Không Thể Đánh Dấu (EABO)

Chương 5: Phạm lỗi 2

Tháng sau là sinh nhật của Lancer, cậu phải nghĩ cách mang quà tới cho hắn ta. Nên mua trang sức, mua đồng hồ hay là mua xe đây? Từ trước tới nay, chỉ cần nghĩ tới là Lâm Lực làm ngay, trong lúc chờ xe tiếp viên nạp năng lượng, cậu đã nhắn tin cho Lancer.

[Mị Ngân X10 và Betelgeuse, loại nào tốt hơn?]

Tin nhắn riêng không hề chiếm băng thông quân sự. Trong tình huống bình thường, Lancer sẽ nhận được tin nhắn vào đêm hôm sau, tức là tối mai. Cho dù hắn ta có nhìn thấy tin nhắn ngay lập tức thì cũng phải hôm kia, tin nhắn mới tới chỗ cậu.

Mà với thói quen hồi âm chậm chạp của Lancer thì…

Thế là sau khi Lâm Lực gửi xong, cậu chuyển sang chế độ làm việc. Mất sáu tiếng để xử lý xong giao thoa và nạp năng lượng, mất thêm hai tiếng để chuẩn bị trang bị, tiện việc sáng sớm hôm sau xuất phát tới căn cứ khác.

Không ngờ vào giờ cơm chiều khi cậu mở máy liên lạc ra, đã thấy hai tin nhắn hồi âm lẳng lặng nằm trong hộp thư được ba tiếng rồi.

Lancer: [Tất nhiên là Betelgeuse chứ, xe của nhà L là rác!]

Lancer: [Sao không nhắn tin lại cho tôi? Đệch.]

Lâm Lực chớp mắt, đặt một nửa miếng beefsteak còn lại vào máy thu dọn, cậu vào WC rửa tay sạch sẽ, mở cửa ký túc xa ra, thấy được Lancer đang ngồi trên giường cậu với gương mặt đen kịt.

“Cậu mau cởϊ qυầи áo cút ra đây cho tôi!”

Nếu muốn khẩu giao cho Alpha bằng cổ họng thì ít nhất phải nhịn ăn trước bốn tiếng, như vậy mới có thể tránh khỏi cảm giác khó thở buồn nôn, tránh để bãi nôn làm ảnh hưởng tới hứng thú.

Lâm Lực muốn hỏi “sao anh rảnh rỗi về đây” nhưng bây giờ không phải lúc, cậu phải chờ Alpha thỏa mãn hoặc ít nhất là sau khi hắn trừng phạt cậu vì cậu “không trả lời tin nhắn đúng lúc” mới có thể nói chuyện được.

Beta sắp xếp áo và qυầи ɭóŧ chỉnh tề ở cửa, bò về phía Lancer với tư thế như một con chó, vểnh mông vẫy đuôi lấy lòng Alpha, lập tức nhận được vài bạt tai như trong dự đoán.

Lâm Lực định há miệng cởϊ qυầи Lancer, nhưng chẳng biết tại sao Lancer lại sốt ruột, hắn ta không còn kiên nhẫn, đã tự cởϊ qυầи mình ra, nhấc dươиɠ ѵậŧ thô dài cắm vào miệng Beta, mà hắn ta còn cắm rút thôt bạo, không hề dừng lại.

Lâm Lực vội vàng điều chỉnh bản thân để Alpha làm việc tiện lợi hơn, nhưng Lancer lại đè đầu cậu xuống không cho cậu điều chỉnh, dùng sức mạnh khống chế ép Beta phải phun nuốt gậy thịt, như thể hắn ta đang tự sướиɠ bằng một dụng cụ không có sức sống.

Quá là thô bạo!

Lâm Lực chỉ mất năm giây, dươиɠ ѵậŧ đã chảy ra dịch lỏng trong suốt vì hưng phấn.

Cậu là Beta nên cũng có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đực như Alpha, nhưng tử ©υиɠ chịu trách nhiệm mang thai sinh con thì lại vừa nhỏ vừa nông.

Trong tình cảnh Lancer vật cứng đâm sâu vào giai đoạn ba, thậm chí qυყ đầυ cong vểnh có thể chạm tới cổ tử ©υиɠ của cậu.

Nhưng bây giờ không cần làm như thế thì kɧoáı ©ảʍ tâm lý bị hành hạ như một cơn gió quét qua dươиɠ ѵậŧ, niệu đạo, dươиɠ ѵậŧ và tử ©υиɠ của Lâm Lực.

Cơ thể cậu run lẩy bẩy liên tục, cái eo mảnh mai xinh đẹp cứ ra sức nhấp nhô vặn vẹo tạo ra những đường cong tuyệt vời, vì những cú va chạm càng lúc càng mãnh liệt của Alpha, da dẻ trắng nõn dần dần ửng đỏ.

