Ở Nhà Trẻ Làm Đầu Bếp Nuôi Bé Cưng

Chương 24

Lấy được giấy khám sức khỏe, cùng với phiếu kiểm tra sức khỏe của bé con, ảnh chụp cùng tất cả đồ vật để chuẩn bị tốt, Liễu Nhất Nhất không tiếp tục trì hoãn nữa, buổi sáng ngày kế tiếp đã dẫn cậu bé đi nhà trẻ.

Từ khu chung cư Hạnh Phúc đến nhà trẻ An Tâm, trung gian còn phải đi qua một cái cầu vượt dành cho một người đi, đại khái phải mất hai mươi phút mới tới.

Đến nhà trẻ, Liễu Nhất Nhất nghĩ nên đem chăn của bé con đưa vào trong lớp trước, vì thế dắt cậu bé trực tiếp tiến vào lớp mầm 1.

“Hai người tới rồi, chào buổi sáng.” Cô giáo Lữ nhìn đến bọn họ lập tức cười đứng dậy đón tiếp.

“Chào buổi sáng cô giáo Lữ.”

Liễu Nhất Nhất dứt lời, Húc Húc cũng học theo chào hỏi: “Chào buổi sáng cô giáo Lữ~”

“Chào buổi sáng.” Cô giáo Lữ nói xong liền duỗi tay nhận lấy chăn, xác định cô đã viết tên lên trên rồi để lên trên chỗ đất trống trong phòng học, ngay sau đó giới thiệu hai cô giáo khác trong lớp.

Hai cô giáo khác một người họ Vương, một người họ Hoàng, cô giáo Vương tuổi trẻ hơn một chút là giáo viên đứng lớp, cô giáo Hoàng hơn ba mươi tuổi là bảo mẫu.

Ngày đó khi Liễu Nhất Nhất đi khỏi nhà trẻ, hiệu trưởng cố ý đi tìm cô giáo Lữ dặn dò vài câu, cho nên lúc này hai bên giao tiếp xong, cô chủ động đề nghị khiến cho Húc Húc ở lại trong phòng học chơi.

Khoảng cách đi học còn có hai ngày, hơn nữa ở cửa nhà trẻ có bảo vệ trông coi, cô cảm thấy không có vấn đề gì lớn, nhưng mà so với việc làm cậu bé ở trong phòng bếp chơi một mình, tự nhiên có người trông coi càng thêm đáng tin cậy.

Nghe thấy cô giáo Lữ nói có thể để cậu bé ở trong phòng học chơi, Liễu Nhất Nhất vội vàng mở miệng nói lời cảm ơn, cũng dặn dò cậu nhóc ở trong phòng học phải ngoan ngoãn nghe lời.

“Dạ được.”

Lúc trước khi ở trong nhà, Liễu Nhất Nhất đã nói với cậu bé khi ở trong nhà trẻ phải chờ đợi một mình, cho nên lúc này Húc Húc nghiêm túc gật đầu,, nhìn cô rời đi phòng học cũng không khóc nháo.

“Nếu học sinh của lớp chúng ta đều ngoan giống cậu bé thì tốt rồi.”

Thấy cha mẹ của bọn họ rời đi cũng không khóc không nháo, mà là ngoan ngoãn ngồi ở trước bàn chơi món đồ chơi, cô giáo Vương không khỏi hy vọng vài phần.

Cô giáo Lữ đã dạy rất nhiều bé mẫu giáo, cũng không lạc quan như cô ấy: “Có thể ngoan được một nửa như cậu bé tôi đã có thể cười tỉnh.”

Trong khi ba vị giáo viên ở trong phòng học đều đang khen cậu nhóc, Liễu Nhất Nhất đang ở văn phòng của hiệu trưởng đưa tin, nộp giấy chứng nhận sức khỏe xong liền trực tiếp đi phòng bếp.

Mấy nhân viên công tác trong phòng bếp lần trước khi nếm thử đồ ăn đã quen biết cô, nhìn thấy cô đến đều rất nhiệt tình.

“Đầu bếp Liễu tới rồi, hoan nghênh hoan nghênh.”

“Mọi người quá khách khí rồi, kêu tên của tôi là được.” Liễu Nhất Nhất chạy nhanh nói.

Còn chưa chính thức khai giảng, trước mắt phòng bếp chỉ cần quan tâm một ngày ba bữa cơm của các giáo viên, công việc còn tính nhẹ nhàng.