Giọng nói của ông ta không tự giác được nhỏ xuống, giống như là sợ bị người khác nghe thấy, hơi xấu hổ.
Trường Tuế rất bình tĩnh, hơi mỉm cười nói: “Năng lực của tôi, nói vậy đạo diễn Tần chắc là đã giới thiệu với ông, chỉ cần giá thích hợp, tất cả đều có thể giải quyết.”
Cô đang lo không có việc làm.
Kết quả việc làm tự tìm đến cửa.
Nhà sản xuất Chu hơi sửng sốt theo bản năng nhìn về phía Tần Diệu Văn.
Tần Diệu Văn gật đầu: “Chuyện căn nhà kia tôi cũng đã nói với ông, năng lực của Tiểu Khương có thể tin tưởng tuyệt đối.” Ông hơi dừng lại, nói: “Về phần giá cảm hai người tự nói chuyện.”
Sắc mặt nhà sản xuất Chu hơi xanh, trầm giọng nói: “Giá cả không thành vấn đề, chỉ cần cô có thể giúp tôi giải quyết vấn đề.”
Nghĩ đến chuyện xảy ra chiều nay, đến bây giờ ông ta vẫn còn cảm thấy rùng mình.
...
Giờ ăn cơm của đoàn phim luôn ồn ào.
Hộp cơm của Hạ Luật còn lại hai phần ba, anh đã không muốn ăn nữa, một mình anh ngồi ở ghế riêng biệt, nhìn bàn nhỏ đối diện không có ai, trong nháy mắt hơi thất thần, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ lạnh lùng như băng.
Nhìn xem, giống như kết quả anh đoán được từ trước, thậm chí còn từ bỏ sớm hơn so với dự đoán của anh.
Cô cũng giống như những người khác.
Anh đang chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Lưu Oánh bưng hộp cơm đột nhiên đi tới, ngồi xuống ghế đối diện anh: “Trường Tuế cô ấy có việc, bảo tôi đặc biệt qua nói với anh một tiếng.”
Hạ Luật nhìn cô ta.
Lưu Oánh mở hộp cơm ra, biểu cảm có hơi bất đắc dĩ lại ẩn giấu cưng chiều: “Thật ngại quá, tôi cũng không muốn quấy rầy anh, nhưng Trường Tuế cô ấy đặc biệt dặn tôi, bảo tôi ở chỗ này ăn cơm với anh. Sẽ không quấy rầy đến anh chứ?”
Hạ Luật: “... Sẽ không.”
...
Mà lúc này ở một chỗ khác.
Sắc mặt nhà sản xuất Chu âm trầm ngồi ở ghế lái xe, Trường Tuế ngồi ở ghế phụ.
Cô mang theo ba lô màu đen to, để ở phía sau cốp xe.
Nhà sản xuất Chu vừa lái xe, sắc mặt âm trầm nói với Trường Tuế tình huống ông ta gặp phải.
Nhà sản xuất Chu năm nay 36 tuổi, kết hôn được bảy năm, có một cô con gái sáu tuổi, tên thân mật gọi là Mạt Mạt, vợ ông năm nay 32 tuổi là một nữ diễn viên tên Diệp Lộ.
Khi bọn họ kết hôn, Diệp Lộ đang nổi tiếng, hơn nữa đang ở độ tuổi hoàng kim của nữ diễn viên, thời kỳ sự nghiệp đi lên.
Lúc ấy Diệp Lộ thậm chí không có để lộ tin tức yêu đương, trực tiếp thông báo tin tức kết hôn làm dậy lên một làn sóng trong vòng.
Bây giờ hai người đã kết hôn được bảy năm, nhưng vẫn rất ân ái.
Đến bây giờ Diệp Lộ vẫn cứ đóng phim, bởi vì quan hệ của nhà sản xuất Chu, cũng chưa bao giờ không có vai diễn, hỉnh thoảng tham gia phỏng vấn nhắc tới nhà sản xuất Chu, khuôn mặt cũng đầy ngọt ngào, nổi tiếng là vợ chồng ân ái trong giới.
