AV Quay Chụp Chỉ Nam

Chương 37: Đếm hết lần làm trong khi say rượu

Edit: Va

Beta: Ami

"Phốc ——" Kiều Kiều nhanh tay che miệng lại, Chu Viễn Xuyên lại lần nữa đúng lúc mà đưa khăn giấy qua.

"Rất giật mình sao?"

"... Có một chút." Kiều Kiều vội uống một ngụm rượu lớn mới có thể nuốt miếng bánh kem lớn trong miệng xuống. Bởi vì nuốt quá nhanh, thế cho nên cô nghẹn một hồi lâu mới có thể nói ra nửa câu nói sau. "Có thể nói cho tôi biết lý do không?"

"Lý do rất phức tạp." Chu Viễn Xuyên duỗi tay giúp Kiều Kiều lau một miếng bơ nhỏ bên khoé miệng rồi sau đó mỉm cười nói. "Chẳng qua là tôi suy nghĩ cặn kẽ quá, tôi nghĩ mọi mặt của mình hẳn là đều không làm cô thất vọng."

"Nhưng mà, nhưng anh có thể ——" Kiều Kiều muốn nói lại thôi.

"Quá nhanh?"

"Ân." Kiều Kiều có chút khó xử. "Ang Chu, tôi biết anh rất tốt, anh là một người phi thường xuất sắc, vô luận ở lĩnh vực nào —— nhưng chúng ta chỉ mới gặp nhau vài lần mà thôi, tôi thậm chí còn hoàn toàn không hiểu biết gì về anh, anh căn bản cũng không biết tôi là dạng người gì."

"Nga." Chu Viễn Xuyên hiểu rõ gật gật đầu. "Đây không phải là vấn đề lớn gì, tôi thích cô, tôi tin tưởng rằng tôi có thể làm cô thích tôi, cho nên nếu sớm hay muộn chúng ta đều sẽ ở bên nhau, vậy thì vì sao chúng ta không thể tiến nhanh cái quá trình này hơn một chút? Vì sao chúng ta không lập tức ở bên nhau đi?"

... Từ từ, anh nói rất có đạo lý, cô thế nhưng không cách nào phản bác.

"Không không..." Kiều Kiều nỗ lực nhảy ra khỏi bẫy rập logic của đối phương.

"Anh còn chưa hiểu biết tôi, nói không chừng sau này anh sẽ không còn thích tôi nữa."

"Sẽ không có chuyện đó." Chu Viễn Xuyên cười, anh bỗng nhiên vô cùng trịnh trọng mà nói. "Tôi sẽ vẫn luôn thích cô, yêu cô."

"Chuyện này không có khả năng." Kiều Kiều đồng dạng trịnh trọng trả lời. "Tuy... Giữa chúng ta đã từng có một ít hồi ức vui sướиɠ, nhưng lỡ như những cái đó là ảo giác của anh thì sao? Lỡ như tôi giả vờ thì sao? Anh không muốn kiểm tra lại một chút sao?"

Chu Viễn Xuyên không nói, anh cúi đầu thưởng thức ly thủy tinh có đế dài trong tay, tựa hồ đang lâm vào bên trong thâm trầm tự hỏi.

Điều mà Kiều Kiều không biết chính là, đây là người có tài được trời phú chỉ số thông minh cao, mọi chuyện đều suy nghĩ chu toàn, đầu óc gần như có thể giải quyết tất cả vấn đề khó khăn một cách dễ dàng, lần đầu tiên không liên quan đến bất luận chuyện học thuật gì, chỉ là vì một cô gái bình thường đưa ra liên tiếp nghi vấn mà liên tục bảo trì đầy óc gần nửa phút để nâng cao suy nghĩ.

"Đúng vậy." Chu Viễn Xuyên cuối cùng thu hồi tay, anh nghiêm túc nói. "Tôi xác thật hẳn là nên thử lại một lần, chỉ một lần đã ra kết luận, quá không nghiêm túc."

"Đúng!" Kiều Kiều thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô lộ ra một nụ cười tươi. "Chẳng phải hẳn là nên chú ý thu thập mẫu sao? Hẳn là nên thử năm lần mới tiến đến? Nếu mỗi lần đều làm anh cảm giác rất tốt, anh lại chủ động theo đuổi cũng không muộn."

