Thẩm Tiên Sinh, Bà Xã Anh Ở Bên Ngoài Mượn Giống Sinh Con

Chương 8: Sau nhập, đem bà xã thao đến phun nước triều xuy ( H )

Hai người làʍ t̠ìиɦ hơn một năm, thể nghiệm này thật sự là kinh khủng.

Hiện giờ, Chân Úc không hề giữ lại, ở trước mặt anh bày ra bộ dáng dâʍ đãиɠ, Thẩm Thanh Hiên không khống chế được bản thân.

Sự thật chứng minh chỉ cần cô nguyện ý phối hợp, anh sẽ có thể làm cho cô có kɧoáı ©ảʍ, có thể làm cô leo lêи đỉиɦ!

Không phải kỹ thuật của anh kém, là do trước đây cô chưa bao giờ cho anh cơ hội!

Côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào trong tiểu huyệt, cắm đến tạo ra tiếng òm ọp òm ọp.

Thân mình Chân Úc mềm nhũn, ưm ưm a a kêu, giọng nói đều kêu đến khàn rồi.

Thẩm Thanh Hiên thích nghe âm thanh trên giường của Chân Úc, điều này làm cho anh rất có cảm giác thành tựu.

Nhìn Chân Úc ngày thường dịu dàng lãnh đạm, hiện giờ phóng đãng rêи ɾỉ như vậy, trong lòng Thẩm Thanh Hiên sinh ra một loại kɧoáı ©ảʍ biếи ŧɦái.

Sau khi đánh vỡ lớp vỏ cứng rắn bên ngoài của cô, cuối cùng cũng được nếm trải sự chân thật mềm mại nhất của cô.

Tươi mới nhiều nước, thật là mỹ vị! Ăn thế nào cũng không đủ!

Chân Úc uống say không hề có sức phản kháng, chỉ có thể bị động thừa hoan, tùy ý côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thanh Hiên đấu đá lung tung ở tiểu huyệt, đảo nhập hoa tâm.

“Ô ô ô… Từ bỏ…”

“Ư a… Thẩm Thanh Hiên… Ô ô…”

“Nơi đó… Nơi đó không thể… Ô ô…”

Thẩm Thanh Hiên cơ bắp cả người căng chặt, huyết mạch sôi sục, bị Chân Úc kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhẹ.

Anh chống lại lực cản, đem thịt huyệt từng chút một thao mềm, thao đến phục tùng.

Qυყ đầυ cực đại một lần lại một lần cọ xát đỉnh lộng vào điểm G của Chân Úc, sau khi thọc vào rút ra trăm cái cô liền không chịu nổi, ở trong tiếng thét chói tai phun nước, thật ra là triều xuy.

Lưng cô uốn dài, ngửa đầu, đôi chân mềm nhũn quỳ không nổi.

Tiểu huyệt run rẩy đem côn ŧᏂịŧ cắm vào ở giữa gắt gao cắn chặt, tựa hồ muốn bóp nghẹt anh.

Thẩm Thanh Hiên thả lỏng tinh quan, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực phóng thích ra.

Anh duy trì tư thế sau nhập tiếp tục thọc vào rút ra trợ giúp Chân Úc kéo dài dư vị cao trào.

Chân Úc từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, cả người giống như vớt ra từ trong nước.

Tấm lưng của cô gợi cảm xinh đẹp, Thẩm Thanh Hiên cúi đầu hôn lên lưng cô một cách tinh tế, yêu thích không buông tay, như đang đối đãi với một trân bảo tuyệt thế.

Phía sau lưng là điểm mẫn cảm của Chân Úc, Thẩm Thanh Hiên hôn lên làm cô run rẩy, cô ý thức không rõ lẩm bẩm.

“Thẩm Thanh Hiên… Ô ô…”

“Thẩm Thanh Hiên…”

Anh tên hỗn đản này, em chán ghét anh.

Thẩm Thanh Hiên chỉ nghe thấy thanh âm mềm mại của Chân Úc kêu tên của mình, cũng không nghe rõ câu nói phía sau kia.

Anh thoả mãn cười.

“Uống say còn không quên kêu tên của anh làm nũng với anh, trong lòng em nhất định có anh, đúng hay không?”

Chân Úc mơ mơ màng màng ừ một tiếng sau đó ngủ mất, cũng không rõ Thẩm Thanh Hiên nói cái gì.

Thẩm Thanh Hiên nghe cô ừ một tiếng, lòng tràn đầy vui mừng.

Người ta nói say rượu sẽ nói lời thật lòng, Chân Úc khẳng định là thích anh, chỉ là da mặt cô mỏng hay ngượng ngùng, biểu hiện ngày thường không rõ ràng.

Nhất định là như vậy.

Anh yêu thương hôn hôn lên mặt Chân Úc.



Sáng sớm, Giản Dương liền phát hiện tổng tài nhà anh không thích hợp.

Gió xuân đầy mặt, cười rất nhiều lần với anh ta, rất dễ nói chuyện, không có chút xa cách lạnh lùng như bình thường.

Khi nghe báo cáo cũng không biết suy nghĩ cái gì, sẽ đột nhiên cười ngọt ngào , thật sự rất kinh khủng.

Giản Dương nghĩ thầm có nên tìm bác sĩ đến xem hay không, tổng tài nhà anh ta hình như bị trúng tà rồi.



Khi Chân Úc tỉnh lại đã là 10 rưỡi sáng, cô xoa xoa cái đầu đau nhức, nhớ tới một số tình tiết tối qua.

Đột nhiên, cô bật dậy khỏi giường.

Trên người cô đang mặc váy ngủ tơ tằm, thân thể cũng rất sạch sẽ.

Nhưng mềm mại giữa hai chân sưng đỏ đã nói cho cô biết về cuộc làʍ t̠ìиɦ hoang đường tối qua.

Tối qua cô uống rượu say… Cho rằng Thẩm Thanh Hiên sẽ bỏ qua cho cô.

Dù sao bình thường, biểu hiện bề ngoài của anh còn rất thân sĩ, sẽ không quá mức miễn cưỡng cô.

Cuối cùng, cô đã xem nhẹ thói hư tật xấu của đàn ông rồi.

Nghĩ đến mình say rượu lại bị Thẩm Thanh Hiên cưỡng ép, Chân Úc xấu hổ buồn bực cắn môi, trong lòng tràn đầy ủy khuất.