Khương Lâm gãi đầu: “Thôi quên đi.”
Hai người bàn luận thêm một chút rồi kết thúc cuộc đối thoại.
Từ lâu Lập Lập đã quen với hai người lớn kỳ quái này rồi, nên cậu nhóc cũng chẳng để tâm.
“Lập Lập ơi, khu vui chơi có vui không vậy?” An An tò mò hỏi.
Lập Lập gật đầu: “Chơi vui lắm. Có vòng quay ngựa gỗ, bóng đại dương, vòng đu quay,...”
Khi ở nhà, những đứa trẻ được bố mẹ nâng trong lòng bàn tay giống như Lập Lập, đối với những khu vui chơi như vậy thì không có gì là xa lạ cả.
Cậu nhóc vừa mới mở miệng liền nói không ngừng, làm An An nghe đến mức sững sờ.
“Cậu chưa từng đến khu vui chơi sao?” Lập Lập cảm thấy kỳ lạ hỏi.
Tay nhỏ đặt trên đầu gối của An An khẽ cử động, bé nhẹ nhàng lắc đầu.
Từ trước đến nay, bánh bao nhỏ chưa từng đi đến khu vui chơi.
Nhưng bé đã từng nhìn thấy vòng quay ngựa gỗ và vòng đu quay, tất cả đều có trong phim hoạt hình.
Nghe được đoạn đối thoại của hai đứa trẻ, Mạc Tuệ ngẩng đầu lên.
Khi cô liếc mắt nhìn sang thì thấy mí mắt bánh bao nhỏ cụp xuống, đôi đồng tử trong veo bị hàng mi dài như chiếc quạt nhỏ che đi.
Đứa trẻ này, rất muốn đi khu vui chơi sao?
“Video ngắn quay riêng cho từng nhóm gia đình đã quay xong rồi, tiếp theo là chụp ảnh tập thể và ảnh gia đình khách mời. Đến khi chương trình đã được biên tập tốt và phát sóng trên đài truyền hình thì có thể dùng mấy bức hình này làm áp phích.”
“Chúng tôi sẽ không làm lãng phí thời gian của mọi người, sẽ cố gắng nhanh một chút, hoàn thành việc chụp ảnh trong vòng một tiếng đồng hồ.”
Phó đạo diễn Giang vừa dứt lời, mọi người đều rất phối hợp.
Trợ lý đạo diễn đi tới trước mặt của Mạc Tuệ: “Thật tình xin lỗi, đáng ra tôi nên để cô chụp hình trước, làm lãng phí nhiều thời gian của cô rồi.”
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của Nguyễn Tình Tình chứa đầy sự ganh tị.
Địa vị thật sự rất tốt, có thể được mọi người đề cao như thế.
Ảnh tuyên truyền gia đình là dựa trên cơ sở gia đình để chụp.
Lập Lập là công cụ của Tần Phong và Khương Lâm, cậu nhóc chen vào giữa hai người bọn họ và nở một nụ cười sáng lạn như hoa.
Châu Diễn đứng phía trước Cận Khắc Kiệm và Lý Dung Dung, gượng ép nhìn vào máy chụp hình, sau mấy lần liên tục điều chỉnh, cuối cùng khóe miệng của cậu bé cũng kéo lên.
Tiêu Thấm đã hết cách với Tô Hòa Hòa, hai người ngồi mỗi người mỗi bên mà hờn dỗi. Tiêu Thấm cầm điện thoại, gửi tin nhắn cho chồng.
Khi tới lượt của Mạc Tuệ, biểu hiện của cô có chút cứng nhắc.
Mạc Tuệ và An An cùng nắm lấy tay nhau, chụp một loạt tấm hình, nhưng mà thợ chụp ảnh lại không hài lòng lắm.
Anh ấy nói rằng mấy bức ảnh này chẳng có ý nghĩa gì cả.
Thợ chụp ảnh đề nghị Mạc Tuệ ôm chặt An An từ phía sau, nở một nụ cười ấm áp và tràn đầy tình yêu thương.
Hoặc là Mạc Tuệ sẽ cù An An, rồi chụp những bức ảnh tuyên truyền tràn đầy tiếng cười ấm áp.
Tình mẫu tử là chủ đề của bức ảnh tuyên truyền.
Nhưng Mạc Tuệ lại không cách nào làm được.
Thể hiện tình mẫu tử, đối với cô mà nói thật là quá tàn nhẫn.
Cho dù cô coi đó là công việc thì cũng rất khó để làm được, chính bởi vì mỗi lần ở trên phim trường cô đều không có cách nào nhập vai, nên sự nghiệp của cô mới bị chững lại.
Bầu không khí rơi vào căng thẳng.