AV Quay Chụp Chỉ Nam

Chương 44: Nửa đêm trước làm ở phòng mát xa

Edit: Jin

Beta: Thỏ

"Chu Viễn Xuyên!" Tần Thụy Thành nỗ lực khống chế biểu tình của mặt mình không đến mức có vẻ quá dữ tợn: "Thế cho nên cậu định ở đây cùng chúng tôi có phải hay không?"

Lúc này Kiều Kiều đã thay một bộ áo tắm dài màu trắng vừa vặn của trung tâm spa, thoải mái dễ chịu mà nằm trên ghế mát xa làm từ da trâu hưởng thụ kỹ xảo mát xa thuần thục của nữ nhân viên. Chu Viễn Xuyên ở bên cạnh cũng dùng tư thế như vậy nằm trên một chiếc ghế mát xa khác, người phục vụ anh chính là một nhân viên nam, Chu Viễn Xuyên được ấn đến toàn thân thoải mái, trên mặt luôn luôn giữ vẻ bình tĩnh cộng thêm để lộ ra sự ung dung hưởng thụ hiếm thấy, theo tay nhân viên mát xa thỉnh thoảng hừ hừ hai tiếng, hiển nhiên vô cùng vừa lòng.

"Ngô...... A...... Tần Tần......" Kiều Kiều thỏa mãn mà rêи ɾỉ: "Anh... Tâm tình của anh Chu hôm nay có chút không tốt...... Anh cũng đừng đối xử keo kiệt như vậy...... Nga, đúng, chính là chỗ đó, thật thoải mái!" Tay nhân viên nữ linh hoạt mà lật, Kiều Kiều cầm lòng không được ưỡn nửa người trên lên, sau đó lại thật mạnh quăng ngã trở về.

"Anh không có ý kiến gì khi mang theo cậu ta đi mát xa cùng, nhưng cậu ta không thể chiếm vị trí mà anh đã đặt trước được!"

Tần Thụy Thành khóc không ra nước mắt, vốn dĩ anh đã lên kế hoạch hoàn hảo chờ cơm nước xong xuôi sẽ mang theo Kiều Kiều tới phòng mát xa đã đặt trước để thư giãn, nhân viên nữ phục vụ Kiều Kiều, nhân viên nam phục vụ cho anh, bên cạnh còn có ngọn nến đốt huân hương, bật một đoạn âm nhạc trữ tình, anh cùng Kiều Kiều ở ghế mát xa của từng người nhìn nhau, nhất định có thể tạo ra bầu không khí gợi cảm nhất!

Kết quả không nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra một tên Chu Viễn Xuyên!

Cái việc cầu hôn ngốc nghếch kia cũng không nhắc lại, thật may là Tiểu Kiều ý chí kiên định không có bị cậu ta lừa đi, nhưng cậu ta cầu hôn thất bại chẳng lẽ không nên tìm cái xó xỉnh nào đó tự giác chữa vết thương đi? Sao lại giống như miếng kẹo mạch nha vứt mãi không xong là thế nào?! Tần Thụy Thành nghiến răng nghiến lợi, cơ hồ muốn đánh vào cái bả vai tuyết trắng bị lộ ra hơn phân nửa của Chu Viễn Xuyên, chính anh đã chuẩn bị thực hiện tốt thế nhưng ghế dài tình nhân cũng bị cậu ta chiếm, ghế mát xa cũng bị cậu ta đoạt, ngay cả vương bài mát xa tự mình chọn hiện tại đều đang phục vụ tên cặn bã này!

Hơn nữa, cậu ta ở trước mặt Kiều Kiều còn luôn giả bộ một biểu tình cầu hôn thất bại đáng thương hề hề, thật là quá đê tiện!

"...... Tần Tần, anh có thể qua phòng khác a." Kiều Kiều phất phất tay với anh: "Đợi lát nữa...... A...... Đợi lát nữa lại đây tìm bọn em!"

"Anh không có đủ tiền!" Tần Thụy Thành thở phì phì mà ngồi xuống Bohemian bên cạnh.

Chu Viễn Xuyên xoay đầu, thở hồng hộc mà nói: "...... Không có việc gì, trong áo khoác của tôi có một tấm thẻ quẹt, cầm lấy dùng đi."

Ở nơi Kiều Kiều không thể thấy, Chu Viễn Xuyên giảo hoạt nhìn Tần Thụy Thành mà cười, sau đó lại tiếp tục rầm rì mà hưởng thụ mát xa.

