Sau Khi Mất Trí Nhớ Nguyên Soái Lựa Chọn Về Hưu

Chương 17

Mất gần một tiếng đồng hồ sau, ông chủ mới lau mồ hôi trên trán, nâng kính mắt: “Không tìm được, tôi nghi ngờ nửa năm qua thiết bị này thật sự không ghi chép lại thứ gì.”

Hoành Tinh im lặng.

“Vậy ông tiêu hủy tài khoản và tài liệu trên thiết bị này hộ tôi đi.”

“Được, cô có muốn bán lại không, bên chúng tôi bán hộ thiết bị đầu cuối với mức phí tốt nhất chợ đen này đấy, nhìn tình trạng cũ mới thiết bị của cô, có lẽ sẽ bán được đến hai ngàn.”

“Không cần đâu, tôi sẽ tự mình bán nó.”

Trong lúc ông chủ đang làm việc chợt ngẩng đầu lên đã phát hiện ra Hoành Tinh đang tò mò nhìn vào màn hình bên ngoài.

“Đó là nơi kiếm tiền của đám người liều mạng, chỉ cần đăng thông tin và mức thù lao lên đó, thù lao càng nhiều xếp hạng càng cao, nếu có người nhận đơn thì số thứ tự tiếp theo sẽ đẩy lên tiếp.”

Mức thù lao hiển thị trên màn hình đã lên tới ba trăm nghìn tinh tệ, dành để mưu sát một Omega 23 tuổi, tên gọi bị mã hóa bằng dấu sao.

Đột nhiên, số thứ tự thứ hai bỗng nhiên bao trùm lên số thứ tự thứ nhất, biến nó trở thành thứ dường như chưa từng tồn tại.

*

Bên khu du lịch sẽ có một số tài xế phi thuyền chuyên nhận đơn, bọn họ có thể đưa hành khách đến một số nơi mà phi thuyền của Đế quốc không thể nào đưa tới được.

Hành tinh nhỏ bên cạnh hành tinh Kha Trạch ít nhiều cũng đã bị ô nhiễm bởi Trùng tộc, hiện tại không còn người ở lại, tuyến đường đi đến khu vực đó hoàn toàn bị bỏ hoang.

Nếu Hoành Tinh muốn quay trở về Kha Trạch ngắm nhìn dù chỉ một chút thì cô chỉ có thể ngồi phi thuyền tư nhân. Đương nhiên cô vẫn có một số lựa chọn khá chính quy, nhưng giá cả bên không chính quy vẫn rẻ hơn một chút.

Người đàn ông ngồi trên ghế hút thuốc thấy Hoành Tinh đi về phía mình liền chọc chọc vai người ngồi bên cạnh.

“Cuối cùng cũng có tiền tiêu rồi.”

“Đừng chơi nữa, mau gọi điện thoại cho quặng mỏ đi.”

“Em gái, muốn đi đâu vậy?”

Hoành Tinh vừa mới đi vào trong khu phi thuyền, một nam Alpha để râu quai nón kín phần quai hàm lập tức đi tới nhiệt tình chào hỏi.

Hoành Tinh không trả lời rõ: “Cứ để tôi tùy tiện nhìn xem.”

Dứt lời, cô thảnh thơi vòng qua người anh ta, ngắm một biển quảng cáo nhỏ dán ở bảng điều khiển trên tường.

[Muốn đi thì đi, liên lạc qua số 66666666 trên thiết bị đầu cuối.]

[Chuyến bay bên chúng tôi cung cấp yêu cầu khách hàng phải biết tự vệ sinh, biết cách đi nhà xí, biết cách ăn cơm...]

[Hành khách phải tự chịu trách nhiệm chi phí nhiên liệu, ăn uống, bao gồm cả chi phí ăn uống của chủ phi thuyền...]

Hoành Tinh sử dụng thiết bị đầu cuối mới mua tiện tay gọi điện thoại cho chính chủ của phi thuyền.