Vì thích trẻ con nên cô không đành lòng bỏ, cho nên đã sinh ra đứa trẻ, cứ nuôi dưỡng, nuôi dưỡng như thế, nhưng cũng chỉ được mười mấy năm đầu.
Người chồng có thể nhìn ra là cô không mừng, trong sinh hoạt hàng ngày làm mọi cách để chăm sóc cô nhiều hơn, dâng tiền lương của anh từng ngày, sau đó Nhan Cừ cũng không đi làm, tập trung nuôi dạy con, chăm sóc gia đình.
Cũng không thể nói là ép hoàn hảo, Nhan Cừ cảm thấy những ngày tháng như vậy ngoài việc không được thỏa mãn, cũng không quá thoải mái hạnh phúc.
Không dám mua món đồ chơi vì sợ chồng và con phát hiện, không muốn ra ngoài ăn chơi vì đạo đức, đành phải lấy chuối, cà rốt và quả cà tím nhỏ ở trong nhà, tự mình “làm” một lần trước khi chồng và con về nhà để ngăn ngứa một chút.
Thời gian rảnh rỗi dùng để học cắm hoa, học nhảy, trà nghệ và yoga, và cả chăm sóc, làm đẹp, đôi khi đi trên đường sẽ có vài cậu trai đầu hai mươi tiếp cận.
Mỗi lần nói ra tuổi thật, còn sẽ bị nghi ngờ, lên án nói dối một cách không tin không buông tha, cũng coi như là một chút thú vui trên đời trong sinh hoạt bình thường.
Vốn tưởng rằng cuộc đời này cứ trôi qua như vậy, cho đến lần đó—
*Một năm trước.
Xe lửa đi từ thành phố G đến thành phố R, khoảng cách dường như là vượt qua cả nước Hoa, bởi vì điểm đến và điểm đi đều là thành phố nhỏ, cho nên không thể nghi ngờ việc đi xe lửa là cách bớt lo nhất.
Buổi tối lên xe, từ điểm đi đến điểm đến, ban ngày của ngày thứ ba ngồi xe mới tới.
Nhan Cừ tranh ngồi ở trên giường mềm trên xe, tuy rằng hơi chậm một chút, nhưng cô cũng không vội, lần này đi tham gia hôn lễ của em gái, vốn là bố mẹ cũng muốn đi, nhưng dù sao tuổi tác cũng lớn rồi, hơn nữa đi tàu xe mệt nhọc, cho nên ở lại nhà.
Còn Nhan Cừ làm chị gái, người đại diện cho nhà mẹ đi dự lễ lại là người thích hợp.
Nhan Cừ lúc này đang dùng điện thoại nhắn tin trò chuyện với em gái, cũng không biết, hai tiếng tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Bánh răng dâʍ ɖu͙© đã đang lặng lẽ xoay tròn.
“Lộc cộc lộc cộc…”
Tiếng vali hành lí từ mặt đất của xe truyền tới.
Nhan Cừ ngẩng đầu lên thì thấy một cặp vợ chồng đang kéo vài cái vali, túi lớn túi nhỏ đi tới, dừng ở cửa đang mở rộng, cẩn thận kiểm tra đối chiếu vé xe, dường như đang xác nhận có đi nhầm hàng giường mềm hay không.