Tần Thụy Thành cảm thấy bản thân sắp biến thành một con rồng phun ra lửa, không sai, chính là hiện tại.

"Tần Tần......" Tiếng gọi của Kiều Kiều mềm như bông đúng lúc gọi lý trí của Tần Thụy Thành trở về, anh nhìn Kiều Kiều được mát xa đến một mặt đỏ bừng, đôi mắt giống con vật nhỏ ướt dầm dề mà lại sáng ngời, nhận mệnh mà thở dài, anh cúi người xuống ôm lấy đầu Kiều Kiều rồi hung hăng hôn một hơi sâu, sau đó lấy vest trắng của Chu Viễn Xuyên từ trên giá áo xuống xong dùng sức moi moi túi bọc áo của Chu Viễn Xuyên cho hả giận. Bên trong có một tấm thẻ quẹt, một chuỗi chìa khóa xe cùng nửa hộp thuốc lá.

"Hút cái này?" Tần Thụy Thành cười quơ quơ hộp thuốc trong tay cho Chu Viễn Xuyên nhìn: "Phẩm vị còn không tính quá tệ, chỉ có điều đêm nay người thắng sẽ chỉ có tôi, anh vẫn nên tỉnh sớm đi."

"Nothing is impossible." Chu Viễn Xuyên cười hì hì mà nhìn Tần Thụy Thành: "Đừng có nói trước chắc chắn như vậy."

Hai người đều đè ép thanh âm tới mức thấp nhất, vị trí Kiều Kiều lại cách chỗ này có hơi xa, thế cho nên hai người đàn ông không kiêng nể gì mà bộc lộ địch ý với nhau, lửa giận trong hai đôi mắt chạm nhau mà nổ vang, một cái nội liễm một cái đường hoàng, nhưng thế lực lại ngang nhau.

"Không nghe thấy Tiểu Kiều nói gì sao? Cậu không hề yêu cô ấy, vậy tự dưng chặn ngang một chân để làm gì?"

"Tôi không yêu cô ấy, chẳng lẽ liền không thể lên giường với cô ấy luôn sao?"

"Mẹ kiếp, cậu còn muốn ngủ với cô ấy? Tôi cảnh cáo cậu, tôi và cô ấy đã sớm hẹn trước, cậu không có chỗ."

"Ba người cũng không phải không thể."

"......" Tần Thụy Thành bội phục nói: "Nhìn cậu nhân mô cẩu dạng* hóa ra nội tâm lại xấu xa như vậy."

*Nhân mô cẩu dạng: nghĩa là mặt chó thân người hay mặt người thân chó, là từ dùng để chỉ những kẻ giả bộ tốt đẹp chính trực nhưng thực ra bụng dạ lại xấu xa khó lường.

"Cậu nghĩ cái gì vậy?" Chu Viễn Xuyên rét căm căm mà mở miệng: "Đương nhiên cậu là nửa đêm trước, tôi là nửa đêm về sáng."

"Bằng cái gì tôi phải chia sẻ nửa đêm cho cậu! Tôi một lần cũng chưa làm xong đâu!"

"Vậy cậu cũng đừng nghĩ đến việc được làm một lần."

"Các anh đang nói chuyện gì vậy?" Kiều Kiều lười biếng duỗi eo thon từ trên ghế nằm đứng dậy, mái tóc cô tán loạn, cổ áo nửa mở, ở trong mắt hai người đàn ông vô cùng ngon miệng, quả thực như là một miếng bánh dâu tây đang tỏa hương. Cuối cùng, bánh kem dâu tây còn chớp chớp mắt: "Loại mát xa này đúng thật là quá thoải mái, xương cốt đều sắp tan rã."

"Không có gì."

"Không có việc gì."

Chu Viễn Xuyên cùng Tần Thụy Thành liếc nhau, sau đó lại từng người dường như không có việc gì mà dời tầm mắt.

"Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?" Kiều Kiều nhón chân từ trên ghế mát xa nhảy xuống rồi chạy tới cái bàn nhỏ lấy nho ăn, Chu Viễn Xuyên cũng kết thúc quá trình được mát xa, hai nhân viên mát xa kia cùng khom lưng một lần rồi lui về phía sau và đi ra ngoài, phòng mát xa thoải mái chỉ còn lại có ba người bọn họ.

