Lookism Fanfic: ♱Tinh Thông Ý Chí

Chương 13: Spanner

𝐍𝐠𝐨𝐚̀𝐢 𝐥𝐞̂̀ 𝐤𝐡𝐚́𝐜(Góc lảm nhảm):

Mà mina-san cho tui hỏi🤚: 14 tuổi chiến lực của Tiểu Giáo Phụ đã là phá hủy cả một tòa đảo nhỏ, tốc độ cơ thể thiếu niên thì bị bức phá cực đoan tấu đời 1 Thủ Hộ Sương Mù(cúng cơ thể dứa), bị bởi Reborn pha thần súng "đạn giác ngộ" càng kịch liệt tấu Vindice ngục trưởng lão yêu quái mấy trăm năm, vậy trong "Thiên Phú Chiến Đấu" mà Reborn nói đến về Tiểu Giáo Phụ thì Tiểu Giáo Phụ sau này chiến lực Phá hủy một tòa đảo nhỏ sẽ trưởng thành lên tăng trưởng khủng đến mức nào chứ?

𝐁𝐨̉ 𝐪𝐮𝐚 "𝐆𝐨́𝐜 𝐥𝐚̉𝐦 𝐧𝐡𝐚̉𝐦" 𝐜𝐮̉𝐚 𝐭𝐨̂𝐢, 𝐭𝐫𝐨̛̉ 𝐥𝐚̣𝐢 𝐩𝐡𝐚̂̀𝐧 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐜𝐮̉𝐚 𝐜𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧:

"𝘊𝘩𝘪̉ 𝘤𝘢̂̀𝘯 𝘮𝘰̣̂𝘵 𝘤𝘰𝘯 𝘣𝘶̛𝘰̛́𝘮 𝘥𝘢̣̂𝘱 𝘤𝘢́𝘯𝘩 𝘰̛̉ 𝘉𝘳𝘢𝘻𝘪𝘭 𝘤𝘶̃𝘯𝘨 𝘤𝘰́ 𝘵𝘩𝘦̂̉ 𝘨𝘢̂𝘺 𝘳𝘢 𝘮𝘰̣̂𝘵 𝘤𝘰̛𝘯 𝘭𝘰̂́𝘤 𝘹𝘰𝘢́𝘺 𝘰̛̉ 𝘛𝘦𝘹𝘢𝘴"

Spanner không nhìn rõ lắm gương mặt người ấy dưới ánh sáng chói mắt nhưng anh ta thấy được nụ cười mờ nhạt dưới ánh sáng của người đó khi người đó đang nắm dây thang trực thăng hô lên tên anh ta:

"Spanner! Tôi mang trực thăng tới rồi, mau cấp tốc về nước I thôi!!" Người đàn ông tóc nâu hay nói là Dylan Sil Kang hô lên.

Spanner gặp người ấy cũng không tình cờ lắm, anh ta được vị sếp lớn này chiêu mộ.

Vị sếp này rất tốt tính còn rất hiểu anh ta, anh ta gặp được hai người cùng nghề mình (Ganini: Ủa, tôi thì sao?!), ở đây làm việc rất tốt. Ý tưởng, góp ý đều nhiều, ba người bù lại nhau làm sáng chế có thể hoàn mỹ.

Bộ ba nhân tài ở Tổ Kỹ Thuật Máy Móc Công Nghệ Vongola hiện tại: Thiên tài kỹ sư máy móc Irie Shouchi, Spanner; Bác học điên Verde.

Nếu tự hỏi sao công ty V nhiều đồ công nghệ cùng với tài chính giàu mạnh đến mức này, muốn hỏi đi đâu cũng vớ được nhân lực lao động chất lượng thế này thì hỏi Quý Ngài tài phiệt này đây ☞ Thần Khí gian lận Dylan Sil Kang (Sawada Tsunayoshi): ???

