Ta Dùng Huyền Học Đi Phá Án

Chương 11: Sát khí cao tận trời

Hạ Anh ở bên cạnh cũng quan sát, xét về độ dày và độ dài của vết thương, cô cảm thấy hung khí là một cái rìu hoặc một cái xẻng sắc nhọn.Nhuế Quân vừa kiểm tra, vừa lấy bằng chứng. Hạ Anh và Sầm Y Đồng phụ trách dán nhãn vào tất cả túi bằng chứng và ghi chép thời gian, địa điểm, vị trí chính xác của bằng chứng. Cuối cùng, cả ba trùm túi nilon lên tay và chân thi thể, bỏ vào túi đựng xác, đợi nhân viên công tác chuyển về phòng giải phẫu.

Toàn bộ quá trình mất khoảng nửa giờ. Hiệu suất làm việc của Nhuế Quân cực cao, động tác thành thạo, không tốn chút thời gian nào. Khi cô ấy đứng dậy, điều đầu tiên làm là hỏi hai thực tập sinh: “Vừa rồi phát hiện cái gì, nói chị nghe xem.”

Sầm Y Đồng giành trả lời trước: “Người chết có ba vết thương rõ ràng nhất ở đầu và ngực, miệng vết thương bị nứt, kèm theo các mô bị bầm tím, hẳn là bị hung thủ dùng hung khí là “vật chém” chém từ trên xuống, cuối cùng mất máu quá nhiều dẫn đến tử vong. Những bộ phận khác trên thân thể không bị bầm tím quá rõ ràng, chắc là nạn nhân chưa kịp chống cự, đã...”

“Thời gian tử vong?”

Sầm Y Đồng do dự một chút, cẩn thận nói: “Tứ chi của người chết đã cứng, ừm… Thời gian tử vong ít nhất khoảng 6 tiếng trở lên.”

Nhuế Quân quay qua nhìn Hạ Anh: “Em muốn bổ sung gì không?”

“Ngoại trừ ba vết thương rõ ràng nhất, bên trái hộp sọ người chết còn có một vết nứt, kèm theo xuất huyết dưới da rỗng. Vì vậy em suy đoán hung khí có khả năng là phần lưng hình vuông của rìu. Ngoài ra, sau cổ, eo, lưng dưới và đùi đều có vết xuất huyết rõ ràng, các mảng màu tím đậm hơn, nên em suy đoán thời gian tử vong vào khoảng 6-8 tiếng trước, tức từ 1 đến 3 giờ sáng. Chỉ là…” Hạ Anh cau mày nhìn chằm chằm vào thi thể của nạn nhân trên mặt đất.

“Chỉ là gì?”

“Không...” Hạ Anh lắc đầu: “Em chỉ cảm thấy hung thủ quá tàn nhẫn.”

“Vì vậy chúng ta phải cố gắng hết sức tìm ra hung thủ, thay nạn nhân giải oan.” Nhuế Quân cởi găng tay, vỗ vỗ vai Hạ Anh:"Vừa rồi em phân tích rất tốt, kỹ năng cơ bản nắm khá chắc.”

“Cảm ơn chị đã khen.” Hạ Anh vừa cảm ơn, vừa lẳng lặng ném vài hạt đen trong tay vào túi.

Nó được cô ngưng tụ từ oán khí của người chết.

Đây là lí do vì sao trước đó Hạ Anh đã nói rằng tốt nhất không nên đến vây xem hiện trường vụ án. Thường những người chết như này sau khi ra đi sẽ có rất nhiều oán khí và sát khí. Những luồng khí này có thể không ảnh hưởng đến những người cảnh sát có công đức cùng khí hộ thân, nhưng đối với người bình thường thì chắc chắn sẽ có sự tổn hại.

Đặc biệt là vụ án hôm nay, vì thủ đoạn của hung thủ quá độc ác, nên sát khí của nạn nhân cao tận trời. Nếu Hạ Anh không kịp thời thu thập những sát khí ấy, khi chúng tản ra bên ngoài, người gặp tai ương chính là quần chúng vây xem. Nhẹ thì gặp ác mộng vài ngày, nặng thì sát khí sẽ ảnh hưởng đến thần trí.