Trước khi Chu Nhược từng là kiểu người tự nhìn rõ bản thân.
Mặc đồng phục học sinh ở trường trông không có gì đặc biệt, nhưng khi ở nhà trong kỳ nghỉ hè, cô luôn thích mặc quần lửng rồi chạy sang nhà đối diện.
Cha mẹ cô phải đi làm vào ban ngày, vì vậy cô đã đặc biệt mặc chiếc áo hai dây gợi cảm, cố tình thể hiện tình cảm giữa mình với Bạch Dạ trước mặt Bạch Trú.
Có một ý tưởng tuyệt vời trong lòng cô đối với Bạch Trú, và sau đó là sự tức giận khi lần đầu tiên tỏ tình lại bị từ chối.
Đêm đó, cô trực tiếp bắt lấy Bạch Dạ, hy sinh nụ hôn đầu tiên của mình với cậu, rồi mơ mơ hồ hồ ở bên nhau.
Nếu mối quan hệ đã được xác định, đương nhiên Chu Nhược phải nhìn cậu bạn trai nhor này.
Để lộ bộ ngực của mình ra cũng vì chọc tức Bạch Trú.
Cô muốn hắn nhìn thấy đôi vυ' vừa đầy đặn vừa trắng trẻo của mình, cự tuyệt cô chính là hắn bị mù! Cô muốn khiến hắn tức phát khóc!
Khi thử đồ, Chu Nhược soi gương thì thấy nội y lộ ra bên dưới lớp quần áo trông không được đẹp, vì tuổi còn nhỏ nên không biết miếng dán ngực, cô cứ thế không mặc đồ lót, tung tăng chạy tới Bạch gia.
Hai anh em tính cách hoàn toàn khác nhau, Bạch Trú thích học, Bạch Dạ thích chơi game.
Khi nhìn thấy Chu Nhược đến, hai con mắt Bạch Dạ dựng thẳng, nhớ đến anh trai mình vẫn đang ở trong nhà, lắp bắp nói.
“Cậu, cậu mặc cái gì thế…Mau mặc đồ lót vào…”
“Nóng lắm ~” Chu Nhược nhìn thấy Bạch Dạ phản ứng như vậy thì vô cùng vui vẻ, trực tiếp dán người lên người cậu, “Nhà cậu có kem không, tôi muốn ăn ~”
Chu Nhược làm nũng, giọng nói ngọt ngào như ngâm trong hũ mật làm cho Bạch Dạ không bình tĩnh nổi.
Sau khi đi đến tủ lạnh trong phòng khách để lấy cho cô một cây kem, Bạch Dạ nói dối vài câu rồi trốn trở về phòng.
Động tĩnh bên ngoài quá lớn, khiến cho Bạch Trú bên trong phòng bất mãn.
“Ồn ào gì thế?”
“Mẹ nó mẹ nó!” Bạch Dạ kích động muốn chết, vội chạy tới trước mặt anh trai, “Anh, em cứng rồi!”
Bạch Trú: ?
"Hôm nay em mới phát hiện ra bộ ngực của Chu Nhược rất lớn. Cô ấy không mặc áσ ɭóŧ tới! Em chịu không nổi rồi.”
Hai anh em mặc một chiếc qυầи ɭóŧ lớn lên, Bạch Dạ không có bí mật gì với Bạch Trú, cho nên không chút xấu hổ chia sẻ cảm nhận của mối tình đầu với hắn.
“Em nên làm gì bây giờ? Có nên che nó lại không?" Bạch Dạ nhìn côn ŧᏂịŧ giữa đũng quần của mình dựng đứng, cầu cứu Bạch Trú,
"Để cho cô ấy thấy cái này thì không tốt lắm phải không?”
Bạch Trú cũng chỉ là tiểu thịt tươi, căn bản không biết nên hỗ trợ như thế nào, mặt đỏ tai hồng, khô cằn ném xuống một câu.
“Muốn sao cũng được.”