Bởi vì công việc của nhà sản xuất Chu có hơi bận rộn, mà Diệp Lộ ở trong nhà khi con gái được hai tuổi đã không nhịn được quay lại công việc, con gái vẫn luôn được bà và bảo mẫu chăm sóc.
Tháng trước, khi nhà sản xuất Chu về nhà, bỗng nhiên phát hiện Mạt Mạt có thêm “một người bạn không nhìn thấy.”
Cô bé vừa ngồi chơi đồ chơi, vừa nói chuyện với không khí.
Lúc đầu nhà sản xuất Chu cho rằng cô bé lẩm bẩm, hoặc đang chơi trò chơi đóng vai gia đình.
Nhưng sau này, nhà sản xuất Chu càng ngày càng phát hiện ra sự việc có điểm không thích hợp.
Mạt Mạt không chỉ nói chuyện với người bạn không nhìn thấy kia.
Mà còn gọi tên cho “người bạn” đó.
Không chỉ có như vậy, ngay cả khi ăn cơm, cũng sẽ đặc biệt để một chỗ ngồi cho người bạn “Tiểu Vũ” này, còn yêu cầu bà chuẩn bị cơm cho “Tiểu Vũ”, trên bàn cơm vẫn luôn nói chuyện với người bạn “Tiểu Vũ” không nhìn thấy này, còn cười đùa khanh khách.
Bà và bảo mẫu ở trong nhà giống như tập mãi thành thói quen.
Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp này nhà sản xuất Chu sởn cả tóc gáy.
Sau khi hỏi mới biết được, tình huống như vậy đã kéo dài trong hai tuần.
Nhà sản xuất Chu gọi Mạt Mạt đến, hỏi cô bé về một ít thông tin của “Tiểu Vũ” này.
Cô bé vậy mà có thể trả lời được.
“Tiểu Vũ” khoảng bằng tuổi cô bé, tóc ngắn, mặc áo xanh, quần jean, đi giày thể thao màu trắng, trên quần jean thậm chí còn có một vài lỗ nhỏ.
Cậu bé đó không nhớ gì, chỉ biết mình gọi là Tiểu Vũ.
“Cha, tại sao đầu tóc của Tiểu Vũ luôn ướt, như có nước ở trong đó, lau thế nào cũng không khô.”
Mạt Mạt nói dọa đến nhà sản xuất Chu, ông ta vội vàng gọi điện cho Diệp Lộ.
Diệp Lộ nghe xong, cũng rất lo lắng, hai người cảm thấy tình trạng của Mạt Mạt có hơi nghiêm trọng, lập tức dẫn Mạt Mạt đến khoa thần kinh của bệnh viện, nhưng khoa thần kinh của bệnh viện, nhưng kiểm tra xong lại không có vấn đề gì, sau đó lại chuyển qua phòng khám tâm lý.
Sau khi bác sỹ tâm lý nói chuyện với Mạt Mạt xong nói với bọn họ, Mạt Mạt chỉ là bởi vì không có cha mẹ làm bạn trong thời gian dài, cho nên bản thân mới tưởng tượng ra một người bạn chơi với cô bé.
Chỉ cần cha mẹ quan tâm nhiều, làm bạn với cô bé, tình trạng bệnh này sẽ từ từ biến mất.
Hai vợ chồng nghe xong, cảm thấy áy náy, lại thở phào nhẹ nhõm.
Hai người đều bị người bạn không nhìn thấy này làm cho sợ hãi, sau khi hai vợ chồng trao đổi quyết định giảm bớt lượng công việc, chăm sóc con gái nhiều hơn.
Nhưng khi Mạt Mạt ở bên ngoài còn tốt, chỉ cần cô bé về đến nhà, sẽ đi tìm người bạn không nhìn thấy kia đầu tiên, chơi cùng với người là “Tiểu Vũ” kia.