"Chúng ta có thể ở lại chỗ này trong bao lâu?" Chu Viễn Xuyên đột nhiên hỏi.

"Tôi không biết." Tần Thụy Thành nhướng mày: "Tôi là SVIP, tiền trong card phỏng chừng đủ dùng đến sang năm?"

"Cửa kia có thể khóa trái sao?"

"Không thể." Tần Thụy Thành nhanh chóng mà trả lời, trong từng cây chữ mang hai ý nghĩa mà nói: "Nếu có thể khóa trái thì ngay cả mặt của nhân viên mát xa cậu cũng cũng không thể thấy."

"Kém cỏi." Chu Viễn Xuyên lắc đầu, anh bước xuống từ trên ghế mát xa rồi đi tới cửa, thuận tay xách giá treo áo giản dị cùng với chiếc cà vạt đơn giản ở bên cạnh xong sau đó hướng tới tay bấm phía sau chiếc cửa, một cái không gian hình tam giác để củng cố được hình thành, cái này trừ khi giá treo áo làm bằng inox đứt gãy, còn không thì người bên ngoài sẽ không thể mở được cửa.

"Khốn kiếp." Tần Thụy Thành hừ hừ một tiếng: "Không phải là chỉ hiểu một chút vật lí thôi sao, tôi nếu hiểu cái này thì nhất định sẽ làm tốt hơn cậu."

"Đây không phải vật lý." Chu Viễn Xuyên liếc mắt nhìn Tần Thụy Thành một cái rồi buồn cười nói: "Đây là kiến thức thông thường."

"Di, các anh đây là đang làm gì?" Kiều Kiều cố mà nhét một miệng đầy nho, đến lúc này mới phát hiện hai người đàn ông kia đang làm việc gì đó kì quái, vì thế quay đầu không rõ mồm miệng hỏi.

"Làm tốt lắm, tính cho cậu một công." Tần Thụy Thành tháo thắt lưng của mình ném sang bên cạnh: "Hiện tại là 10h tối, trước 4 giờ sáng sẽ là của tôi."

"Được." Chu Viễn Xuyên đứng lên đi tới một góc trong phòng rồi ngồi xuống, ý tứ rõ ràng là tạm thời sẽ không tham dự.

"Đừng tưởng rằng đến giờ thì tôi sẽ đánh thức cậu, cậu ngủ quên không làm thì sẽ là của tôi."

"Tần Thụy Thành." Chu Viễn Xuyên nhắm mắt lại, chậm rãi đặt một trang giấy ở trên mặt bàn rồi viết xuống mấy hàng công thức: "Tôi không có rảnh rỗi như vậy."

Nguy hiểm đã xuất hiện trước mắt mà Kiều Kiều vẫn còn bất giác hồn nhiên, cô ăn hết một dĩa nho xong liền duỗi tay muốn lấy đi miếng dưa Hami ở bên kia, không nghĩ tới bàn tay mới với được một nửa thì liền bị đôi tay khác chặn đứng, Kiều Kiều nghi hoặc mà ngẩng đầu, vẻ mặt Tần Thụy Thành cười đến tà ác.

"Kiều Kiều ngoan, không cần ăn dưa Hami gì đó, tới ăn lạp xưởng của anh đi."

Kiều Kiều cũng không có ngốc, ngay lập tức liền nghe ra trong lời nói của Tần Thụy Thành có che dấu ý vị sắc tình, sắc mặt cô liền biến đổi. Kiều Kiều nhanh tay chỉ vào phía sau của Tần Thụy Thành nói: "A, đĩa bay!"

Tần Thụy Thành phản xạ có điều kiện quay đầu lại xem, Kiều Kiều liền xoay người chạy, Chu Viễn Xuyên ở trong góc phát ra một tiếng cười không rõ, Tần Thụy Thành thế mới biết mình mắc mưu, tức giận bước nhanh tới chỗ Kiều Kiều đang phân cao thấp cùng cái mắc áo mà ôm ngang trở về.

Trên người Kiều Kiều chỉ có một kiện áo tắm dài lỏng lẻo, chân cùng cánh tay tinh tế lắc tới lắc lui dưới lớp áo tắm to rộng, Tần Thụy Thành dùng một tay là có thể xách cô lên, Kiều Kiều quơ quơ tay chân loạn xạ ở không trung. Vì thế nên Tần Thụy Thành duỗi cánh tay dài ra một chút, làm vậy Kiều Kiều cho dù là đá chân cũng đá không đến Tần Thụy Thành.