"Ân, rất có đạo lý." Chu Viễn Xuyên mở một chai rượu ra xong rót vào ly của Kiều Kiều, sau đó khẽ cười lên. "Tôi cũng cho rằng nên như vậy."

Khuôn mặt trắng nõn thanh tuấn tuổi trẻ, lúc nhìn người, trong ánh mắt sẽ đựng đầy tia sáng nhu hòa làm Kiều Kiều không khỏi hoài nghi bên trong có phải đã dấu diếm cả một dải ngân hà hay không, hoặc là một thứ khác nào đó vừa xinh đẹp lại vừa xa xôi.

- ---

Kiều Kiều cảm thấy có chút lạnh, bao gồm vải dệt mềm mại dưới thân cũng không thể lưu lại chút nhiệt độ nào, cô đành phải mơ mơ màng màng mà vươn tay, sờ soạng ôm lấy nơi duy nhất ấm áp bên người.

Chóp mũi ngửi được một mùi hương nhàn nhạt, Kiều Kiều tổng cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng uống quá nhiều rượu nên hiển nhiên là não không muốn tự hỏi vấn đề phức tạp như vậy, Kiều Kiều lẩm bẩm một tiếng xong cũng từ bỏ, sau khi điều chỉnh một tư thế thoải mái thì đã an an ổn ổn mà dựa vào trong lòng ngực của người đàn ông.

"Lần đầu tiên sẽ bắt đầu ngay bây giờ."

Trên đầu Kiều Kiều truyền đến một tiếng cười khẽ, cô cảm thấy hơi có chút phiền nên liền vươn tay thử đẩy đối phương ra, kết quả là tay mới vừa vươn ra thì đã bị đối phương dễ như trở bàn tay mà bắt được, sau đó đặt nó đến bên miệng tinh tế mυ'ŧ hôn.

đầu v* tựa hồ đang bị người xoa vê, Kiều Kiều chống cự mà hừ hừ hai tiếng, thế là bàn tay trên ngực lại ngay lập tức tăng thêm lực đạo, hạ thể cũng bỗng nhiên lạnh theo, có một thứ gì đó nóng bỏng chậm rãi để ở trước.

"Ân, hy vọng cô có thể chống đỡ được đến lần thứ năm." Giọng nói dễ nghe lại ôn nhu, nhưng lúc này đây Kiều Kiều đã không có sức lực giơ tay xua đuổi.

Đồ vật ấm nóng đã bắt đầu chen vào bên trong, Kiều Kiều đã sớm mềm đến rối tinh rối mù, cho đến hiện tại, cô vẫn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ý thức nửa mơ nửa tỉnh, chỉ biết là có cảm giác kỳ quái bắt đầu bò lên theo xương, bụng nhỏ ngứa, bên trong cũng ngứa, hận không thể thật nhanh tìm được đồ vật gì đó thọc xuyên qua chính mình, nhanh chóng ngừng lại cái loại kɧoáı ©ảʍ chọc người này.

Cô nức nở ôm người đàn ông đang áp trên người mình, thẳng đến khi tiểu huyệt bị căng đầy thì cô mới thả lỏng. Tiếng thở dốc thô của người đàn ông nặng lên rất nhiều, anh khắc chế động tác của mình để không bị mất khống chế, tận lực chờ đến khi thân thể Kiều Kiều thả lỏng xong mới bắt đầu thọc vào rút ra. Tất nhiên là Kiều Kiều rất không hài lòng vì đối phương quâ chậm chạp, cô gấp không chờ nổi mà ôm chặt cổ người đàn ông, giống động vật nhỏ vô ý thức mà cọ tới cọ lui ở hõm vai của đối phương.

"Lúc say cũng thực đáng yêu."

Kiều Kiều phát hiện động tác của người đàn ông lập tức nhanh hơn, trạng thái của cái trụ trong thân thể đang rất thô to cứng rắn, thọc đến Kiều Kiều nhịn không được kêu lên tiếng, thần kinh tê mỏi, đại bộ phận đều có cảm giác đau, rồi lại phóng ra kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, Kiều Kiều chỉ mới bị cắm mười cái mà đã liền nhịn không được chảy ra rất nhiều nước, thể dịch sáng lấp lánh ngưng đọng trên phần lông thưa thớt ở chỗ giao hợp, ướŧ áŧ một mảnh.

"Cô trơn quá."

