Sau Khi Bé Cùng Ảnh Hậu Tham Gia Gameshow《Thực Tập Làm Ba Mẹ》

Chương 8: Ăn Gì

Ở đâu có Mạc Tuệ, ở đó liền có sức nóng và tranh luận, nhiệt độ của phòng phát sóng trực tiếp rất nhanh đã tăng lên.

Quần chúng tới xem náo nhiệt càng ngày càng đông, khiến cho phòng phát sóng trực tiếp của Mạc Tuệ càng lúc càng hot.

Đương nhiên, cũng có người tới phòng phát sóng trực tiếp chỉ nghĩ muốn xem khung cảnh gia đình ấm áp hằng ngày, bị chướng khí mù mịt từ các làn đạn bay lung tung khắp nơi trong phòng phát sóng trực tiếp của Mạc Tuệ đánh bay sang phòng phát sóng trực tiếp cách vách.

Phòng phát sóng trực tiếp cách vách là ngôi sao ca nhạc Khương Lâm cùng ca sĩ top đầu Tần Phong mang theo một cậu bé hoạt bát, hai đại lưu lượng đều là người trong nghề lâu năm, đương nhiên biết cách xào tình cảm ân ái, lại còn xào tới mãnh liệt, lôi kéo cậu bé như thể hài tử thân sinh của mình.

Ngoài ra còn một tổ khác nữa thì như thiên la địa võng, nghe nói bé con bên đó là được nhà đầu tư nhét tới, bị sủng hư, không vui một chút liền hét lớn, hai vợ chồng tổ đó căn bản không có biện pháp đối phó với cô bé, đành phải chiều theo cô bé.

So sánh đi so sánh lại, vẫn là phòng phát sóng trực tiếp của Mạc Tuệ thú vị.

Khán giả sau khi đi ra ngoài xem một chuyến các tổ khác thì không bao lâu liền đã trở lại, nguyên bản là sau khi quản lý phòng livestream ra mặt, các làn đạn cũng yên tĩnh hơn nhiều.

Chỉ là trên màn hình, sau khi vất vả đọc sách tranh cho nhau nghe xong, một lớn một bé không có gì làm tiếp lại lâm vào tình cảnh trầm mặc xấu hổ.

Khán giả bị bộ dáng ăn mệt của ảnh hậu chọc cười, nhịn không được liên tục spam một dàn “Ha ha ha” trên sóng bình luận.

【 Kế tiếp họ phải làm gì? 】

【 Hình như là nấu cơm, Mạc Tuệ thật sự sẽ nấu cơm sao? Ngày thường cô ấy làm cái gì cũng đều có trợ lý đi theo, có khi đến rửa rau cũng khôn biết. 】

【 Bé con cũng quá đáng thương rồi, vớ phải người mẹ thực tập như vây, đừng nói là cuối cùng chính bé con phải nấu cho mẹ ăn đó. 】

Sóng bình luận tất cả đều là người xướng người tùy, nhưng Mạc Tuệ đương nhiên đều không đọc được.

Cô đứng lên đi về hướng phòng bếp, hỏi An An: “Buổi tối con muốn ăn cái gì?”

An An nghĩ một lúc rồi nói: “Canh xương sườn được không ạ?”

“Dì không thể.” Mạc Tuệ mở tủ lạnh ra, nhìn từng tầng tủ lạnh được tổ tiết mục lấp kín bởi các loại nguyên liệu nấu ăn.

“Vậy còn trứng xào cà chua thì sao ạ?” An An lại nhỏ giọng hỏi.

Mạc Tuệ cầm một quả trứng gà, lại nhìn thoáng qua cà chua, một lần nữa đem trứng gà thả lại vào tủ lạnh: “Cũng không thể.”

An An hơi ảo não.

Cô bé không thích làm phiền người lớn.

Thấy bé con rũ mi mắt xuống, Mạc Tuệ đóng lại cửa tủ lạnh, thuận miệng giải thích: “Ngày thường dì đều ăn salad. Hẳn là con không ăn được.”

“Có thể ạ.” An An không hề nghĩ ngợi, lập tức liền ngẩng đầu.

Nhìn con mắt sáng lấp lánh cùng đôi môi chúm chím cười của tiểu hài tử, Mạc Tuệ sửng sốt một chút.

Theo bản năng, cô một lần nữa lấy ra trứng gà cùng cà chua.

Thử xem đi.

Dù sao cũng không thể để tiểu hài tử ăn salad lạnh như băng.