Tôi Và Anh Ấy Không Thân

Chương 9: Chương 9

Khi họ càng lúc càng cách xa trường thì số lượng học sinh trên đường cũng dần thưa thớt.

Vì có đèn đỏ ở phía trước nên Hà Diệp bèn dừng lại.

Thấy vậy, Lục Tân cũng dừng lại ven đường.

Con ngươi của Châu Hướng Minh suýt chút nữa đã rớt ra ngoài: “Ý cậu là sao? Chúng ta còn cách ngã tư đường năm mươi mét nữa mà, nếu tiếp tục đạp xe thì sẽ vừa vặn vượt qua đèn xanh á!”

Lục Tân nhìn bóng lưng của Hà Diệp rồi nhẹ nhàng nói: “Tránh làm cô ấy nghi ngờ.”

Châu Hướng Minh cảm thấy hơi khó hiểu: “Cậu không muốn Hà Diệp nhận ra cậu thích cô ấy hả?”

Lục Tân: “Chưa tới mức gọi là thích.”

Châu Hướng Minh: “Vậy thì đó là gì? Chủ động bắt chuyện với người ta, lại còn cố tình đi chậm để bám theo người ta nữa. Tất cả hành động của cậu đều là chứng cứ xác thực cho thấy cậu đã động lòng rồi.”

Lục Tân nhìn bạn mình trong chốc lát, cuối cùng đưa ra kết luận: “Cho dù tôi có nói với cậu thì cậu cũng không hiểu đâu.”

Châu Hướng Minh: “Đừng mà. Cậu hãy nói cho tôi biết đi! Tôi nhất định sẽ hiểu mà.”

Lục Tân vừa mỉm cười vừa nhìn về phía trước, chẳng buồn để ý tới anh chàng nữa.

Hà Diệp không hề biết rằng hai người họ đang ở phía sau cô với khoảng cách không xa, vì vậy cô chỉ chú ý vào việc lái xe về phía trước, chào hỏi ba mình ở lối vào siêu thị rồi về nhà chuẩn bị bữa tối.

“Hôm nay khai giảng thế nào? Trong lớp con có nhiều người quen không?”

Hà Dũng lo lắng hỏi han trong lúc đang ăn bữa tối do con gái mang đến.

Hà Diệp trả lời: “Hầu như không có ạ. Nhưng mà Chu Tình cũng học chung lớp với bọn con đấy. Hơn nữa, người bạn mới đang ngồi cùng bàn với con cũng rất thân thiện và hòa đồng ạ.”

Hà Dũng: “Vậy là tốt rồi. Nếu có Tiểu Tình ở đó thì ba sẽ không cần lo lắng về việc con sẽ bị bắt nạt hay là không có ai giúp đỡ con nữa.”

Hà Diệp cảm thấy bất lực với ba mình: “Năm nào ba cũng lo lắng về điều này cả.”

Hà Dũng: “Ai bảo con thành thật và hiền lành quá làm chi. Ba sợ con sẽ chịu thiệt.”

Hà Diệp: “Con cũng không hiền lành đến vậy đâu.”