"Tranh chấp? Tranh chấp chuyện gì?" Tâm tình Cao Quý phi trở nên nôn nóng, để nâng đỡ hắn ta lên chức tổng quản phủ Nội vụ cũng không hề dễ dàng. Vì để cho Hoàng Tẫn Trung được ngồi lên ghế tổng quản phủ Nội vụ, Cao gia cùng Hoàng gia đã phải đập vào không ít tiền. Nếu tám mươi trượng này, Hoàng Tẫn Trung không chịu được, vậy há chẳng phải tiền bạc bọn họ lúc trước giao ra đã uổng phí rồi sao.
"Hồi bẩm nương nương, sáng hôm nay nô tài đến Trường Xuân Cung tặng đồ cho Nhàn phi nương nương, có lẽ là do thái độ của nô tài không đủ cung kính đã khiến cho Nhàn phi nương nương nổi giận, nên đã bị Nhàn phi nương nương đánh mắng một trận." Hoàng Tẫn Trung vừa nói ra lời này lập tức hối hận, là hắn ta hồ đồ, chẳng hiểu sao lại nói ra những lời kia, khác gì tự lấy đá đập vào chân mình, nhưng lời đã nói giống như gáo nước hắt đi, không thể thu trở lại, chỉ có thể kiên trì hắt gáo nước bẩn này vào đầu của Nhàn phi.
Hắn ta tự an ủi bản thân, Vạn Tuế gia xưa nay không thích Nhàn phi, lại cưng chiều nhóm Quý phi nương nương, tất nhiên sẽ giữ thể diện cho nhóm nương nương.
"Hóa ra là vậy, bổn cung vẫn không hiểu tại sao ngươi lại đột nhiên bực tức mà buông lời bất kính..." Cao Quý phi vốn không hề nhìn thấy vẻ mặt chột dạ của Hoàng Tẫn Trung, nếu không nàng ta tuyệt đối sẽ không hùa theo lời nói của hắn: "Tính tình Nhàn phi muội muội trước đến giờ tương đối nóng nảy, ngươi thân là nô tài, bị chửi mắng vài câu thì có làm sao, ngươi là nô tài còn muốn so đo cùng chủ tử hay sao?"
Nàng ta muốn lôi cái danh nóng tính, khắt khe với kẻ dưới để đổ lên đầu Cố Thiến Thiến.
Cứ như vậy, việc Hoàng Tẫn Trung nhục mạ Nhàn phi cũng có thể thông cảm được.
Di tần vốn là người cùng phe với Cao Quý phi, lúc này vội vàng ra sức nghĩ kế cho Cao Quý phi, yểu điệu nhìn về phía Cố Thiến Thiến: "Quý phi nương nương nói đúng, chỉ là, nếu Nhàn phi tỷ tỷ có tính cách như vậy, thì cũng không được tốt cho lắm, dù sao, nô tài kia cũng có nương sinh cha dưỡng, hôm nay có thể phạt Hoàng đại nhân, cũng chưa chắc có thể ngăn miệng lưỡi thị phi. Tỷ tỷ thân là phi tần, sao không rộng lượng chút, lấy ơn báo oán, muội muội nghĩ, Hoàng đại nhân tất nhiên sẽ biết sai mà sửa đổi, từ đó về sau cảm động và nhớ đại ân đại đức của tỷ tỷ."
"Những lời Di tần muội muội nói rất có đạo lý, chúng ta thân là cung phi, đương nhiên phải rộng lượng." Gia phi Kim thị cười dịu dàng.
Càn Long nhíu mày, mặt mày có chút buông lỏng.
Cố Thiến Thiến liếc mắt, đột nhiên hướng về phía Tiểu Trúc Tử vẫy vẫy tay.
Nàng hạ giọng, trước mặt tất cả mọi người, không rõ nói gì cùng với Tiểu Trúc Tử, chỉ thấy biểu cảm trên mặt Tiểu Trúc Tử đầu tiên là bối rối khó xử, sau đó khẽ cắn răng, hắn xoay người đi đến trước mặt Di tần, lúc mọi người đang không rõ hắn muốn làm gì, Tiểu Trúc Tử nắm chặt tay, cà lăm lớn tiếng mắng: "Di tần, thứ tiện nhân!"