Dưỡng Tâm Điện.
Càn Long liên tục đưa mắt nhìn những cái tên được treo trên bảng, ánh mắt quét qua các danh hiệu được ghi trên đó, Hoàng Hậu, Cao Quý phi, Thuần phi...
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt rơi xuống người của Lưu đại nhân phụ trách chuyện phòng the của mình: "Tấm bảng của Nhàn Phi đâu?"
Lưu Dung căng thẳng: "Bẩm Vạn Tuế gia, tấm bảng của Nhàn phi nương nương mấy ngày trước bị hỏng, hôm nay đã sai người làm lại rồi ạ."
Hỏng?
Sợ là đã có người cố ý làm hư rồi.
Lý Ngọc thầm nghĩ trong lòng.
Sắc mặt hắn ta vẫn bình thường, giống như một người gỗ đứng an tĩnh một bên.
Càn Long đưa mắt nhìn Lưu Dung một cái, chỉ mỗi ánh mắt này đã khiến cho trán của Lưu Dung lấm tấm mồ hôi lạnh, hắn biết đây chỉ là lời nói dối, nhưng đây là ý tứ của Hoàng Hậu nương nương, không có tên trên bảng, hậu cung oanh oanh yến yến, Vạn Tuế gia hôm nay cưng chiều người này, mai lại sủng ái người kia, thời gian đâu mà nhớ tới Nhàn phi của Trường Xuân Cung.
Nhưng trăm vạn lần lại không nghĩ đến, tối hôm nay, Vạn Tuế gia thế mà lại nhớ tới Nhàn phi.
"Vả miệng ba mươi cái." Càn Long bình tĩnh nói.
"Tạ chủ long ân." Lưu Dung quỳ gối dập đầu, an tĩnh lui xuống.
"Bỏ hết những thứ này xuống, đêm nay Nhàn phi sẽ hầu hạ trẫm." Càn Long cầm lấy tấu chương, không hề ngẩng đầu lên.
"Vâng!" Lý Ngọc đáp ứng một tiếng, mang theo vài thái giám đến Trường Xuân Cung.
Hắn ta thầm nghĩ trong lòng, xem ra Nhàn Phi nương nương sẽ có một đoạn thời gian được sủng ái, không có thẻ bài xanh mà Vạn Tuế gia vẫn có thể nhớ thương nàng, có thể thấy người thật sự để nàng trong lòng, chỉ là không biết sự sủng ái này sẽ kéo dài trong bao lâu.
Lúc Lý Ngọc đến, thái giám cung nữ trong Trường Xuân Cung mừng rỡ không thôi.
Cố Thiến Thiến kinh ngạc một lúc, sau đó lại rất thong dong, chỉ cười gật đầu một cái, Lý Ngọc giật mình sững sờ chốc lát, cúi đầu: "Vạn Tuế gia đang chờ nương nương, kính xin nương nương dời bước.”
"Lý công công chờ chốc lại, bổn cung đi sửa soạn một chút." Cố Thiến Thiến nói, nàng đứng dậy, đi vào phía trong, dặm lại chút phấn, cài lên tóc mai chiếc trâm tinh xảo, dưới ánh nến, cần cổ trắng dài ẩn hiện.
Nàng chỉ chuẩn bị qua một chút, sau đó theo đám người Lý Ngọc trở về Dưỡng Tâm Điện.
Tiếng vang của xe phượng loan kéo dài một đường từ Trường Xuân Cung về đến Dưỡng Tâm Điện.
Cho dù là Hoàng Hậu của Dực Khôn Cung hay Cao Quý phi của Chung Túy Cung đều biết rõ, tối nay người được thị tẩm là ai.
"Xem thường nàng ta quá rồi." Hoàng Hậu ngồi trước tượng phật, giọng nói lộ ra vài phần ngưng trọng.