Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi

Chương 23.3: Spank (2)

Tay còn lại nhẹ nhàng chạm vào tóc cô, tiến lại gần Trần Tư Nhung một cách si mê.

Lòng bàn tay lại chạm vào sau gáy, bả vai, phần eo và bờ mông của cô.

Sau đó, anh siết chặt mép qυầи ɭóŧ giữa môi âʍ ɦộ của cô.

Trần Tư Nhung hơi co người lại.

Cảm nhận được những ngón tay của chủ nhân đang đặt nhẹ lên môi âʍ ɦộ của mình.

Thanh âm Trần Tư Nhung nhỏ như mèo con mới sinh: "Có thể. . . . . . Chủ nhân."

Những ngón tay của chủ nhân thỏa mãn vuốt ve qua lại môi hoa huyệt trơn trượt của cô, sau đó cầm chiếc qυầи ɭóŧ lên, lặng lẽ đút nửa đốt ngón tay vào trong hoa huyệt.

Chủ nhân đang đợi câu trả lời của cô một lần nữa.

Nhưng giọng nói của Trần Tư Nhung đã bị tiếng thở hổn hển không chịu nổi của chính cô nhấn chìm từ lâu.

Nhưng cô nghĩ, chủ nhân hẳn là đã nhận được câu trả lời của cô rồi chứ.

—— bởi vì da^ʍ huyệt của cô đang mυ'ŧ ngón tay của anh một cách điên cuồng.

nhanh chóng rút ra.

Trần Tư Nhung không biết ý của chủ nhân là gì, nhưng cô nhanh chóng nhận ra chủ nhân lại tóm lấy cô, như thể chuẩn bị cho một đợt tát khác.

Trần Tư Nhung khó nhịn mà liếʍ liếʍ môi.

Cái tát đầu tiên giáng xuống không nặng, ra lực vừa phải.

Nhưng Trần Tư Nhung nhanh chóng biết được sức mạnh của chủ nhân mình.

Anh bắt đầu nhào nặn hoa huyệt của cô thật mạnh sau mỗi lần tát vài cái.

Đôi khi cái tát giáng xuống đột ngột, cô sẽ hét lên, anh bắt đầu chà mạnh vào âm hạch của cô.

Vì thế, tiếng hét được trộn lẫn với tiếng rêи ɾỉ, tiếng rêи ɾỉ được chồng lên với tiếng hét.

Những cái tát của chủ nhân dày đặc, trái phải luân phiên, ngón tay ấn vào âm hạch của cô không hề nương tay, nhào nặn theo chuyển động tròn khiến thân thể Trần Tư Nhung liên tục vặn vẹo, cố gắng thoát khỏi sự khống chế của chủ nhân.

Nhưng chỉ cần Trần Tư Nhung không nói ra từ an toàn kia, bàn tay to đang cố định trên eo cô sẽ hết lần này đến lần khác túm lấy cô, khóa chặt cô trên đùi anh.

Nhiều lần, ham muốn tìиɧ ɖu͙© của Trần Tư Nhung cực kỳ chồng chất, nhưng rồi lại bị ngắt quãng, anh không bao giờ tiếp tục khi cô rêи ɾỉ lớn nhất, như thể luôn ném cô lên cao rồi đột ngột thả rơi.

Nước mắt sinh lý tràn ra từ khóe mắt của Trần Tư Nhung, cô khó có thể chịu đựng được sự trêu chọc như vậy nữa.

Lần cuối cùng, sau cú tát dồn dập của chủ nhân, anh đút sâu ngón tay vào giữa hoa huyệt của cô qua lớp qυầи ɭóŧ, Trần Tư Nhung thét chói tai, rêи ɾỉ đạt cao trào.

Dịch thể trong suốt không phun ra ngoài mà từ từ tràn ra dọc theo lớp qυầи ɭóŧ.

Chảy lên trên ngón tay anh, dính vào trên quần anh.

Nhưng Trần Tư Nhung vẫn còn dư vị của cao trào, mất hết phương hướng.

Chủ nhân vén mép qυầи ɭóŧ của cô và lặng lẽ cởi chiếc qυầи ɭóŧ đang nhỏ giọt của cô ra.

Lần này, mông của cô hoàn toàn phô bày trước mặt anh mà không có bất kỳ sự che chắn nào.

Một mảng lớn màu đỏ nổi lên dưới lớp da thịt, anh dùng hai tay vuốt ve nhẹ nhàng rồi bắt đầu nhào nặn thật mạnh, để mông cô không bị bầm tím đau đớn vào ngày hôm sau.

Lòng bàn tay của anh rất nóng, áp vào da thịt của Trần Tư Nhung.

Cơn đau đã thuyên giảm rất nhiều và Trần Tư Nhung dần lấy lại tinh thần sau cơn kɧoáı ©ảʍ.

Trong phòng ngủ yên tĩnh, chỉ có cô thỉnh thoảng thở dốc.

Nhưng trừ điều này ra, là một mảnh yên bình.

Tấm nhung đỏ mềm mại áp vào má cô, bàn tay của chủ nhân rất nhẹ nhàng, giúp cô giảm đi cơn đau âm ỉ nơi bờ mông.

Đầu gối cũng lún sâu xuống ga trải giường mềm mại, Trần Tư Nhung nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Cô khẳng định ở đây rất an toàn và thoải mái, cô có thể yên tâm nghỉ ngơi.

Hô hấp dần dần dài ra, nhưng rất nhanh, Trần Tư Nhung liền cảm giác hơi thở của đối phương ngày càng gấp gáp thô nặng.

Trong bóng tối, mọi giác quan đều dễ dàng bị phóng đại.

Trần Tư Nhung nghe thấy tiếng thở ra nặng nề nhưng khó che giấu của chủ nhân.

Đôi tay đặt trên mông cô dường như đã thay đổi động tác trước đó.

Anh tựa hồ đã hoàn thành xoa bóp an ủi, sau khi nhào nặn một lúc, bờ mông giờ biến thành thứ anh muốn tách ra.

Chủ nhân lại nắm lấy hai bên mông của cô, sau đó mạnh mẽ banh rộng ra.

Cặp mông đỏ hồng mềm mại của cô bị hai bàn tay to dùng sức tách ra, góc độ từ trên xuống dưới đều có thể nhìn thấy mọi thứ về cô.

Cúc hoa hơi co lại vì căng thẳng, cách đó không xa là hai môi âʍ ɦộ hơi sưng ướt.

Do tác động của ngoại lực, hai môi âʍ ɦộ đã mở ra, Trần Tư Nhung vô thức co rút mạnh, lại càng giống như một sự chào đón không thể chịu đựng hơn.

Nhìn sâu hơn vào bên trong, thậm chí có thể lờ mờ nhìn thấy một hố sâu hình bầu dục sẫm màu.

Và anh vừa được cho phép quá quyền hạn.

Những ngón tay của chủ nhân lặng lẽ vuốt ve nhẹ nhàng qua lại trên hoa khẩu của Trần Tư Nhung.

Cơ thể Trần Tư Nhung căng thẳng, mong chờ chủ nhân đến.

Nhưng điều cô không ngờ tới là thứ mà chủ nhân đến không phải là một ngón tay.

Mà là ba ngón tay cùng lúc, hoàn toàn chìm vào chỗ sâu nhất.