Tổng giám đốc Cố mệt mỏi xoa trán và thỏa hiệp.
Bà Cố là người có tính cách thẳng thắn, nói gì là làm nấy, cầm điện thoại di động lên gọi ngay cho đạo diễn Đường.
Đúng lúc Đường Minh đang thức khuya xem bản kế hoạch biên kịch đưa, tùy ý nhấc điện thoại lên: "Alô?" Cũng không biết bên kia nói cái gì mà vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, bà ấy suy nghĩ rồi đáp lại một tiếng, tỏ ý đã hiểu rõ rồi.
Sau khi cúp điện thoại của bà Cố, Đường Minh lại gọi điện thoại cho biên kịch, chỉ nói vài câu đã giải thích rõ ràng mọi chuyện.
"Như vậy thì không phải sẽ có năm khách mời nhí sao?"
“Chúng ta loay hoay suốt một ngày không biết làm thế nào để xếp hai cặp đây, nhưng mà chỉ cần tách Tiểu Trạch ra, để cậu ấy ở một mình thì có thể giải quyết được vấn đề này rồi, cũng sẽ không xảy ra mâu thuẫn với người khác, cộng với sự sắp xếp của nhà họ Cố, cũng rất có hiệu ứng chương trình."
Càng nói chuyện Đường Minh càng cảm thấy ý tưởng này khả thi, bà ấy dứt khoát đưa ra quyết định.
Ở bên kia, Ly Ly đang tắm rửa thơm tho.
Cậu đã được thay đồ ngủ.
Hôm nay Ly Ly là một chú thỏ nhỏ, chiếc mũ với đôi tai thỏ dài rủ xuống phủ đến chiếc vali nhỏ của cậu.
Cậu được bế vào nôi, trước khi ngủ cậu được mẹ lau mặt, cậu cũng không quá tò mò khi đối diện với chiếc máy quay phim đang gắn trên chiếc nôi.
Có lẽ Ly Ly đã biết nên cậu đang hợp tác với mẹ để ghi hình một chương trình.
Hướng Hiểu Ảnh vừa lau mặt cho cậu vừa nói: "Sáng mai Ly Ly sẽ đi tìm một người bạn khác cho nên phải đi ngủ sớm, có biết không?"
Bà đã nhận được quy trình cơ bản mà Đường Minh gửi đến.
Ly Ly ngoan ngoãn gật đầu.
Hướng Hiểu Ảnh bổ sung thêm: "Ly Ly phải đi tìm một mình."
Tiểu Thời Ly đang mơ màng muốn ngủ được mẹ lau mặt bằng nước ấm mới mở mắt ra, cậu tỉnh táo lại, lặp lại lời mẹ: "Một mình Ly Ly ạ?"
Hướng Hiểu Ảnh gật đầu.
Tiểu Thời Ly mím môi, nhỏ tiếng hỏi: "Vậy sau khi Ly Ly tìm được bạn, mẹ có đến tìm Ly Ly không?"
Hướng Hiểu Ảnh lau mặt cho Ly Ly xong, đứng thẳng dậy: "Đương nhiên rồi."
Cuối cùng Tiểu Thời Ly cũng hơi hứng thú với người bạn còn lại của mình: "Vậy bạn của Ly Ly là ai ạ?"
Hướng Hiểu Ảnh nhớ đến tin nhắn của Đường Minh: "Đó là một cậu bé giống như Ly Ly."
Tiểu Thời Ly đặt tay lên đầu, nâng lên cao hơn một chút: "Có cao hơn Ly Ly không?"
Hướng Hiểu Ảnh không thể tiết lộ quá nhiều: "Có lẽ." Khi thấy Ly Ly mơ màng chớp mắt, bà vẫn là nhịn không được nói một câu: "Lần đầu tiên Ly Ly nhìn thấy cậu ấy, có lẽ con sẽ biết đó là bạn nhỏ của con rồi."