Phu Nhân Đại Boss Có Chút Tàn Nhẫn

Chương 14

Thang Tư Lan lướt mắt qua Úc Cảnh Nhuận khôi ngô sáng láng, nụ cười trên mặt càng sâu thêm, ung dung thản nhiên chuyển chủ đề: "Thì ra là thầy Úc! Tôi đang định nói ai có thể lọt vào mắt xanh của đạo diễn Hồng, người này giỏi thật!"

Thang Tư Lan lại bình tĩnh che đi hào quang trên người Diệp Yến Lan, giành lấy sự chú ý của mọi người.

Mọi người nhìn dáng vẻ nói chuyện sống động của Thang Tư Lan, đều muốn thu lại vẻ khinh thường với cô ban nãy.

Úc Cảnh Nhuận thì sao?

Ai mà không thích?

Người mình thích được khen, đương nhiên mọi người đều vui rồi.

Thang Tư Lan nói vài lời vừa lễ độ vừa khách sáo với Úc Cảnh Nhuận chứ không có gì mờ ám.

Cũng khiến mọi người thay đổi cách nhìn về Thang Tư Lan.

Thang Tư Lan không ngờ Diệp Yến Lan lại là nữ chính. Người mới gặp cách đây không lâu, vốn tưởng sẽ không xuất hiện cùng nhau, không ngờ lại gặp gỡ theo cách như vậy.

Nói thật, khoảnh khắc thấy Diệp Yến Lan, cô bắt đầu nghĩ nhiều.

Ví dụ như, có khi nào bộ phim hành động này là do Giang Hải Lâu tặng cho Diệp Yến Lan?

Nếu không phải thế thì vì sao đối phương có thể đóng nhân vật chính, còn mình chỉ có thể đóng một nữ phụ vừa độc ác vừa dễ gặp nguy?

Diệp Yến Lan cười tủm tỉm khó hiểu, khẽ gật đầu với Thang Tư Lan khi cô ngẩng đầu lên.

Hai người đứng riêng hai bên, còn cách vài người nữa.

Úc Cảnh Nhuận đứng đầu nhanh chóng trở thành tiêu điểm tập trung ánh mắt của mọi người, mọi người cũng bắt đầu vây quanh anh ta.

Dù sao anh ta cũng là sao nam có thực lực lại có nhan sắc, huống hồ tiếng tăm của Úc Cảnh Nhuận đang lên.

Nghi thức bấm máy rất thành công.

Sau đó là cảnh đầu tiên của nam nữ chính. Có tài chính, cũng đã chuẩn bị khá lâu nên đạo diễn Hồng không muốn chậm trễ một phút nào.

Hôm nay quay toàn cảnh chính, cảnh của Thang Tư Lan là vào sáng sớm hôm sau.

Quay cảnh dưới nước.

Mở đầu bằng màn lặn xuống nước, mới cảnh đầu tiên cô đã phải chịu khổ.

"Tư Lan, tôi gọi cô là Tư Lan có được không?"

Buổi tối phải về khách sạn đã được sắp xếp trước. Lúc cùng đi ra thang máy, hai người mới phát hiện mình được phân tới cùng một tầng, cách nhau có ba phòng.

Thang Tư Lan bị gọi lại thì cười trả lời: "Đương nhiên là được! Tiền bối Diệp, thực sự là rất vinh hạnh vì có thể được đóng phim cùng cô! Mong về sau được chỉ giáo nhiều hơn."

Diệp Yến Lan cười dịu dàng, nói: "Tôi cũng không dám chỉ giáo cô!"

Thang Tư Lan ngước mắt nhìn sang. Diệp Yến Lan đã vào phòng.

Thang Tư Lan suy nghĩ gì đó cả nửa ngày, rồi mới xoay người vào trong.

Cảm giác khó thở đầy đầu nhưng cô vẫn cố chịu, không ngoi lên.

Lúc này thời tiết cũng gọi là mát mẻ, có điều đến tối nhiệt độ sẽ hạ xuống. May mà diễn ban ngày nên không bị lạnh cóng trước khi xuống nước.

"Đạo diễn Hồng..."

Úc Cảnh Nhuận đứng phía sau, không biết đã đợi bao lâu rồi mà không thấy đạo diễn Hồng hô cắt.

Dưới nước.

Thang Tư Lan đang cố gắng đến cực hạn.

