“Quả thật giống hệt ông nội cậu trước đây, nhưng mà nhóc con cậu không đần như ông cậu...”
Ông Chu vừa gắp thức ăn cho bạn già vừa nhìn Ngô Kình Viễn rồi lải nhải, tay nghề nấu nướng của mình được khẳng định, mặc dù ngoài miệng ông không nói gì, nhưng trong lòng đang vui vẻ lắm.
Ông Ngô lại càng vui hơn, mặc dù Ngô Kình Viễn không phải cháu trai ruột của ông, nhưng cũng có quan hệ huyết thống với ông, hiếm khi nhìn thấy người thân, ông mới là người vui vẻ nhất, không ngừng nhớ lại và cảm thán về những chuyện trước kia.
Ngô Kình Viễn kiên nhẫn lắng nghe, thi thoảng trả lời vài câu, tâm trạng cũng rất tốt, sống ở tận thế lâu như vậy, anh rất hiếm khi được hưởng thụ loại ấm áp này.
So với loại thân thích có thể vứt bỏ anh vào thời khắc nguy hiểm nhất như nhà cô họ, ông hai gần như không liên lạc gì này mới là người thân thật sự quan tâm đến anh, về phần chuyện ông hai ở cùng đàn ông, chưa nói đến chuyện rất nhiều khái niệm của anh đã bị tận thế xóa nhòa, mà cho dù là xã hội hiện đại thì cũng đã rất cởi mở, không có gì là không thể chấp nhận, huống hồ bản thân anh cũng thích đàn ông.
Cơm nước xong xuôi, đợi hai ông cụ khôi phục cảm xúc sau khi cảm thán chuyện cũ, lúc này Ngô Kình Viễn mới đặt đũa xuống, trực tiếp nói ra mục đích đến đây của mình.
Mặc dù hơi đột ngột, nhưng tận thế sắp tới, anh không còn nhiều thời gian để lãng phí, nhất định phải dùng thời gian ngắn nhất xử lý tất cả mọi chuyện.
“... Ông hai, cháu biết tin tức này vô cùng khó tin, nhưng thật sự đáng tin, thời tiết bất thường của trái đất hiện giờ chính là minh chứng tốt nhất, có lẽ bên trên cũng đang lặng lẽ chuẩn bị rồi, chỉ là người bên ngoài vẫn bị giấu giếm mà thôi, cháu từng nghe ông nội nói về lai lịch của ông Chu, cho nên ông hai à, cháu muốn thử xem chúng ta có thể cùng nhau rời khỏi nơi này hay không, trái đất đã không còn thích hợp cho loài người cư trú.”
Ngô Kình Viễn không nói ra chuyện mình trùng sinh, chỉ nói là mình nhận được tin tức từ chỗ của bạn bè, chuyện tận thế đã đủ chấn động khϊếp sợ rồi, giờ còn nói ra chuyện trùng sinh, anh sợ trái tim hai ông cụ không chịu nổi.
Cả gia đình họ Ngô đều là người dân sống trên trái đất, kiếp trước ông hai có thể nói cho anh biết bí mật xuyên qua này, vậy vấn đề cũng chỉ có thể nằm ở trên người bạn đời Chu Đại Ngưu của ông.
Thật ra mấy năm trước anh cũng từng nghe ông nội nhắc tới, nhưng cũng không quá rõ ràng, ý tứ đại khái chính là lai lịch của ông Chu này có vấn đề, sau đó trải qua cân nhắc suy đoán của anh, không khó có thể đoán ra ông Chu - bạn đời của ông hai là người xuyên việt.
Hơn nữa cũng không phải tự nhiên anh dám nói thẳng chuyện tận thế ra, bây giờ thời tiết toàn cầu bất thường, đằng sau cuộc sống an cư lạc nghiệp, người bên trên đã dự đoán được một số vấn đề nghiêm trọng và đang lặng lẽ chuẩn bị, chỉ là những người kia đều không ngờ được, tận thế thật sự chính là zombie ăn thịt người khủng khϊếp và đáng sợ.
“Nhóc con, tin tức này thật sự đáng tin không?”
Khi còn trẻ trải qua nhiều chuyện, khả năng tiếp nhận của hai ông cụ vẫn rất mạnh, mặc dù khϊếp sợ, nhưng không bị dọa đến không nói nên lời, chỉ lộ vẻ nghiêm túc hỏi ra, nếu như lời Ngô Kình Viễn nói đều là sự thật, vậy thì không xong rồi.
“Ông hai, ông Chu, tin tức này chính xác trăm phần trăm, là chiến hữu chí giao trong bộ đội của cháu nói cho cháu biết.”
“Trong bộ đội...”
Nghe thấy lời của Ngô Kình Viễn, sắc mặt hai người nghiêm túc hơn, nếu như là người trong bộ đội tiết lộ ra ngoài, vậy căn bản không cần nghi ngờ độ chính xác của tin tức này, tin tức chấn động như vậy, ai dám mạo hiểm đồn đại linh tinh? Huống hồ còn là quân nhân!
Chẳng lẽ, tận thế là thật?