Chúng Ta Đều Phụ Tình Yêu

Chương 9: Tình nhân?

Suy nghĩ một hồi khiến hắn rất nghẹn khuất a, hắn tuy rằng không tính là đại nhân vật gì, nhưng lấy cái tên tam thiếu gia Lộ gia vẫn có thể đi hù người khác. Bên ngoài chỉ cần hắn cho một ánh mắt, liền có rất nhiều mỹ nữ nhào tới, chứ nơi nào biết hắn đang chịu nghẹn khuất ở đây như vậy.

Giang Ý Phỉ hít sâu một hơi, “Anh có thể hay không cùng xem đi gặp mẹ?”

Lộ Diên rõ ràng sửng sốt một chút, tựa hồ không nghĩ tới cô sẽ đưa ra yêu cầu này. Thật sự cô cũng không muốn hắn tiếp xúc vơi mẹ cô, nhiều nhất chỉ là an bài một cái bệnh viện. Thế nhưng hôm nay cô chủ động yêu cầu như vậy, nói không có ẩn tình, hắn tuyệt đối không tin.

Sự khác thường tất có yêu.

Giang Ý Phỉ đánh giá sắc mặt hắn, “Lấy danh nghĩa bạn trai, Chỉ cần là trên danh nghĩa mà thôi, có thể chứ?”

Trên danh nghĩa bạn trai? Vậy hiện tại giữa 2 người bọn họ là cái quan hệ gì đây?

Lộ Diên sắc mặt âm trầm xuống, giống như bầu trời tươi đẹp trong xanh, đột nhiên mây đen giăng đầy, ngay sau đó từng tiếng sấm, mưa rền gió dữ.

Lộ Diên xem cô nửa ngày, lạnh lùng cười, “Trên danh nghĩa bạn trai, cô cũng thật dám nói.”

Cô đến tột cùng là muốn vũ nhục ai?

Giang Ý Phỉ há mồm, vươn cánh tay muốn kéo hắn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo kia, tay cô liền cứng đờ giữa không trung. Cô lấy hết can đảm, hít một hơi thật sâu, “Không thể sao?”

Lộ Diên từ trên giường đứng lên, bước xuống giường, cả người dường như phủ bởi một tầng băng sương, mãnh liệt cho thấy cảm xúc bây giờ của hắn không tốt. Lộ Diên tự tìm quần áo của mình, tùy tiện mặc vào, động tác nhanh chóng lại có trật tự, toàn bộ trong quá trình, hắn không nghe thấy âm thanh gì của cô, sắc mặt lại càng tối đi, liền duỗi tay đem ly pha lê được đặt trên đầu giường mạnh mẽ ném xuống đất.

“Oanh..” một tiếng, âm thanh ly pha lê vỡ tung phảng phất cùng tiếng nổi tung trong lòng Giang Phỉ giống nhau.

Lúc này Lộ Diên từ trên cao nhìn xuống cô, sắc mặt không chỉ âm trầm, u ám mà còn có một loại khí trầm trầm, khiến cô không thở nổi, như bị tra tấn rất lâu vậy.

“Khó trách dĩ vãng mỗi lần cô ở bên tôi đều là bộ dáng bị tôi áp bách, ngày hôm qua lại phi thường phối hợp, thì ra đây là muốn lấy lòng tôi, muốn cùng tôi làm giao dịch? Cô trước khi làm giao dịch thì sao không đi tra giá trị con người của Lộ Diên tôi, chỉ cần ngoan ngoãn lên giường một đêm với tôi liền biến tôi trở thành bạn trai trên danh nghĩa sao?”

Thanh âm thanh lãnh của Lộ Diên, mở miệng ra toàn là lời châm chọc, đem cô tuyên cáo đến hèn mọn. Đôi mắt cô bị một tầng sương mù bao quanh, “Tôi chỉ muốn anh đến trước mặt bồi mẹ tôi một lát làm bà ấy an tâm, tôi sẽ không yêu cầu anh phải làm cái gì, càng sẽ không quấn lấy anh.”

“Thực tốt, cô thật ra nhớ rõ thân phận của mình. Chỉ là dựa vào cái gì cô cảm thấy tôi sẽ đồng ý phí thời gian phối hợp với cô, cô cho rằng cô là ai, là tiên nữ sao?”

“Anh không thể xem như nể mặt chúng ta ở cùng nhiều năm như vậy, mà giúp tôi được sao?" Cô quật cường nhìn thẳng vào hắn.

Lộ Diên nặng nề nhìn cô, khóe miệng cười như không cười, “Chúng ta nhiều năm như vậy, cô cảm thấy trong lòng tôi cô có bao nhiêu phân lượng?

Giang Ý Phỉ cắn môi, chỉ thấy cổ họng khô khốc, bọn họ đến tột cùng là cái gì, chính cô cũng không có cách nào định nghĩa được “Anh cảm thấy chúng ta tính cái gì đó là cái gì?”

“Vậy cô cảm thấy quan hệ này là cái gì?

Cô không nhìn vào Lộ Diên nói, “Tình nhân?”

Thanh âm này rất thấp, nhưng trong phòng yên tĩnh đến lạ kì, những âm thanh bên ngoài như bị kết giới vô hình ngăn cách. Vì thế âm thanh của cô có thể nghe rõ ràng từng chữ, Lộ Diên trên mặt nháy mắt có chút không khống chế được phẫn nộ, tay hắn nắm chặt, gân xanh nổi lên, bước nhanh ra bên ngoài, không bao lâu liền vang tiếng “Phịch” đóng cửa.

Hắn đi rồi.