Giáo Hoàng Cứu Thế aka Nhà giàu số 1 (Tsunayoshi Sawada Vongola) Dylan Sil Kang: Tui biết gì đâu chốc😶

🌫️.

Johan có cây dù rất to nhưng cậu bé không nghĩ chú họ mình thế lực khủng khϊếp cỡ nào.

Tự khiến mình chật vật Johan: 🤬 Má nó cay, biết thế ôm đùi chú tao chuộc tên Gun về phe vứt lão Choi tốt hơn không?

Daniel Park: Cậu còn biết điều này hả?🤨😑

...

Dưới ánh trăng mông lung sáng rọi trên con đường cả hai thiếu niên xinh đẹp bước đi, cậu đã đẹp thì người bên cậu còn đẹp đến mức khiến người hút hồn tự nhiên.

Một suy nghĩ nào đó, cậu ấy rất hợp với màu đen. Trong đầu óc Johan nảy ra như vậy.

Gần ngày sinh nhật cậu ấy rồi, Johan muốn tặng cho người bạn thân từ trung học một năm đến cao trung 2 năm gần gũi này một món quà cho cậu ta.

Daniel Park bên cạnh cậu nắm dây cặp, cậu ta với khuôn mặt mỉm cười thường lệ cuốc bộ cùng cậu.

"Chúng ta mau lên Johan."

"Đừng vội, còn thừa ba tiếng, cậu muốn tạt qua mấy cửa tiệm thị trấn mua gì không, tôi bao."

Cái gì, quỷ keo kiệt giữ của Johan lấy tiền mua đồ cho mình á. Thật là một sự thay đổi dữ dội. Daniel rất thật lòng nghĩ, vì đã cùng Johan thân với nhau ba năm rưỡi nếu mà không nhận Johan thay đổi mà vẫn nghĩ tới Johan quá khứ kia sẽ làm cậu ta không nhận thức được thế giới này thật giả.

Daniel Park dừng lại bước chân, Johan Seong cũng đứng ing chờ Daniel phản ứng.

Johan: "Gì zợ?"

"Nè, cậu đứng yên đấy không được cử động người." Mặt Daniel nghiêm túc, tay duỗi với lấy thứ gì đó bám trên tóc mái bù xù mượt mà của Johan. "Tớ lấy xuống cọng lá khỏi tóc cậu nè."

Daniel thấy tóc cậu hơi lộn xôn nên tay cố ý chải lại tóc cậu bớt cong lên.

"Johan?"

Bàn tay thon dài kia vuốt lấy mái tóc nâu của cậu làm cậu người cứng đờ không dám cử động với biểu cảm bối rối trên mặt.

"Johan, sao ngơ ra đấy vậy?"

"Ờ...ờm, cậu xoa đầu tớ nữa đi." Johan buột miệng thốt ra một câu đến chính bản thân mình còn thấy não mình lú nặng rồi.

Daniel: "??"

Có câu mắt không thấy tim không đau nên Johan cùng Daniel sau khi mua đồ, cả hai bụng đều cồn cào nên đã ghé tới một quán KFC.

Daniel đúc ngay miếng úc gà vô mồm Johan.

Johan sau khi hưởng dụng xong bữa ăn, cậu ôm ngực đau xót nhìn hóa đơn trên tay mặc dù giá không đắt lắm nhưng không hiểu sao cứ thấy nhói hói.

Chú họ của cậu: "Tiền tiêu vặt của con nè, phải ăn cho no đấy, Johan."

Sao cậu bạn thân này của cậu ăn còn ghê hơn cả cậu vậy??

Ăn trong chớp nhoáng đã căng no Dan ợ hơi một tiếng.

Johan ôm bụng đầy thức ăn đã tiêu hóa rồi nhìn Daniel ngồi bên cạnh cùng cậu trong quán lẩu ôm cái bụng no căng phồng má béo trắng trông nộn.

Johan:...Có chút đáng yêu.

