Chương 1: Xuyên sách
………
Có hơi mem trong người, cô hơi choáng váng nghe thấy trong phòng WC có tiếng nước.
Người đang tắm ở bên trong, là tổng tài Lục Chiêu.
Cô cũng biết hướng phát triển của cốt truyện…
Sau khi cô và Lục Chiêu xảy ra tình một đêm, thì liền mang thai, ký hợp đồng hôn nhân, bị nữ phụ ác độc vả mặt, bị Lục Chiêu vắng vẻ bỏ rơi.
Chấp nhận trong lòng hắn ta có người, bị hắn ta ngược thân ngược tâm, cuối cùng buông bỏ tất cả chua xót đau lòng mà gương vỡ lại lành với hắn.
Nhưng cô không cam lòng.
Một cô gái êm đẹp, tại sao phải sống phụ thuộc vào một người đàn ông, bị ngược thân ngược tâm, sau đó cả người đầy vết sẹo mà tiếp nhận lãng tử đã quay đầu kia chứ?
Cho nên.
Sau khi tỉnh lại trong phòng Lục Chiêu, cô quyết định trốn trước là thượng sách.
Nhưng mà, trong rượu hôm nay có vấn đề, hiện tại hai chân cô bủn rủn không có chút sức lực, nhích một chút cũng không nổi.
Cô khẽ cắn môi, tháo khuyên tai ra, dùng sức đâm vào lòng bàn tay……
Cảm giác đau đớn vô cùng, làm cho ý thức của cô tỉnh táo một chút.
Cô ráng chống người đi xuống giường.
Không tìm được giày, liền đi chân trần ra khỏi phòng.
Nhưng mà cô vừa mở thì thấy mẹ kế thân ái của cô, Trang Minh Nguyệt.
Lúc đối diện nhìn nhau, cô ta mở to mắt.
“Lâm……”
Vừa mới nói được một chữ, liền bị cô kéo mạnh vào trong phòng.
Hành động kéo mạnh chạm tới vết thương trong lòng bàn tay, cảm giác đau xuyên tim, nhưng cũng giúp cô khôi phục một chút sức lực.
Cô khẽ cắn môi, hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng, liền cầm gạt tàn thuốc ở bên cạnh đập cho cô ta ngất xỉu.
Tiếng nước róc rách trong phòng WC, Lục Chiêu vẫn chưa phát hiện động tĩnh ở bên ngoài.
Cô cố gắng kéo Trang Minh Nguyệt lên giường, cởϊ qυầи áo cô ta rồi dùng chăn bao lấy.
Còn vô cùng tri kỷ mà điều chỉnh đèn phòng tới mức tối nhất.
Trong rượu Lục Chiêu cũng có vấn đề, chắc ý thức của hắn cũng không quá tỉnh táo, ánh sáng lại hơi tối, 8 phần hắn cũng không cũng không phát hiện ra cái gì.
Làm xong tất cả, cô lảo đảo đi ra khỏi phòng.
________________________________________
Chương 2: Quý Yến Hành
………
Ngoài hành lang.
Cô không còn sức lực nữa, dựa người vào tường trượt xuống từ từ, lại có người đỡ lấy.
Cô ngẩng đầu lên, là một khuôn mặt đẹp trai xa lạ.
Cô biết hắn, Quý Yến Hành.
So với Lục Chiêu còn có tiền hơn, so với Lục Chiêu càng đẹp trai hơn, so với Lục Chiêu càng yêu cô thâm tình hơn, nam phụ Quý Yến Hành.
Trước khi xuyên vào quyển sách này, hết cả truyện thì người đàn ông cô thích nhất là hắn.
Người đàn ông đỡ cô khẽ nhíu mày: “Cô có khỏe không?”
Cô nói không ra lời.
Mặt đỏ lên.
Nóng quá.
Giống như trong cơ thể có lửa đốt, trên người này rất lạnh, một bàn tay hắn đỡ lấy cánh tay của cô, dán sát vào lòng bàn tay lạnh như băng ấy thật sảng khoái.
Làm cho cô muốn dán cả người lên người hắn.
Nhưng lại có chút ngượng ngùng.
Lòng bàn tay bị thương dần dần không còn cảm thấy đau nữa, mà cảm thấy càng lúc càng nóng lên, càng lúc nóng hơn nữa.
Thật sự chịu không nổi nữa, cô đoạt thẻ phòng trong tay hắn, ‘xoát’ mở cửa phòng 301 kế bên.
“Mượn phòng của anh dùng một chút, ngày mai sẽ bồi thường tiền cho anh.”
Nói xong, ‘rầm’ cửa phòng bị cô đóng mạnh lại.
Cô biết, anh ấy sẽ không gọi cảnh sát.
Trong sách có ghi, đêm mà nam nữ chính lên giường, Quý Yến Hành đã thích thầm nữ chính.
Mà cô cố gắng đi vào phòng tắm, mở vòi sen ra.
Nước lạnh chạy xuôi xuống, miễn cưỡng áp chế cảm giác khô nóng trong người.
Nhưng lúc mặc khăn tắm đi ra ngoài thì cô có chút hối hận, sớm biết vậy, không bằng vừa rồi kéo Quý Yến Hành vào chung rồi.
Cũng không biết, hắn có giỏi như tên của mình không.