Di động của bọn chúng có không ít hình ảnh khó coi dùng để uy hϊếp, bắt nạt các bạn học, nhiều nhất là của Hứa Nhạc Quân, anh bị coi là ATM rút tiền, bọn chúng còn bắt anh làm chân sai vặt, thậm chí nếu ngứa tay thì bị đem ra làm bao cát.
Đến lúc này Hứa Nhạc Quân đã chết, bọn chúng cũng không xóa tin nhắn hay hình ảnh đi, có thể thấy bọn chúng chẳng sợ gì cả.
Trừ những thứ này, Bạch Vấn Hạ cũng không tìm được thêm thông tin gì.
"Chẳng lẽ thông tin sẽ xuất hiện sau?" Cậu tiện tay cất điện thoại vào trong túi, tên thiếu niên bất lương nhìn thấy chỉ có thể giận trong lòng chứ không dám làm gì, vì chúng đã thấy rõ thực lực của cậu rồi.
Ba người Trịnh Hoàn đang trên đường về kí túc xá, thiếu đi Bạch Vấn Hạ làm bọn họ cảm thấy tràn ngập bất an, trong tiềm thức cảm giác được nguy hiểm.
Xung quanh tràn ngập sương mù, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân ở đằng xa truyền tới, làm người nghe cảm thấy da đầu mình tê rần, hiển nhiên theo thời gian trôi qua âm khí trong phó bản cũng nồng đậm hơn.
Lúc đi ngang qua khu phòng học cũ, cánh cửa cũ nát vốn được đóng kín giờ lại mở ra, có thể nhìn thấy bóng tối kéo dài vô tận, tựa như một cái miệng to lớn muốn nuốt trọn người khác.
Tiểu Trần kinh ngạc nói: "Mọi người, mau nhìn cánh cửa kia."
"Rõ ràng hôm qua nó còn đóng, chẳng lẽ đã có ai mở nó ra?" Vương Diễn làm như không sợ, nhưng trên trán đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Trong đầu bọn họ đều đã có đáp án, trong trường học này, ngoài đám bọn họ là người ra thì chẳng còn ai, cửa này e là do lệ quỷ mở ra! Hai người nhất thời hối hận khi đó không ôm chân Bạch Vấn Hạ đến ký túc mới, nhưng mà vốn dĩ kí túc mới đã hết chỗ rồi.
Trịnh Hoàn biến sắc, trong lòng bắt đầu suy nghĩ: "Quả nhiên không sai, người bảo vệ dư thừa trong phó bản đảm nhận chức trách của người gác cửa, không ngờ cánh cửa mình muốn mở ra lại là cái này."
Đúng lúc anh ta đã quyết không từ thủ đoạn mà thực hiện nghi thức triệu hồi quỷ. Muốn triệu hồi cần tất cả NPC trong phó bản phải chết hết, nhưng giờ lại thêm Bạch Vấn Hạ ngán đường nên việc này sẽ khó thực hiện … Thậm chí anh ta còn không biết rốt cuộc Bạch Vấn Hạ đang làm cái quái gì!
Trịnh Hoàn hạ quyết tâm, cho dù có mạo hiểm, cũng sẽ làm theo quyển sổ ghi chú kia, anh sẽ tự mình triệu hồi quỷ.
"Chúng ta vào xem." Trinh Hoàn nói.
Hai người còn lại hoảng sợ, nhanh chóng khuyên ngăn: "Anh Trịnh, hay là chúng ta đợi anh Bạch tới rồi cùng đi, để tôi gọi điện cho anh ấy."
Tiểu Trần cúi đầu nhìn, di động không có tín hiệu, cậu ta lập tức sinh ra ý nghĩ lùi bước: "Hay ngày mai chúng ta quay lại xem có được không?"
Rất hiển nhiên, trong lòng hai người họ đều tin tưởng Bạch Vấn Hạ hơn. Còn Trịnh Hoàn có kinh nghiệm phong phú, tất nhiên là vẫn có chút địa vị rồi.
Trịnh Hoàn trong lòng cười lạnh, anh không biết Bạch Vấn Hạ bắt hai tên thiếu niên bất lương kia về làm gì … Nhưng trên thực tế, anh ta có thể thấy được trong đó có một tên âm khí rất nặng, căn bản không phải là người sống! Đoán chừng là nhân lúc không ai chú ý đã bị lệ quỷ gϊếŧ chết, bất tri bất giác trở thành quỷ hồn.
Dù cho Bạch Vấn Hạ có mạnh tới đâu thì đêm nay cũng sẽ bị quỷ hành, căn bản không có thời gian đến đây ngăn chuyện anh sắp làm.
"Không phải việc gì chúng ta cũng ỷ lại vào Bạch Vấn Hạ. Chỉ mới ngày thứ hai, sức mạnh của lệ quỷ chưa thật sự mạnh, chúng ta phải đi vào trong thăm dò mới có khả năng tìm ra cách sống sót. Nếu không sau này quỷ càng mạnh lên thì chúng ta chỉ có thể chờ chết."
"Không, đừng nói là sau này, chúng ta có sống qua đêm nay hay không cũng là vấn đề!" Trịnh Hoàn lắc lắc đầu, giọng điệu thay đổi: "Dĩ nhiên, nếu các cậu không muốn đi, cũng có thể quay lại kí túc chờ."
Hai người làm gì có dũng khí quay về kí túc xá, hơn nữa lời Trịnh Hoàn nói cũng có lý, bọn họ do dự một lúc rồi hạ quyết tâm.
Trịnh Hoàn mỉm cười nhàn nhạt, bật đèn pin di động lên, đẩy cánh cửa cũ kĩ đang khép hờ ra, âm thanh kẽo kẹt chói tai vang lên khiến hai người kia không khỏi kinh hồn bạt vía.
Lúc này đã gần rạng sáng.
Chẳng biết từ lúc nào, có tiếng nước nhỏ giọt vang lên, đánh thức hai người đang ngủ say. Bọn họ mờ mịt nhìn bốn phía, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân vang lên ở bên ngoài.
Tiếng bước chân chầm chậm tiến gần, trong lòng bọn họ vô cùng bất an.
Hai người cảm thấy bản thân như bị bóng đè, thân thể không thể nhúc nhích, không thể lên tiếng được, khó khăn di chuyển đầu mình, bất thình lình nhìn thấy một khung cảnh đáng sợ.
Họ thấy hai tên thiếu niên bất lương trong phòng ngủ, một tên mặt đầy máu, khuôn mặt vô cùng dữ tợn, rõ ràng đã trở thành lệ quỷ. Tên còn lại bên cạnh lệ quỷ thì đã ngất xỉu vì bị kinh sợ quá mức.