Hành lang vừa dài vừa tối, giọng nói trầm thấp của hắn vang lên, mang theo một sự kỳ lạ: "Để ý sẽ thấy, Richard đã yêu với một người phụ nữ người Pháp tên là Elizabeth." Dừng một chút, hắn nhếch khóe môi, giọng nói không giấu nổi sự mỉa mai trào phúng: "Là Huyết tộc cao quý, lại thích con mồi của chính mình, quả thực là ngu xuẩn đến cực điểm."
Liên tưởng đến lời nói vị trưởng lão kia quá mức kịch liệt, rồi nguyên nhân dường như rất rõ ràng. Ngữ Kỳ thử tính, hỏi: "Hắn vọng tưởng sẽ làm ngài ban cho Elizabeth sao?"
Nếu là như thế, Richard thù địch và bất mãn với họ hoàn toàn có thể lý giải. Chỉ là hắn rốt cuộc vẫn không rõ, cho dù loại bỏ cô ta thì Elizabeth vĩnh viễn không có khả năng trở thành con nối dòng kế tiếp của Lancaster. Đó quả là một mong muốn rất mạnh mẽ để kiểm soát vị trí với những điều phải làm. Song mục đích chỉ vì "ta muốn làm", nhưng không bao giờ là " Người khác muốn như vậy. "
Sự thật chứng minh phán đoán của cô là chính xác. Thân vương tóc vàng nhíu mày, hơi tán thưởng liếc cô một cái, khóe môi nhếch một chút: "Không đến nỗi ngu ngốc."
Ngữ Kỳ mỉm cười, cũng là ở trong đầu tiến hành một khác hạng so với đối. Dựa trên những thông tin nhận được, nam nữ nhân vật của cuốn tiểu thuyết là Richard và Elizabeth. Lý do cô không có nguyên nhân kết luận là cái tên Richard quá phổ biến. Theo ước tính, hàng chục người lớn tuổi sẽ có thể tìm thấy bảy mươi tám người là Richard. Nhưng bây giờ, cô có thể xác định, trưởng lão tóc đen kia là thiên văn nam chủ.
Quan hệ Huyết tộc trong tiểu thuyết khá bất đồng. Nói cô bé lọ lem có tình yêu lãng mạn với ma ca rồng không bằng nói đó là sự leo cao thành nữ vương. Ban đầu, Elizabeth là một người phụ nữ bình thường. Để đạt được sự bất tử và sức mạnh, ả đã lợi dụng trưởng lão Huyết tộc Richard, có được cảm tình và đặt chân vào thế giới Huyết tộc. Sau ả lại cùng mấy nhân vật Huyết tộc thực quyền có quan hệ thân mật, từng bước nâng cao vị thế và uy tín của mình. Cuối cùng, ả dựa vào thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn thay thế Lancaster Brand, trở thành người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử Huyết tộc đảm nhận chức vị Thân vương, bị đời sau xưng là "Thiết huyết phu nhân". Và Richard, cho dù liên tiếp bị lợi dụng vẫn cho rằng tình cảm của ả không thay đổi. Anh ta như con chó trung thành của Nữ vương đi theo ả. Rồi cái kết là Elizabeth cảm động trước tấm lòng của Richard, đạt được HE.
Ngữ Kỳ khẳng định Elizabeth có dã tâm, nhưng lập trường bất đồng. Họ sẽ bị tiêu diệt ngay từ đầu nếu đứng tách riêng.
Thấy cô cúi đầu, suy nghĩ xuất thần, hắn nheo hai tròng mắt lại đầy nguy hiểm. Giọng nói không che dấu được sự hờn giận, "Suy nghĩ gì thế?"
Ngữ Kỳ sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại: "Chỉ là có chút nghi hoặc. Elizabeth dựa vào cái gì mà có thể quyến rũ, khiến cho các trưởng lão vì cô ả thần hồn điên đảo."
"Phụ nữ thật nhàm chán, chỉ có ai ngu xuẩn mới dễ mắc câu." Sau khi xem xét có phần khắc nghiệt, giọng hắn hơi trầm xuống: "Đừng để ta nhắc nhở cô lần thứ hai. Ở trước mặt ta, thứ cô đăm chiêu suy nghĩ chỉ có thể là ta." Dừng một chút, hắn bỗng dưng dừng lại, thập phần thô lỗ, giữ chặt cô. Hơi nghiêng người, hắn nhẹ nhàng thì thầm vào tai cô: "Nếu có lần sau, ta sẽ cho cô cảm nhận thế nào mới là thống khổ thực sự."
Ngữ Kỳ ngẩn ra, chợt chậm rãi cười khan. Trong lúc đó, khoảng cách giữa hai người quá gần. Cô lớn mật vươn tay, nhẹ nhàng túm vạt áo trên bộ hắc lễ phục của hắn, cúi mắt nói: "Vĩnh viễn không có lần sau, phụ thân đại nhân."