Diệp Yến Lan liếc Úc Cảnh Nhuận, trong mắt hơi ánh lên chút kỳ lạ.

"Được! Cắt!"

Đạo diễn Hồng nhìn chăm chăm vào ống kính trên mặt nước, không ngẩng đầu.

Tổ công tác nhận được chỉ thị thì đi đến kéo Thang Tư Lan lên ngay.

"Rào!"

Thang Tư Lan đeo bình dưỡng khí giả, mặc đồ bó sát người, vóc người duyên dáng lộ ra trên mặt nước càng rõ ràng hơn.

"Phù!"

"Sao?" Có nhân viên chuyên nghiệp ở bên cạnh giúp cô thở dễ hơn.

Thang Tư Lan nín thở đã lâu, đang cố gắng ổn định hơi thở của mình.

Vì ngâm quá lâu nên vành mắt cô cũng đó lên.

"Không sao, quay cảnh tiếp theo đi." Thang Tư Lan đẩy người vây xung quanh ra, ra hiệu với đạo diễn Hồng bên kia.

Đạo diễn Hồng thấy trạng thái của Thang Tư Lan thì giơ tay ra hiệu quay cảnh kế tiếp.

Diệp Yến Lan cười nói với Úc Cảnh Nhuận: "Kỹ thuật diễn của Tư Lan đúng là rất không tệ, có thể có thể so sánh với đám lão làng chúng ta. Nếu không nói thì còn tưởng cô ấy mới là diễn viên chính của bộ phim này."

Úc Cảnh Nhuận sững sờ.

Trong lời Diệp Yến Lan có ý khác, Úc Cảnh Nhuận không ngốc, có thể nghe ra.

"Cô ấy rất cố gắng."

"Rất nhiều người cố gắng hơn cô ấy nhưng lại không được may mắn như vậy." Diệp Yến Lan cười nói: "Chẳng qua là tôi cảm thấy cô ấy khá bản lĩnh. Nghe nói đoàn làm phim lần này không yêu cầu cô ấy đến thử kính, ngay cả đạo diễn Hồng yêu cầu cao như vậy cũng để cô ấy đi cửa sau!"

Tất cả mọi người đều ngầm hiểu rõ, chỉ không nói huỵch toẹt ra như Diệp Yến Lan.

Vì có người đồn, người nhét Thang Tư Lan vào đoàn phim này là Giang tiên sinh.

Trước kia còn có người thấy Giang tiên sinh và Thang Tư Lan qua lại một thời gian. Lúc quay "quỷ kiếm tiên", Úc Cảnh Nhuận đã lờ mờ nhận thấy sự tế nhị giữa vị Giang tiên sinh kia và Thang Tư Lan.

Có điều.

Hai tháng trước, có người nói Giang tiên sinh đã chuyển sang Diệp Yến Lan cũng xinh đẹp tương tự.

Diệp Yến Lan cũng đã xác nhận là vì vài nguyên nhân nên mới nhận được cơ hội hợp tác lần này với Úc Cảnh Nhuận.

Giọng Úc Cảnh Nhuận bình tĩnh: "Nếu đạo diễn Hồng đã cho cô ấy vào đoàn thì ắt có suy nghĩ của mình. Tôi từng hợp tác với cô ấy, về mặt diễn xuất quả đúng là không tệ. Chỉ thế là cô ấy đã đủ sức để đảm nhiệm vai này rồi."

Diệp Yến Lan nghe ra ý khác trong lời anh.

Úc Cảnh Nhuận lên tiếng thay cho Thang Tư Lan là chuyện cô ta không ngờ đến.

Cô ta nhớ tiếng tăm của Thang Tư Lan trong giới cũng không tốt lắm, ở bên ngoài thì càng không cần phải nói.

Nhưng sau khi tiếp xúc, sao cô ta lại cảm thấy chuyện hơi khác với tưởng tượng của mình nhỉ?

Đặc biệt là phản ứng của người xung quanh với Thang Tư Lan có sự khác biệt rất lớn với lời đồn.

Úc Cảnh Nhuận không đến nỗi thích Diệp Yến Lan, cũng không ghét, nhưng cô ta mượn chủ để để nhắc nhở mình rằng Thang Tư Lan là một người phụ nữ không sạch sẽ lại có tâm cơ. Điều này khiến Úc Cảnh Nhuận hơi không vừa mắt Diệp Yến Lan.