Chúng Ta Đều Phụ Tình Yêu

Chương 12: Mệt mỏi

Lộ Diên sắc mặt không tốt, ngón tay đặt ở đầu gối nhẹ nhàng gõ, âm thầm cân nhắc.

Giang Ý Phỉ đối với mẫu thân có bao nhiêu coi trọng, không ai so với Lộ Diên hắn rõ ràng hơn, nếu nói có người bắt cô lựa chọn sinh mệnh chính mình cùng mẫu thân. Cô nhất định sẽ không chút do dự chọn mẫu thân.

Nghĩ như thế, tâm tình của hắn quả thực cũng không thấu rõ.

Người trẻ tuổi hiện tại thường trình diễn vì tình yêu bỏ xuống cha mẹ, nhưng tuyệt đối sẽ không diễn ra trên người Giang Ý Phỉ. Bởi vì thực sự có lựa chọn, cô ở cùng hắn và mẫu thân, tất nhiên cô sẽ lựa chọn mẫu thân, không do dự rời xa hắn.

Hắn Lộ Diên ở trước mặt cô đều sống như một kẻ hèn nhát.

Hắn tự thu thập tốt cảm xúc của mình, đang chuẩn bị rời đi, đứng dậy lại nghe tiếng vang từ phía sau truyền tới.

Quán cà phê này mỗi bàn cách nhau bởi một bồn hoa cao lớn, nhìn bên ngoài thấy ngăn cách rất tốt, nhưng thực tế mỗi bàn cách nhau không quá xa. Chỉ cần im lặng chú ý cũng có thể nghe được bàn bên kia nói gì.

Lúc này Diệp Thận Hành nhìn nữ tử ưu nhã đối diện, nội tâm áy náy dần tiêu tan khi nhìn nữ nhân kia thong dong đạm nhiên. Trên mặt hắn ngược lại mỉa mai tươi cười, “Cô quả nhiên không thích tôi.”

Bị hắn trực tiếp chụp lên đầu mình cái mũ như vậy, tựa như chính cô mới là người phạm tội, là tội nhân. Tỉnh Y Hàm cũng không biết mình nên cho hắn cái phản ứng gì. Lần gặp mặt lần này thực là châm chọc. Đối diện là người đàn ông đã phản bội cô, hắn trong lúc kết giao với cô lại cùng một nữ nhân khác ở bên nhau, thậm chí xảy ra quan hệ, nhưng hắn thế nhưng lại phán tội ngược lại cô là không thích hắn.

Nếu không thích, bọn họ lại ở bên nhau như thế nào?

Tỉnh Y Hàm khẽ cắn môi, cười đến bất đắc dĩ vô ngữ không tiếng động.

Diệp Thận Hành hít sâu một hơi, “Tôi thừa nhận tôi có sai, không nên cùng người khác có quan hệ, mặc kệ cô có tin hay không, kia đều không phải ý của tôi. Tôi chỉ là cùng cô ở bên nhau quá mệt mỏi, thời điểm tôi và cô ta đi công tác, tôi tâm tình không tốt, đi quán bar, cô ta lại bồi tôi uống rượu, tôi uống say.”

Đến nỗi sự việc sau say rượu, không cần nói cũng biết.

Này lại thêm một cái tội trạng, cô làm hắn cảm thấy mệt mỏi.

Tỉnh Y Hàm cho rằng mình sẽ có rất nhiều lời muốn trách cứ hắn, nhưng khi đối mặt với hắn, cô trừ bỏ nội tâm khó có thể bình tĩnh, thế nhưng lại không có lời nào để nói. Cảm giác vô lực, có cái gì đâu để nói, hắn đã phản bội cô, cô sẽ không tha thứ, hắn cũng đã lựa chọn cùng một nữ nhân khác ở bên nhau, tách ra là kết quả đương nhiên, còn cái gì để nói chứ?

“Tôi như thế nào khiến anh mệt mỏi?” Trầm mặt thật lâu, cuối cùng cô mới nói ra một câu như vậy.

Như thế nào khiến hắn mệt mỏi? Ngay từ đầu, hắn cũng không phát hiện , giống như một tên mao đầu tiểu tử, mang cô đi ăn cơm, đi mua sắm, mà cô cũng không có biểu hiện bài xích. Thẳng đến một ngày, bọn họ đang ở cửa hàng bán đồ trang điểm, vô tình gặp một mao đầu nữ tử. Cô ta đã dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm Tỉnh Y Hàm nói “Cô thế nhưng tìm một bạn trai dế nhũi như vấy a? Ngàn vạn lần đừng nói chúng ta là người nhà, Tỉnh gia chúng ta chấp nhận không nổi người này.”

Dế nhũi bạn trai?