"Đừng làm ở chỗ này! Chúng ta trở về khách sạn có được không..."

"Được a." Tần Thụy Thành lộ ra "nụ cười sói xám" đúng tiêu chuẩn: "Nhưng mà Tiểu Tần Tần hình như không đồng ý."

Anh thành thạo cởi rớt quần áo Kiều Kiều, Kiều Kiều ăn mặc nịt ngực làm từ vải bông cùng qυầи ɭóŧ có đường viền hoa giống một con thỏ con bị Tần Thụy Thành ném lên ghế mát xa da trâu được phô một tầng khăn lông mềm mại, anh gần như lập tức đè ép thân mình lên ngay sau đó, nịt ngực bị Tần Thụy Thành lột ra, qυầи ɭóŧ cũng bị đối phương dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai lột xuống dưới mắt cá chân, mông trắng của Kiều Kiều lộ ra, Tần Thụy Thành một ngụm cắn lên, Kiều Kiều hét "a"lên một tiếng, thẳng eo, hai cái đầu v* run rẩy mà bại lộ ở trong không khí, Tần Thụy Thành trăm vội bên trong còn trừu đến ra tay, một tay một cái hợp lại ở chính mình trong lòng bàn tay.

Toàn bộ quá trình diễn ra chỉ trong 4-5 giây, Kiều Kiều cũng đã hoàn toàn luân hãm.

"Ngô, đúng là đã một thời gian dài không gặp mặt Tiểu Kiều, đều là bởi vì cái người chủ nhân nhẫn tâm này, vậy trước khi làm liền tặng Tiểu Kiều nụ hôn gặp mặt." Tần Thụy Thành vừa lầm bầm lầu bầu vừa quay người Kiều Kiều lại, biến cô thành tư thế nằm ngửa, thuận tay còn vặn chỗ tựa lưng ghế mát xa lên trên một chút. Kiều Kiều nửa nằm nửa cố định ở khăn lông, hai chân bị Tần Thụy Thành bẻ ra treo ở hai sườn tay vịn, tư thế này khiến toàn bộ thân thể của cô đều hiện ra ở trước mặt Tần Thụy Thành, Tần Thụy Thành không nóng nảy, anh cúi đầu hôn một cái lên tiểu huyệt thưa thớt lông của cô rồi sau đó dùng cả môi lưỡi mà ngậm lấy mυ'ŧ vào.

Kiều Kiều giống như bị điện giật lập tức kêu lên một tiếng, đến cuối cùng cô vẫn không có quên trong căn phòng này còn có một người khác, Kiều Kiều dùng tay che miệng mình lại, không cho bản thân kêu quá lớn. Tần Thụy Thành bất mãn mà ngẩng đầu liếc mắt nhìn Kiều Kiều một cái, sau đó bắt lấy tay cô ấn xuống côn th*t lớn đang căng phòng hiện rõ mạch máu của mình.

"Huhu...... Đừng hút...... A, trời ơi......" Kiều Kiều vô pháp khống chế chính tiếng kêu của mình, trên thực tế cô cũng không bận tâm, côn th*t của người đàn ông cách một lớp quần vẫn nóng kinh người, Kiều Kiều lung tung mà kéo khóa quần của Tần Thụy Thành xuống, Tần Thụy Thành cũng dùng một bàn tay tự cởi bỏ áo quần của mình. Cuối cùng, bàn tay Kiều Kiều cũng trần trụi không trở ngại mà tiếp xúc với côn th*t của anh, Tần Thụy Thành không nhịn nổi mà hút tiểu hoa huy*t của Kiều Kiều thật mạnh.

"A!" Kiều Kiều đột ngột không kịp phòng ngừa mà nhanh chóng đạt tới cao trào, tiểu hoa huy*t phun ra một cỗ chất lỏng sền sệt, Tần Thụy Thành buồn cười vươn ngón tay ra vẽ loạn trên phần bên trong đùi của Kiều Kiều: "Nhanh như vậy? Phụ nữ cũng có thể ra sớm sao?"

