Hoạn Sủng Yêu Phi

Chương 11: Chuyện đã qua

Không biết Lô Vãn đang nghĩ gì, nàng ngửa đầu nhìn trần nhà tan hoang đột nhiên sợ hãi bản thân bị biếm thành kỹ nữ. Đây là thủ đoạn quen dùng của những gia đình quyền quý, nếu tóm được đóa hoa cao lãnh nào về chỉ cần uy hϊếp nếu không nghe lời sẽ đưa tới chốn làng chơi thì đa phần đều có hiệu quả.

Lô Vãn nghiêng đầu nhìn Thịnh Tuyết Tản đang cẩn thận kiểm tra bên dưới, nàng biết người này. Từ trên triều cho tới hậu cung thì chỉ có hai người bị mắng nhiều nhất, đó chính là nàng và hắn, một kẻ làm loạn hậu cung, một kẻ làm loạn triều đình. Chẳng qua Thịnh Tuyết Tản sống tốt hơn nàng nhiều, hắn có võ nghệ siêu phàm và tài năng xuất chúng, dù ở Tây Xưởng thì cũng là người có quyền một mình đảm đương một phía, không ai dám ở trước mặt hắn nói ra nửa câu không tốt cả. Nếu gặp lúc tâm tình hắn không tốt, ngay cả chữ “hoạn quan” bọn họ cũng không dám nói/

Lô Vãn nhắm mắt lại thầm hạ quyết tâm, nàng đột nhiên làm khó dễ, ngồi thật mạnh xuống tay hắn. Bởi vì ánh đèn hơi mờ, Thịnh Tuyết Tản còn chưa kịp nhìn rõ xem lớp màng bên trong kia có phải màиɠ ŧяiиɧ hay không, chẳng hề phòng bị cứ thể để Lô Vãn thực hiện được.

Ngón tay hắn tiến vào chỗ sâu trong, Lô Vãn cảm nhận được một cơn đau đớn như bị xé rách, chẳng qua cuối cùng nàng cũng đạt được mục đích của mình. Lô Vãn hy vọng có thể mượn cơ hội này mà có thể kéo Thịnh Tuyết Tản lên thuyền của mình.

Nàng biết hạ độc, nhưng mà lúc nàng rời nhà, Tuần Liệt lại tịch thu hết tất cả các loại thuốc của nàng, hắn ta chỉ để nguyệt hoa phấn cho nàng, ngay cả dược liệu có tác dụng dựng ra ảo cảnh cho Lý Cảnh Hòa nàng cũng phải sai Lê Nô mang số tiến lớn ra ngoài mới mua được về. Ý định của Tuần Liệt là dâng lên muội muội mang nguyệt hoa phấn trên người tương khắc với long tiên hương của Lý Cảnh Hòa, từ đó khiến cho ông ta hao tổn thần trí và sức khỏe. Hiện giờ Lô Vãn không còn chỗ dựa, nàng chỉ còn duy nhất dung mạo này, đối diện với Thịnh Tuyết Tản nàng chỉ có thể cắn răng đi cược một lần.

Thịnh Tuyết Tản kiểm tra xong thì rút tay về, trên đầu ngón tay hắn còn dính vệt máu đỏ. Hắn cau mày nhìn Lô Vãn nổi lên sát tâm. Lô Vãn nằm trên giường, qυầи ɭóŧ còn chưa kéo lên, mái tóc đen xõa tung ra, nàng nằm yên ở đó nghiêng đầu nhìn hắn nói: “Thịnh đốc chủ, ngài cứu ta với.”

Chỉ cần nàng khẽ cau mày Diêm Vương cũng có thể biến thành Bồ Tát.

Thịnh Tuyết Tản vào cung bẩm báo nói rằng thân thể Lô Vãn không còn trong sạch nữa.

Hắn đứng trước mặt hoàng đế quỳ gối xuống đầu cúi thấp, người có địa vị cao nào ai để ý tới tâm tư của một tên hoạn quan, bọn họ chẳng hề biết được tấm khăn dính máu xử nữ của Dao phi nương nương đang đặt ngay trong vạt áo của Thịnh Tuyết Tản. Chính hắn cũng cảm thấy bản thân điên rồi, trên đương tới đây, hắn cầm chiếc khăn dùng để lau máu trên ngón tay hồi nãy muốn vứt đi mấy lần, thế nhưng cuối cùng hắn lại nhét nó vào trong ngực.

Lý Cảnh Hòa cau mày nhìn Lý Hoán Vĩ, Lý Hoán Vĩ nói thẳng: “Hoàng huynh, thần đệ kiểm tra mạch đập của Dao phi, chắc chắn thân thể Dao phi còn trong trắng.”

Thịnh Tuyết Tản cúi đầu cung kinh: “Thỉnh hoàng thượng minh giám, có thể mời thái y tới kiểm tra.”