Diệp Thận Hành chưa bao giờ bị người khác xem thường như vậy, hắn rất phẫn nộ, nhưng khi hắn tìm hiểu Tỉnh gia kia, cái hào môn làm hắn nói không ra lời, đối với bọn họ mà nói, hắn chính là một cái dế nhũi.

Tỉnh Y Hàm thế nhưng là tiểu thư của Tỉnh gia, cô không để lộ ra nửa phần tin tức, hắn lại bắt đầu lưu ý đến đồ trang điểm của cô. Quần áo của cô nhiều vô số kể, mỗi một món đều không phải tiền lương hắn có thể thừa nhận. Hắn cảm thấy chính mình thật vô dụng, cảm thấy chính mình trước mặt cô trước sau đều kém một bậc.

Khi đại học, có người cười hắn, một đại mỹ nhân như Tỉnh Y Hàm như thế bị hắn bắt được, hắn thực rất may mắn, hiện giờ cái vận may đó ép hắn tới mức không thở nổi.

“Em còn nhớ rõ tôi đã từng làm vỡ một lọ nước hoa của em không? Lúc ấy tôi đã từ trong ví tiền lấy ra 500 khối cho em, cười hì hì muốn em mua lại một lọ tốt hơn. Khi đó anh thật sự cho rằng đây là đối với em bồi thường đã là phi thường tốt, phi thường sủng ái rồi.” Hắn châm chọc mím môi, “Sau đó tôi đã lên mạng tìm giá của cái lọ kia, thế nhưng lại hơn hai ngàn đồng tiền, khi đó tôi cảm thấy quả thực vô cùng nực cười, lấy ra 500 khối còn đắc chí, cho rằng chính mình cho ngươi tiền chính là sủng ái, nào biết đâu nó còn chưa bằng một nửa giá.”

Kỳ thật trong sinh hoạt còn có rất nhiều việc nhỏ như vậy, quần áo cô dính dầu mỡ, hắn liền “hào phóng” tỏ vẻ cho cô mua lại, trên thực tế quần áo mới hắn mua cho cô còn không giá trị bằng một cái tay áo cô đang mặc. Chính là cô một chút đều không tỏ ra vẻ bất mãn, cũng chưa từng đối với việc này mà dị nghị điều gì.

Đương nhiên khi hắn biết chân tướng kia, chính hắn cũng hồ đồ, hắn không phải là một nam nhân đặc biệt ưu tú gì, quả thật mặt mũi hắn lên không tồi, gia đình điều kiện gọi là khá giả. Cô sống trong tàng lớp như vậy, khẳng định có nhiều nam nhân so với hắn ưu tú hơn, vì sao cô lại liền cố tình lại yêu sâu sắc hắn đây chứ?

Diệp Thận Hành sờ sờ ly cà phê trên bàn, “Cùng em ở bên nhau, tôi cảm thấy tôi chính là 500 đồng kia, mà em chính là lọ nước hoa hơn hai ngàn, 500 đồng tiền nào có thể mua nổi lọ nước hoa đắc giá kia chứ?”

“Cho nên anh đã bỏ lọ nước hoa hơn 2 ngàn để tìm lọ khác với giá rẻ hơn?” Tỉnh Y Hàm bình tĩnh nhìn đối phương, cô cảm thấy chính mình quả thực là thánh mẫu mà, nghe hắn nói như vậy, cô thế nhưng thật sự liền sáng tỏ, có thể hiểu hắn nói cái loại cảm giác này.

“Đúng vậy” Diệp Thận Hành bình tĩnh thừa nhận, “Nhưng nếu không có sự việc sau cơn say đó, chúng ta sớm muộn cũng chia tay thôi. Mà cô, cũng là muốn như thế này đi, cùng tôi chia tay, cô cũng thấy nhẹ nhàng đi?”

“Anh có ý tứ gì?”

Tỉnh Y Hàm, chúng ta chia tay là tôi đã làm sai trước, tôi thừa nhận, nhưng cô thân là bạn gái tôi, cô không cảm thấy biểu hiện của mình thực bình tĩnh? Nếu thật sự thích tôi, cô sẽ điềm nhiên như vậy tiếp thu sự thật này?”

Cho nên lại là cô sai sao? Tỉnh Y Hàm nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy cảnh tượng này quá mức buồn cười, “Vậy tôi hẳn là nên giống như một người đàn bà đanh đá cùng anh la lối, khóc lóc hoặc đau khổ cầu xin anh không cần bỏ tôi, cầu anh tiếp tục ở bên nhau?

“Cô đương nhiên sẽ không như vậy, bởi vì cô vốn dĩ không thich tôi.” Diệp Thận Hành trong lòng khó chịu, nhưng vẫn nói ra lời nói thật từ nội tâm, “Cô cùng tôi ở bên nhau, là đem tôi trở thành người khác đi?

Người khác?