Tâm Thế Người Ngoài Cuộc Khi Là Nữ Phụ Phim Ngôn Tình Cẩu Huyết

Chương 3

Trần Hân không dám tin. Cô muốn chứng thực điều mà mình suy đoán là sai.

Trần Hân ngang lập tức chạy đến chiếc gương lớn ở trong phòng.

“Đâu không phải cô.”

“Chắc chắn không phải.”

Trần Hân liên tiếp khẳng định ở trong đầu.

Bỗng nhiên đầu cô đau lên, và ngất đi.

David đang khó chịu vì bị cô đạp một chân.

Đang muốn chất vấn cô, thì nhìn thấy cô ngã xuống.

Hắn ta không rảng lo, lập tức chạy tới đỡ lấy cô.

Thấy cô ngất đi hắn ngay lập tức gọi người chở cô đến bệnh viện.



Tối hôm đó.



Trần Hân tỉnh dậy ở trong bệnh viện.

Ngồi nhìn về phía cửa sổ.

Trần Hân không hề bình tĩnh giống như ở vẻ bên ngoài.

Trần Hân không tin được, cô làm gì chứ, tại sao lại trở thành Dana trong “Nghiệt ngã định mệnh”.

Bộ phim cô xem tối qua.

Một bộ phim rất ức chế, xây dựng một nhân vật nữ chính nào thiện lương, nào dịu dàng, nào tốt bụng…

Nhưng cô nàng làm việc gì đâu ngủ cùng anh rể.

Mà Dana cô xuyên qua đâu, chính là người chị người vợ xấu số ở trong rõ ràng xinh đẹp, tài giỏi.

Sau khi phát hiện chồng nɠɵạı ŧìиɧ cùng em gái cùng cha khác mẹ, tiếp theo đâu, đứa con trai nuôi chăm sóc tám năm là thành quả của hai người đó.

Vậy mà “Dana” vậy mà lại quỵ lị, bám riết lấy chồng, đau khổ cuối cùng trở thành một người điên cuồng.

Nhìn David ngồi ở bên cạnh cô trong lòng thầm rủa:

“Xủi xẻo vậy.”

Không đúng, xuyên qua cũng không phải không có chuyện tốt, cô trở nên giàu có.

Tuyệt!

Trần Hân nhanh chóng bình ổn tinh thần, tìm niềm vui trong bất hạnh.

Giờ cô nên là gì đâu, có thể quay về hay không?

Mà nguyên chủ nhân đi đâu rồi, cô không nghĩ “Dana” có thể ngủ một giấc chết đi đâu.

Trong Trần Hân có rất nhiều suy nghĩ ngỗ ngang.

Giờ cô là “Dana” như vậy có phải hay không kết cục của cô ấy chính là kết cục của cô?

Tuy chưa xem hết phim, nhưng với kinh nghiệm của cô, thì các sự kiện trước đó thì biên kịch của bộ phim cũng đã am bài một cái kết không tốt đẹp gì cho nhân vật Dana.

Mà giờ cô là Dana thì cô không có muốn một tương lại không tốt đẹp gì đâu.

Trần Hân lại liếc một cái David, theo như kí ức của Dana, đúng vậy lúc ngất đi cô đã nhận được kí ức của Dana.

Tình tiết phim đã gần đến đoạn Dana phát hiện ra chuyện David và Jia.

Giờ cô nên làm gì, cô tuy đối với xem kịch vui rất hứng thú, nhưng trở thành nhân vật trong “kịch vui” thì cô chẳng thích chút nào.

Thôi vậy vẫn là nhanh chóng bức ra khỏi cuộc tình tay ba rườm rà này mới được.

Vậy giờ Trần Hân cô chỉ cần có ly hôn thôi đúng chứ.

Đúng vậy.

Trần Hân hạ quyết tâm trong lòng, cuộc hôn nhân này ly định rồi.

Chỉ cần ly hôn cô có thể nhặt lại nghề cũ của mình là viết văn, mà giờ thì cô thừa tiền nên hoàn toàn có thể sáng tác theo ý mình rồi.

Cũng chẳng còn chị biên tập hối thúc nữa.

Nghĩ đến đây Trần Hân lại bắt đầu nhớ đến chị biên tập rồi, lúc trước cứ nghe chị cằn nhằn thì thấy phiền giờ không thể nghe nữa cô lại thấy tiếc nuối.

Không được không nên nghĩ lung tung.

Để xem nào giờ cô phải làm gì mới ly hôn được, cô muốn nhanh chóng một chút, đúng rồi còn có con của Jia nữa cô chưa làm mẹ bao giờ nên và cũng chẳng tự tin mình sẽ là một người mẹ tốt, nên quyền nuôi con chắc chắn cô không cần, mà cũng nên xóa luôn quan hệ mẹ nuôi con nuôi đi, cô nhưng không muốn ra tòa cùng Jia.

Nên thuê thám tử tư nhỉ, có chứng cứ thì mới mau được.



Đúng rồi, giờ đổi một thân thể thì chắc đường tình duyên cũng sẽ thay đổi nhỉ, các anh trai em tới đây.

Trong lúc Trần Hân đang mặc sức tưởng tượng tương lai.

Thì bác sĩ đi vào thông báo:

“Phu nhân không có chuyện gì, có thể xuất viện được rồi nhưng về nhà phải chú ý điều dưỡng, vì nguyên nhân khiến cô ấy ngất đi sợ là di chứng của đợi tai nạn lần trước.”

David nghe vậy thì cũng không nghĩ nhiều nhanh chóng sắp xếp cho cô về nhà nghỉ ngơi đi.

Hắn ta cũng không muốn phải bỏ nhiều thời gian đến bệnh viên chăm Dana.

Trần Hân không từ giờ gọi Dana sau khi đợi David đi làm thì nhanh chóng tìm tra thám tử tư.

Nhờ vào kí ức cùng với google cô nhanh chóng chọn được một thám tử tư đáng tin có thực lực.

Cô nhanh chóng gọi điện thoại cho văn phòng hẹn lịch gặp mặt.

Hết chương