Giọng điệu còn có chút tức giận, Bạch Dạ nghĩ đến đó là bạn gái của mình, cũng không nên chia sẻ cho anh trai, bèn vội vàng ngừng miệng.
Lúc này, Chu Nhược trong phòng khách lớn tiếng gọi Bạch Dạ, tựa hồ có việc gấp, Bạch Dạ trực tiếp chạy ra ngoài.
Khoảnh khắc cánh cửa bị đóng lại, khuôn mặt lạnh lùng của Bạch Trú lập tức trở nên suy sụp, hắn nghe thấy tim mình đập rất nhanh, như thể anh nhìn thấy cảnh đó.
Cúi đầu xuống, cự vật to lớn dưới đũng quần cũng dựng lên...
——
Lòng tự trọng của bị đánh mất của Chu Nhược muốn đoạt lại trên người Bạch Dạ, cô vụng về õng ẹo tạo dáng không nói, còn cố tình hắt nước vào trước ngực.
Cô nuốt nước bọt, nhìn xuống núi non chập chùng của mình, có chút lo lắng nói với Bạch Dạ.
“Có thể lau giúp tôi không?”
“Như, như vậy có được không?”
Giọng nói Bạch Dạ hơi run, hai mắt đăm đăm nhìn đôi vυ' tròn trịa của cô.
“Chúng ta là người yêu, không có gì không được!”
Cô gái nhỏ nhắm mắt lại, trong lòng chợt động, chủ động kéo tay Bạch Dạ đặt lên ngực mình.
Đây là lần đầu tiên cả hai làm loại chuyện này, bầu không khí xấu hổ kỳ cục.
Bàn tay rộng và ấm áp của Bạch Dạ rơi vào ngực cô, Chu Nhược cảm thấy tim mình đập dữ dội.
Nhìn xuống đôi bàn tay màu lúa mạch của cậu, làn da trần của cô đã trắng lại càng trắng hơn.
Không biết điều gì đã thúc đẩy, Bạch Dạ di chuyển tay, chạm vào da thịt mỏng manh của cô gái.
Quá mềm.
Bởi vì vừa mới đổ một chút nước đá lên, lại cảm thấy có chút lạnh, cậu liền nhịn nhéo một cái.
Cái đυ.ng chạm này, Chu Nhược không biết vì sao cảm thấy có chút thoải mái, vì vậy khẽ rên một tiếng.
Cô giật mình khi giọng nói phát ra, vội vàng che miệng.
“Loảng xoảng ——"
Tiếng thủy tinh vỡ vang lên sau lưng họ.
Hai người giống như làm chuyện xấu bị phát hiện, vội vàng rụt người lại.
Ngẩng đầu lên, liền thấy Bạch Trú đứng ở sau lưng, dưới chân là một mảnh thủy tinh vỡ, vẻ mặt âm trầm nhìn bọn họ.
Ngoài việc nhìn thấy một nửa bầu vυ' lộ ra bên ngoài, Bạch Trú còn nhìn thấy bàn tay của Bạch Dạ đặt trên nó.
Đồ vật giữa háng hắn có xu thế ngẩng đầu càng cao.
Khi bị Bạch Trú nhìn thấy, Chu Nhược thế nhưng có cảm giác như bị bắt gian trên giường.
Sau khi nghĩ lại, cô và Bạch Dạ đang ở trong mối quan hệ bạn trai bạn gái, cho nên cô muốn làm gì với cậu mà không được?
Bạch Trú cự tuyệt cô chính là một tổn thất lớn!
Suy nghĩ về vấn đề từ một góc độ khác thực sự khiến tâm tình trở nên tốt hơn, sau khi đạt được mục đích của mình, cô không ở lại nữa, hôn lên mặt Bạch Dạ một cái rồi trở về nhà.
Thay vào đó, khi Bạch Dạ trở lại phòng, cậu nghe thấy Bạch Trú cảnh cáo mình.
“Hai người chia tay đi, cô ấy không giống một cô gái ngoan."