Chuyến Tàu

Chương 8:

Sau một trận mệt mỏi cơ thể liền muốn nghỉ ngơi vài giờ, cho đến khi ánh sáng lọt qua bức màn che trên cửa sổ làm Nhan Cừ tỉnh giấc. Cô cầm lấy di động nhìn thời gian, đã là 4 giờ sáng, đối diện đôi vợ chồng không hề có động tĩnh gì. Họ vẫn đang ngủ rất say.

Việc đầu tiên cần làm là sửa sang lại quần áo của mình, cô mặc lại áo ngực. Vốn định đem qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm sau đêm qua cất vào vali rồi lấy cái mới ra thay, nhưng lại sợ tiếng động gây ra quá lớn có thể đánh thức người sát bên. Cô đành phải giấu cái qυầи ɭóŧ đó dưới gối đầu giường. Thông qua ánh sáng di động có thể thấy một vùng rất lớn của chăn và đệm vẫn còn ướt, Nhan Cừ tự nhiên cứ thế mà đỏ mặt.

May mắn sao vé của cô là cả chuyến đi, cô không phải đổi tàu. Nếu mà lỡ phải đổi chuyến, người tiếp theo mua vị trí ngồi này, nằm trúng phần chăn đệm còn ẩm ướt do nước của mình gây ra thì có lẽ sẽ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cương cứng lên mất. Nghĩ đến đây, bên dưới của Nhan Cừ lại tiết ra thứ nước đầy du͙© vọиɠ kia.

Nhan Cừ rón rén lấy đồ dùng vệ sinh cá nhân, nhẹ nhàng đi về phía cửa để đến nhà vệ sinh, cô muốn rửa mặt và trang điểm lại một chút. Cô hoàn toàn không phát hiện ra người con trai ở giường trên ngay khi cô vừa ra khỏi phòng thì liền mở mắt.

Đứng ở bồn rửa mặt, Nhan Cừ nhìn chằm chằm bản thân trong gương. Gương mặt đã trở nên hồng hào hơn, vẫn luôn xinh đẹp như vậy. Tim của cô bỗng dưng đập nhanh. Phần bên dưới của Nhan Cừ một cảm giác mát lạnh ập đến, cảm giác thật sự không an toàn. Mọi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của đêm qua dường như đã thay thế bằng nỗi lo lắng. Cô lo sợ rằng sẽ có ai đó đến tốc váy mình lên và phát hiện ra bí mật này, nhất là đàn ông. Nghĩ đến đây thôi, cô lại không kiềm chế được bản thân. Sắc mặt vì suy nghĩ mơ màng hoang đường mà trở nên càng lúc càng đỏ, nước ở bên dưới lại tuôn ra tưởng chừng như có thể chảy xuống đùi cô. Hoảng loạn, cô vội vàng vào WC để lau đi. Sau đó lại rửa mặt không ngừng nhằm giúp bản thân có thể tỉnh táo lại.

Trở lại chỗ của mình, Nhan Cừ lại nằm trên giường, nhắm mắt lại một hồi nhưng cơ bản là không có buồn ngủ. Ngón tay lại không kiểm soát đưa xuống bên dưới, mân mê kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ѵậŧ. Cơ thể run nhẹ, hưng phấn đến mức như co rút lại. Mãi cho đến khi lêи đỉиɦ một lần nữa, cô mới cảm thấy buồn ngủ, và bắt đầu ngủ bù.

Khi một lần nữa tỉnh lại, thì mặt trời đã lên cao, Nhan Cừ vẫn nằm ì trên giường, lười biếng đến ngón tay cũng không muốn nhúc nhích.