Anh vô cùng đắc ý đối với kĩ thuật của mình, đặc biệt là khi có Chu Viễn Xuyên ở đây, Tần Thụy Thành nổi ý quấy phá, kĩ sảo hành nghề nhiều năm đều đem ra dùng, tuy rằng thời gian rất ngắn, nhưng đối với Kiều Kiều đã là thật không dễ dàng.

Kiểu Kiều hữu khí vô lực mà liếc mắt trừng Tần Thụy Thành một cái, nhưng cô vừa mới trải qua một hồi cao trào ngoài ý muốn, trên mặt đỏ rực, ánh mắt cũng mềm mại hơn rất nhiều, một cái liếc mắt này không giống như trừng mà càng giống như là làm nũng, bụng dưới của Tần Thụy Thành càng thêm phấn khích, anh nhịn rất nhiều lần mới không có trực tiếp đề súng liền lên.

Anh nhất định phải ở trước mặt tên Trình Giảo Kim Chu Viễn Xuyên này làm Kiều Kiều cho đến khi tiểu huyệt không thể chảy ra một giọt nước nào nữa, trong vòng 4 tiếng đồng hồ nhất định phải ép khô Kiều Kiều, khiến Chu Viễn Xuyên từ nửa đêm tới sáng phải khóc đi thôi.

Cao trào qua đi, thân thể dị thường mẫn cảm, Kiều Kiều chỉ cảm thấy ngực vừa đau vừa ngứa, tay của Tần Thụy Thành cũng không thành thật, ngón trỏ chậm rãi lần mò cắm vào tiểu huyệt vừa mới trải qua cao trào, vách trong ngay lập tức quấn lấy, gắt gao hút ngón tay Tần Thụy Thành giống như là một cái miệng nhỏ dục cầu bất mãn. Tần Thụy Thành nhẹ nhàng nhấn một cái, thân thể Kiều Kiều liền run bắn lên một chút, cơ hồ làm Kiều Kiều sắp khóc.

"Ngô...... Anh mau tiến vào!" Kiều Kiều tự cắn tay của mình, trong giọng nói mang chút cầu xin trộn lẫn oán hận, Tần Thụy Thành hơi hơi mỉm cười, anh thô bạo xoay đầu Kiều Kiều qua rồi hôn lên, rốt cuộc cũng không nhịn được mà hung hăng thọc côn th*t của mình vào bên trong tiểu huyệt của Kiều Kiều.

Hai người cùng nhau thở ra một hơi dài, Tần Thụy Thành rốt cuộc cũng không nhịn được mà bắt đầu đâm thọc, côn th*t anh giống như được lắp bằng môtơ điện, mỗi một lần đều tàn nhẫn cắm vào sâu tận cùng. Kiều Kiều ngay từ đầu còn nghĩ đè nén thanh âm của chính mình, qua vài cái liền thật sự nhịn không được, âm thanh rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, ghế mát xa cũng phát ra âm thanh "kẽo kẹt kẽo kẹt" giống động đất như không thể chịu đựng được sức nặng ở bên trên, Kiều Kiều nhịn không được gắt gao cắm móng tay vào phía sau lưng Tần Thụy Thành, cảm giác hơi hơi đau càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh Tần Thụy Thành, anh ôm lấy Kiều Kiều, hung ác mà xoa bón nộn nhũ của cô.

Xem em có thể chịu đựng được đến lúc nào.

Tần Thụy Thành dùng khóe mắt liếc một cái đến trong góc Chu Viễn Xuyên đang ngồi, rất là tự đắc mà tăng lớn lực va chạm và tốc độ, Kiều Kiều khóc nức nở ôm lấy cổ Tần Thụy Thành, cơ hồ không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ kịch liệt như vậy.

"Vào lúc cân bằng nhiệt, mức năng lượng phân bố ở εi có số hạt là Ni=gi/ ( e^ ( α+βεi) -1)......" Chu Viễn Xuyên cúi đầu nghiêm túc nhìn tờ giấy ở trong tay rồi lâm vào suy tư: "Cái kia có khả năng cùng một loại với thời gian hay không? Hẳn là có thể trước sau như một với bản thân mình đi?"

"A...... Thật nhanh...... Chậm một chút...... Tần Thụy Thành!"

Chu Viễn Xuyên nhanh chóng viết lại gì đó ở trên trang giấy, giống như hoàn toàn không hề nghe được những âm thanh da^ʍ mĩ ở trước mặt.

- ----------------

Lời Editor: Truyện được up T4 với CN, hôm nay up bù hôm qua >