Tầm mắt hắn xẹt qua ngón tay cô đang giữ ở vạt áo tế mình. Dừng lại một lúc, sau đó hắn di chuyển lên khuôn mặt thanh tú. Đôi môi hắn không khỏi gợi lên nụ cười lười biếng và ý cười đầy sự trêu đùa.
Nâng nhẹ tay chạm vào búi tóc đen trên đầu của cô, hắn không chút để ý, trầm giọng nói, "Cứ như vậy yêu thương ta, được không?"
Không chờ cô mở miệng, hắn đã mạnh mẽ giữ cằm của cô, khiến cho cô ngẩng đầu lên đến đối diện với mình. Đồng tử đỏ sậm mang theo sự hứng thú. Hắn đánh giá cô như đánh giá một bộ sưu tập bình thường, giọng nói nhẹ nhàng, lười biếng: "Thực sự nắm bắt tâm trí của con gái dễ dàng thế thôi sao?"
Ngữ Kỳ kịp thời quay mặt đi, từ từ hạ thấp giọng:"Phụ thân... "
Ngón tay lạnh như băng của hắn nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cằm mềm mại của cô. Khóe môi cong lên đầy sung sướиɠ: "Câm miệng, cưng à, hiện tại ta không cần cô nói gì hết." Dừng một chút, hắn áp sát cô, tư thế ái muội chạm vào vành tai và tóc mai cô: "Cô chỉ cần trả lời một vấn đề...gật đầu hoặc là lắc đầu." Khẽ ngừng, hắn cười khẽ, hỏi: "Yêu ta không?"
Từ khi nhận nhiệm vụ tới nay, chuyện tình cảm phát triển đến mức này không đơn giản như cô nghĩ. Quả thực nó quỷ dị đến kỳ lạ.
Nhưng, là một diễn viên, cô vẫn là chậm rãi gật gật đầu. Rồi cũng thể hiện sự ngượng ngùng không dễ phát hiện và cả sợ hãi, bất an nếu bị cự tuyệt.
"Tốt lắm, bé ngoan của ta." Hắn vừa lòng nở nụ cười, một tay ôm vào lòng, tay kia thì cường thế đặt trên gáy cô, khiến cô dính sát vào mình. Hắn cúi đầu, ở bên tai cô nói nhẹ nhàng: "Như vậy, nếu ta muốn cô chết thì... Công chúa nhỏ của ta sẽ chết vì ta chứ? "
"..." Ngữ Kỳ chỉ cảm thấy tất cả các kinh nghiệm trước kia đều là hư ảo, căn bản không có công dụng. Vấn đề như vậy quả thực làm cho người ta không biết trả lời như thế nào. Nếu lắc đầu, như vậy chẳng khác nào khẳng định việc hoàn thành nhiệm vụ sẽ bất lợi. Nhưng nếu gật đầu, nếu hắn thật sự yêu cầu cô phải chết, cô phải đối phó thế nào đây?.
Trước khi đặt ra một vài câu hỏi ngẫu nhiên khác, tư duy của những nhân vật phản diện rất khác nhau. Nhưng rõ ràng hắn đã đưa ra vấn đề này thì tố chất thần kinh không chỉ dừng lại ở mức độ nghiêm trọng nữa rồi.
Thấy cô trầm mặc như vậy, hắn từ từ đẩy tay cô ra. Trong giọng nói mang theo sự thất vọng không che dấu. Giọng nói nhẹ và thấp vang lên trong hành lang dài yên tĩnh; "Xem ra cô yêu ta yêu còn chưa đủ sâu, em yêu ạ." Dứt lời, hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, vạt áo hắn trong tay cô chậm rãi rút ra.
Hắn mang theo ý cười, buông tay cô ra, không chút lưu luyến xoay người rời đi.
Ngữ Kỳ ngây người một lát. Cô hiểu rằng, nếu để hắn rời đi như vậy, có lẽ lần sau muốn tiến công thì khó khăn sẽ cao thêm một bậc. Cắn chặt răng, cô đuổi theo, dang rộng hai tay, ôm chặt lấy thắt lưng hắn từ phía sau. Mở miệng rất nhanh, cô nói, "Ngoài cái chết, tôi nguyện ý làm tất cả mọi chuyện vì ngài."
Nếu đổi lại ở quá khứ, khi cô đuổi theo như vậy, hắn có thể sẽ sỉ nhục đầy thô lỗ. Nhưng hiện tại, hắn lại cảm thấy thú vị. Khóe môi gợi lên, cười mà như không, gằn từng tiếng hỏi, " Bất cứ điều gì? "
Trầm mặc một lát, Ngữ Kỳ nhẹ giọng đáp, " Vâng, bất cứ điều gì."