Nhưng tất cả đều kém miệng nhỏ đang chảy chất lỏng trong suốt ầng ậng kia.

Trong nửa phút, Alpha đã nhấp ít nhất năm mươi lần, nhưng khi Lancer chú ý tới gậy thịt và nơi ướŧ áŧ giữa hai chân Lâm Lực, hắn ta vẫn không nhịn được mà mắng “fuck”. Hắn vừa mắng vừa va chạm kịch liệt vào cổ họng nóng rực chật hẹp kia, “3007, tới đây dọn vệ sinh, làm sạch chủ nhân căn phòng mày!”

AI sinh hoạt khởi động theo mệnh lệnh – thật ra Lancer có được tất cả những quyền hạn trong căn ký túc xá này, ngoài quyền làm chủ căn phòng. 3007 trượt tới, lau khô tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước trên sàn rồi lại thay cái khăn mềm, lau cho Lâm Lực.

Lancer cười gian, “Con AI này lạc hậu quá rồi, chẳng lẽ không biết dùng máy hút để chặn cái vòi nước cứ chảy mãi sao?”

Lâm Lực “ưm” một tiếng, lời sỉ nhục của Lancer tới quá đúng lúc, nên là AI làm việc nhà chưa kịp làm gì thì cậu đã co rút. Đầu óc của Beta trống rỗng, cậu bắn chất lỏng ra như một dòng suối tuôn trào.

Cùng lúc này, cổ họng đang nuốt dươиɠ ѵậŧ của Lancer cũng thít chặt lại, không phải là siết chặt khiến hắn ta thấy đau mà là cảm giác cuộn xoắn hút vào như lướt sóng. Cái miệng nhỏ này rất khôn khéo, biết cách ăn dươиɠ ѵậŧ, đúng là khiến Alpha được hầu hạ cảm nhận được mùi vị hồn xiêu phách lạc. Thậm chí Lancer còn phải giơ tay quấn lấy gốc dươиɠ ѵậŧ mới kiểm soát không bắn ra.

Cơn sóng tìиɧ ɖu͙© dào dạt của Lâm Lực còn chưa tan biến, chiếc đèn chỉ thị “tít tít” của AI sinh hoạt đã sáng lên, nó đáp lại, “Nhận được mệnh lệnh đổi mới, sử dụng công cụ hút.”

Nó đổi mảnh vải thấm nước mềm mại thành ống hút lạnh lẽo, một ống hút lấy qυყ đầυ, một ống thì hút lấy huyệt thịt của Lâm Lực.

Tiếng thông báo vù vù “bắt đầu làm sạch, lực hút cấp 1” của AI vang lên, Lâm Lực chìm trong những cú va chạm mãnh liệt, sau đó cậu bất ngờ ngửa người ra sau.

Alpha phản ứng nhanh cũng không tha cho cậu, hắn ta xông về phía trước, lại để bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hắn ta đâm vào yết hầu của cậu.

Trong giây phút đó, Lâm Lực chỉ cảm thấy sướиɠ tận mây xanh.

Cả hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam và nữ của Lâm Lực đều bị AI hút chất lỏng đi, cổ họng và dạ dày thì bị Alpha rót đầy tràn.

Quá nhiều, quá đầy.

Kɧoáı ©ảʍ vượt qua mức chịu đựng khiến hoa huyệt của Lâm Lực lại cao trào chớp nhoáng, mà dươиɠ ѵậŧ bắn tinh càng đẩy cao trào lêи đỉиɦ cao thăng hoa. Sau khi ánh sáng trắng lướt qua đầu óc trống rỗng của cậu, chẳng có cánh cửa sau ánh sáng nào mở ra, mà sau đợt sóng dập dìu cuối cùng, dài lâu không có hạn cuối, cậu chìm trong bóng tối ngắn ngủi.

Lâm Lực chỉ ngất đi trong vài giây.

Khi Lâm Lực tỉnh táo lại, Lancer còn chưa hoàn toàn bắn tinh xong, Beta liên tục nuốt dươиɠ ѵậŧ, tránh tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra khỏi miệng. Mặc dù là thế nhưng cuối cùng vẫn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra.

Lancer không còn tức giận mà chuyển sang thoải mái, hắn ta rút dươиɠ ѵậŧ còn chưa mềm hẳn kia ra, để Lâm Lực liếʍ sạch cẩn thận, “Ngày mai cậu có nhiệm vụ đúng không? Lát nữa tôi cᏂị©Ꮒ cái miệng kia một lần.”

“Ừm, được.” Không nói chuyện được thì có thể dùng giọng AI, nhưng chân không có sức thì ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc chiến đấu.

Lâm Lực rất hài lòng trước sự sắp xếp của Lancer, cậu hỏi, “Sao anh về đây?”