng tôi lại không thể trơ mắt nhìn người nhà của mình chết ở trước mặt tôi!"
Lộ Hạnh Chi bị che miệng cũng không giãy dụa, nhìn Cừu Hân một cái.
Cừu Hân buông tay ra, chợt nghe Lộ Hạnh Chi thở dài: "ok, sao cũng được, vậy để lần sau."
Sau đó lại kéo lê bước chân chậm rì rì đi ra phía sau.
"Mọi người, cho dù quy tắc không yêu cầu như vậy, tôi cũng cảm thấy chúng ta tách ra hành động sẽ dễ dàng tìm kiếm manh mối hơn." Cừu Hân mỉm cười quay đầu chào hỏi đồng đội, "Cho nên hai vị huynh đệ ở lại đây đi, hai chị em này sẽ cùng tôi đi tìm nhà tắm nữ."
"Khụ khụ, nhưng nơi này có ma, tôi sợ...... " Tề Tranh ho khan, vẻ mặt bối rối.
"Ma bệnh lao cũng sợ ma." Lộ Hạnh Chi lạnh lùng lên tiếng châm chọc.
"Vậy làm sao bây giờ? A, có rồi." Cừu Hân cười nói, "Chỉ cần anh đồng ý làm chị em của tôi là được."
Vẻ mặt Cừu Hân nghiêm túc, một giây sau liền móc ra một con dao nhỏ lạnh như băng, nhìn lướt qua nửa thân dưới của Tề Tranh.
Con dao này cũng là thuận tay lấy được từ chỗ lễ tân của chị gái tốt Phương Như, không hổ là chị ruột, bảo bối gì cũng có.
Tề Tranh nhìn vẻ mặt Cừu Hân, hạ thân lạnh lẽo.
Nhìn dáng vẻ của cô, dường như chỉ cần hắn đồng ý, liền lập tức để bản thân làm chị em, Tề Tranh không khỏi rùng mình 1 cái.
Nữ nhân này, nhìn không đoan chính, tại sao trong xương cốt lại điên như vậy?
"Tôi, tôi đi nhà tắm nam!" Thân thể yếu ớt của Tề Tranh không biết từ đâu mà có sức lực, nắm lấy tay Hoàng Quang chạy về phía con ma nam, như thể Cừu Hân phía sau mới thật sự là ma.
Cừu Hân tiếc nuối nhìn hắn một cái, con dao trên tay linh hoạt quấn một vòng trên ngón tay cái, bỏ nó vào túi như không có chuyện gì xảy ra.
Lộ Hạnh Chi lặng lẽ bước tới trước mặt cô, trong mắt mang theo một tia chờ mong, nhỏ giọng mở miệng: "Không bằng cô cho tôi hai dao đi, tôi muốn làm em gái quỷ của cô."
"Nói cái gì vậy em gái, em phải sống thật tốt cho đến khi kết thúc trò chơi nha." Cừu Hân choàng tay qua vai cô với nụ cười rạng rỡ.
Lý Thanh nhìn hai người cực kỳ hòa hợp trước mặt, theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, trời ạ, mấy người các cô còn phải cùng nhau đi nhà tắm nữ, ai tới cứu người bình thường duy nhất là cô đi!
Con ma nam cũng nuốt một ngụm nước miếng, sao người mới lần này so với ma còn đáng sợ hơn thế?
"Được rồi, nếu khách nam đã vào chỗ rồi, tất cả khách nữ đều nhanh đi đến địa điểm mọi người nên đi đi, trung tâm tắm Victoria chúc các bạn sinh hoạt vui vẻ."
Con ma nam mở miệng liền vấp, lại nhìn đám người Cừu Hân đi về phía thang máy, bóng dáng của hắn nhanh chóng biến mất trong không trung, mang theo một tia bối rối.
"Lần này mấy chị chọn tầng nào?" Cừu Hân vừa bước vào thang máy đã cười hỏi mọi người.
"Tôi, tôi đều ok, theo 2 chị đi." Lý Thanh khóe môi khẽ run, trong lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Cô chưa từng nghĩ mình sợ ma, nhưng ma căn bản không hại cô, cô không sợ người, nhưng hai người này lại làm cô sợ.
"Sao cũng được." Lục Hành Chi vẫn dùng câu nói cũ, nhưng sau khi dừng một chút lại giơ tay tùy ý nhấn nút, có lẽ là vì sợ mấy người thảo luận lâu.
Lần này ấn chình là tầng hai.
Lý Thanh trong lòng âm thầm than thở, nếu như lầu bốn là nhà tắm nam, sao lại cảm thấy tầng ba và tầng năm khả năng mới là nhà tắm nữ!
Cô không dám phát ra tiếng, bị kẹp ở giữa hai đại lão, ngay cả vóc dáng cũng là thấp bé nhất, cô cũng chỉ có thể trôi theo dòng nước.
Cửa thang máy mở ra, Lý Thanh lo lắng nhìn ra ngoài, bỗng nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Tầng hai, vậy mà đúng là nhà tắm nữ!" cô không thể tin lẩm bẩm nói.