Khoảng nửa canh giờ sau, Lục Chẫm cũng chịu được rời khỏi giường. Khương Ninh nhanh chóng lấy y phục mặc vào, búi sơ mái tóc lên rồi mở cửa bước ra khỏi phòng.
Ít phút sau, nàng quay lại trên tay cầm theo một thao nước ấm để cho Lục Chẫm lau mặt.
"Công tử để em hầu hạ ngài lau mặt."
Lục Chẫm ngồi ngay thẳng trên giường đợi Khương Ninh cầm khăn đến lau mặt cho mình, hai mắt hắn chuyển động theo từng động tác của nàng, tầm nhìn không hề rồi khỏi gương mặt của nàng dù chỉ một tất.
Khương Ninh rất quen thuộc với chuyện này, nàng chỉ chuyên tâm hầu hạ Lục Chẫm lau mặt sạch sẽ.
Sau khi lau mặt xong, Khương Ninh bỏ khăn xuống rồi cầm lấy cốc nước trà xanh đang đặt bên cạnh lên rồi uống hết vào miệng.
Hai má nàng phồng ra, Khương Ninh đặt tách xuống rồi đi về phía Lục Chẫm.
Hai mắt hắn sâu thẳm nhìn nàng, thấy nàng đưa miệng tới gần, hắn lập tức mở miệng ra, hai cánh môi liền chạm vào nhau.
Nước trà xanh trong miệng Khương Ninh tràn qua khoang miệng hắn, Lục Chẫm vươn tay lên ấn lấy ót nàng, tay còn lại thì ôm lấy eo nàng, kéo nàng ngồi lên đùi mình.
Nước trà xanh chuyển động trong khoang miệng của hai người, cùng nước bọt hòa quyện vào nhau. Trong không khí thỉnh thoảng vang lên vài tiếng kêu của nữ nhân, từ đầu tới cuối Khương Ninh đều nhắm mắt, cảm nhận đầu lưỡi của Lục Chẫm đang chuyển động trong khoang miệng mình.
Trái tim nàng đập mạnh dữ dội, không phải vì rung động mà là vì sợ hãi.
Đây là công việc mà mỗi sáng nàng đều phải làm, dùng miệng mình hầu hạ Lục Chẫm sức liệng.
Tuy trong lòng nàng cảm thấy rất ghê tởm nhưng lại không dám phản kháng.
Môi bị Lục Chẫm mạnh mẽ chiếm cứ, bàn tay đang đặt trên eo nàng cũng di chuyển khắp nơi, khiến toàn thân nàng đều run rẩy
Một lúc sau cuối cùng Lục Chẫm cũng tha cho nàng
Hắn nhổ nước trà xanh từ trong miệng ra thao rồi để Khương Ninh bưng thao đi xuống.
Lần nào hôn xong, hai cánh môi nàng sưng đỏ trông rất đáng thương.
Từ viện của Lục Chẫm đi tới phòng bếp, có rất nhiều người nhìn thấy nhưng nàng cũng đã quen rồi.
Khương Ninh đi tới phòng bếp, nàng chờ đầu bếp múc đồ ăn sáng xong thì bưng tới phòng cho Lục Chẫm.
Khi nàng vừa rời khỏi đó, sau lưng lập tức vang lên những lời bàn tán: "Đúng là không biết xấu hổ, người hầu mà muốn quyến rũ thiếu gia."
"Nếu ta làm mẫu thân của thiếu gia, thì ta sẽ cho người đánh chết nàng ta."
Nhưng rất tiếc mẫu thân của Lục Chẫm không có khả năng quản hắn, bà cũng bị bệnh đên rồi bị Lục tể tướng nhốt trong chính phòng, chỉ có những người thân cận mới nhìn thấy bà.