Có đầu lưỡi đang liếʍ cắn sườn cổ của Kiều Kiều, Kiều Kiều xoay đầu theo nụ hôn của đối phương, cô thậm chí lớn mật mà ưỡn ngực đẩy tiểu nhũ đưa đến bên miệng đối phương, trong cổ họng người đàn ông phát ra một tiếng hàm nghĩa không rõ là hừ hay cười, sau đó thuận theo mà mυ'ŧ một bên vυ'.

Tiểu huyệt bắt đầu chảy ra từng luồng chất lỏng, lây dính đến nỗi ngay cả nhan sắc của dương v*t cũng trở nên óng ánh, dương v*t anh có được bề ngoài xinh đẹp giống như chủ nhân của nó, nhưng lại phi thường có sức bật, lực thọc vào rút ra kinh người, luôn là rút ra nguyên cây sau lại hung hăng mà thọc vào, mỗi một lần đều có thể chuẩn xác nghiền ở cái điểm kia làm Kiều Kiều muốn ngừng mà ngừng không được.

Cô sướиɠ đến cả người run rẩy, ôm lưng anh rồi loạn cào một vết, Kiều Kiều mơ hồ ý thức được bản thân đang rêи ɾỉ, nhưng lại hoàn toàn không có khái niệm gì với thanh âm lớn nhỏ, chỉ biết là sau đó bị một bàn tay lạnh lẽo của người đàn ông bưng kín miệng mình, bức bách đến nỗi cô chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.

Thật thoải mái! Thật thoải mái! Thật thoải mái!

Trong mộng, cô đang ngồi ở trên sống lưng của một con cá voi lớn, cá voi chở cô đi qua xích đạo hải vực phụ cận ấm áp, cô thử muốn động đậy thân thể, nhưng giống như mông bị dính, dù thế nào cũng không nhúc nhích được, Kiều Kiều vô ý thức mà chen chân vào đạp loạn, tiếp theo là không biết tại sao chân cẳng cũng bị dính lại.

"Thật là một khắc cũng không thành thật..."

Có người cắn lỗ tai cô, ách giọng nói cười, nếu không phải có bàn tay đang đỡ trên vai cô, Kiều Kiều thậm chí hoài nghi bản thâm sẽ bị đâm đến mức ngã xuống trên giường. dương v*t bừng bừng phấn chấn tính xâm lược, tác hại của việc rút ra cắm vào trong tiểu huyệt chứa đầy nước giống như cờ vua tinh chuẩn mà sung sướиɠ.

Cô biết chính mình đang bị người khác khống chế hoàn toàn, nhưng lại không có cách nào chạy thoát.

Nhiều lần bị chạm đến chỗ mẫn cảm nên kɧoáı ©ảʍ tích luỹ được cũng chạm mốc cực hạn, Kiều Kiều dùng tay che miệng lại, nước mắt chảy ra từ hốc mắt, cô cảm thấy bản thân sắp hít thở không thông, đại não bắt đầu lặp lại trường hợp bắn pháo hoa, Kiều Kiều banh thẳng mũi chân, khụt khịt bị đưa lên cao trào.

Tiểu huyệt "phụt" một tiếng, tiết ra dòng chất lỏng, dọc theo hình dạng thẳng tắp của côn th*t mà chảy xuống.

"Đây là lần đầu tiên của cô chứ không phải là của tôi..."

Kiều Kiều còn đắm chìm trong cao trào làm da đầu người tê dại mẫn cảm, vách trong cắn đến gắt gao, khiến cho người đàn ông không muốn tước vũ khí đầu hàng quá nhanh mà dừng động tác, đè trên người Kiều Kiều điều chỉnh hô hấp, hai người thở ra hơi thở dây dưa, ấm áo, cô bắt tay cắm vào đầu tóc mềm mại cảu đối phương, phát ra tiếng hừ thỏa mãn.

dương v*t thô tráng thoáng rút ra bên ngoài một chút, tiếp theo lại nặng nề mà đâm vào trong.

"Năm lần nga, tôi sẽ thay cô đếm hết."

đầu v* lại bị người dùng hàm răng cố ý cắn lôi kéo. Ở trong mộng, cô lại bắt đầu cưỡi cá voi, nga, không đúng, lần này còn có một con chim nhỏ làm người chán ghét, luôn chọc mổ trước ngực cô...

Chậc chậc >< khổ chị chưa >< Ai bảo 5 lần j >