Dựa Vào Đối Thủ Một Mất Một Còn Mới Có Thể Duy Trì Hình Người

Chương 4

Dụ Cảnh Miên sợ tới mức phun cả trà sữa ra ngoài, cầm điện thoại muốn gọi ngay cho Hà Hách.

Hà Hách ơi! Em gái cậu đã bị tên súc sinh Hạ Thần đạp hỏng rồi!!

“Không phải em!” Hà Giai nhanh nhẹn nắm lấy tay cậu: “Là của một người bạn, người đó nhất kiến chung tình với anh Hạ, đây là lá bùa cậu ấy xin được từ một cao nhân, nghe nói chỉ cần tặng cho người mình thích là sẽ tỏ tình thành công.”

“Cái gì? Thiệt không vậy?” Dụ Cảnh Miên nhìn lá bùa màu vàng được gấp thành hình tam giác trong tay, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy nó giống cái loại bùa 5 đồng một mớ trên tay đám lừa đảo.

“Vậy tại sao em không đưa trực tiếp cho cậu ta?”

“Em không dám, anh Hạ quá lạnh lùng, mỗi lần nói chuyện với anh ấy là em như muốn bị đóng băng vậy.” Hà Giai khoa chân múa tay: “Trước kia em chỉ thấy hơi xấu hổ, bây giờ thì càng xấu hổ hơn.”

Từ nhỏ tới lớn, Hạ Thần chính là thiên tài không gì không làm được, toàn năng, luôn xếp thứ nhất, trên người gắn cái mác hoàn hảo.

Trưởng thành đẹp trai cao ráo, gia đình tốt đẹp, ngay cả thần kinh vận động cũng phát triển.

Là con cưng của trời đúng nghĩa.

Giống như hắn là trung tâm của thế giới vậy.

Chỉ có mỗi tính cách là không thể hòa nhập được với tập thể.

Lúc hắn không cười sẽ rất lạnh nhạt, dù có cười lên cũng khiến người ta cảm thấy xa cách.

Hắn không thích nơi đông người, không thích hóng chuyện, cũng không thích tham gia các hoạt động giải trí, suốt ngày cô đơn một mình, chỉ làm việc của mình.

Có điều loại tính tình này ở trên người hắn lại không phải là tật xấu, ngược lại biến thành người lãnh đạo quyết đoán, càng khiến nhiều người si mê hơn.

Người tài giỏi có chút tính tình kỳ lạ thì làm sao?

Ai mà không thích hot boy vừa lạnh lùng vừa tài giỏi chứ?

Tất nhiên, Dụ Cảnh Miên không hề cảm nhận được điều đó, trong mắt cậu, Hạ Thần chính là một tên ngốc.

“Nói tiếp nữa, dù em có đưa cho anh ấy thì anh ấy cũng chưa chắc đã nhận, nhưng nếu là anh Dụ thì lại khác.”

Dụ Cảnh Miên: “?”

Cậu định hỏi là khác chỗ nào, Hà Giai đã bị bạn bè ngại ngùng kéo đi.

Lâm Bằng uống sạch trà sữa, lấm lét dò la: “Chậc, cái này mà cũng tin sao? Nếu cái này mà có tác dụng thì Hạ Thần sao lại có danh hiệu chiến thần gϊếŧ chết trái tim thiếu nữ chứ?”

Từ khi học cấp hai, số nữ sinh tỏ tình với Hạ THần có thể xếp hàng tới tận cổng trường.

Nhưng từ trước tới nay Hạ Thần không hề nhận lời tỏ tình của ai, từ chối rất dứt khoát, bóp nát vô số trái tim thiếu nữ.

Lâm Bằng than thở xong, lấy bùa hộ mệnh từ tay Dụ Cảnh Miên, không biết có phải do ảo giác của cậu ta không, cậu ta cảm thấy đống tơ hồng lung tung trên lá bùa kia rất kỳ lạ.

Trực giác mách bảo cậu ta như thế.

“Cái lá bùa quỷ quái này, sao lại có chút tà ma nhỉ?”

Dụ Cảnh Miên không quan tâm nó có tà ma hay không, trong đầu cậu bỗng lóe sáng, đột nhiên nghĩ tới một cách hay để lấy lại sách giáo khoa của mình!