Đãi rồi nên mua quà cho cậu ấy thôi, chọn ba bộ tối màu, trắng bạch, vàng nhạt.

Ở đâu đó Tsunayoshi/Mẹ Seong: Cháu/Con nó trưởng thành biết sắm đồ rồi

Mẹ Seong: Còn biết sắm đồ cho "bạn gái" nữa chứ

"Bạn gái" Daniel Park: ??

Móe biết tương lai sắp tới có "bạn gái" Johan: ?

––

Tính ra Seongjun Baek tuổi lớn còn ăn may lên thuyền riêng của thằng 244 chứ nếu vượt qua biển lên thuyền khác chỉ có rơi vào tay Workers chuyển tới chi nhánh hai rồi thành lũ khỉ múa xiếc cho chúng nó coi tiền đặt cược.

Cái khó ló cái khôn, Seongjun nghiến răng trợn mắt ôm cái eo thấm máu mình bị dần nước biển rửa đi. Đúng là chó ngáp phải ruồi mà, tên điên Jin Ho Lee đó...

244 trên thuyền, vẻ mặt mỉm cười đều thấy là ác ý khi đâm Seongjun Beak không chút hối lỗi, ngắm Seongjun Beak chật vật đầy ý chí sinh tồn bơi trên biển.

Hai kẻ hơi phần giống nhau gϊếŧ nhau cũng đúng.

Đâu thể nào tự dưng một "cậu bé" xen vào chuyện công việc hai người đâu nhể.

Đâu đó tại bệnh viên "cậu bé" nhỏ nhắn Hobin Yoo hắt xì.

"Bị cúm à Hobin?"

"Đâu có hắt hơi thôi chắc không khí có bụi ấy, con không sao mà mẹ."



Một gia tộc Yakuza – gia tộc Kawaguchi đã bị gia tộc Hibari xóa xổ.

Tập đoàn Tác Phong Kỷ Luật được xây dựng bởi một thanh niên 21 tuổi.

Gia tộc Hibari từ hắc đạo tẩy thành bạch đạo, cảnh sát Nhật ở địa bàn được gia tộc này đóng dấu phi thường phối hợp với gia tộc này để tóm gọn những tên tội phạm, làm ăn bất hợp pháp, đầu gấu, du côn....

Tóm lại nơi nào Tập đoàn Tác Phong Kỷ Luật xâm chiếm sẽ là địa bàn của Hibari Kyoya.

Kusakabe Testuya báo cáo: "Kyo-san, tôi đã liên hệ được Tsunayoshi-san bên Italy rồi ạ."

Hibari Kyoya: "..."

Động vật nhỏ bên đấy..

(Ấy ấy anh đừng sang, dứa đầu ổng đang da^ʍ dà ám Giáo Phụ bên đấy đó)

Kusakabe Testuya: "Kyo-san, chúng ta nên sang Ý ưu tiên thôi. Tsunayoshi-san sắp xếp nhờ ngài tới Sicily."

Chỗ này đã yên toại mà đang nhàm chán, nghe thấy thông tin động vật nhỏ Hibari liền đồng ý cũng bỏ qua việc Kusakabe Testuya tự ý quyết định.

Quá hiểu biết hội trưởng/chủ tịch mình Kusakabe Testuya:......Ngài chắc không phải ý ngài muốn tìm Tsunayoshi tiên sinh đánh một trận chứ Kyo-san?

Đòi mấy trăm trận mới hài lòng vị quỷ vương trấn thành thị Namimori Hibari Kyoya này được.

Hibird phi xuống đậu trên vai Hibari, hắn ngẩng đầu nhìn lên trời xanh trong lam.

Hiện tại là Nhật Bản mùa hè, hai người và một con chim đứng dưới bóng râm cây.

...

✍𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̉(5:24 buổi sáng): Một lần ngu, nhớ nhục cả đời. (Tác giả chửi chính bản thân)