Chương
Đặc biệt là còn sau khi biết chuyện xuyên không chẳng phải là vô tình.
Mà có sự sắp đặt.
“AAAAA.”
Dana trong lòng thầm hét lên.
…
Nhưng mọi chuyện đã vậy rồi, cô cũng chẳng biết nên làm gì.
Lấy lại sự bình tĩnh sau khi kí xác nhận treo bán căn nhà.
Sau khi xong, Dana mở chiếc xe của mình một mạch chạy thẳng tới trung tâm thương mại.
Mua một đống đồ hàng hiệu mà thế giới trước không dám mua.
…
Đem chúng để vào trong một căn hộ cạnh đó.
Đúng rồi sau, khi chắc chắn bán căn nhà.
Dana trực tiếp từ trong mấy căn nhà ở thành phố này, lựa chọn ra một căn vừa mắt vào ở.
Trước khi tới đây, cô đã gọi người tới dọn qua.
Nên cô chỉ cần xách đồ vào ở thôi.
Nằm ở trên giường, Dana nhớ ra đã bán nhà thì cũng nên cho giúp việc người làm nghỉ.
Còn cả đống quần áo, túi sách, trang sức nữa cũng phải dọn đi luôn.
Thế là cô lôi điện thoại ra đặt lịch của công ty vận chuyển.
Sáng mai qua nhà giúp cô dọn dẹp, chuyển đồ.
Sẵn tiện gọi của người làm trong nhà báo cho họ, luôn cô không thuê họ nữa.
Cô cũng chẳng lo lắng họ sẽ thất nghiệp.
Người làm ở nhà cô một phần là do mẹ David an bài.
Một phần là do mẹ cô từ nhà cũ đưa tới.
Thành ra cô không cần lo lắng cô không thuê họ thì họ sẽ thất nghiệp, cuộc sống khó khăn.
…
Làm xong một loạt hành động.
Cơn tức trong người Dana coi như làm giảm xuống.
Cô lôi iPad trong túi ra, bắt đầu sự nghiệp sáng tác của mình ở “dị giới” đi.
Hazziz.
May sao cô luôn có thói quen để iPad ở trong túi.
Nếu không cô sẽ phải tới nhà để lấy hoặc ngày mai mới lấy được.
…
Sáng hôm sau.
…
Dana lấy xe của mình vào trong gara rồi ra ngoài nói những công việc cần chú ý cho người phụ trách của công ty vận chuyển.
Còn mình thì lên phòng lấy Vali ra để đống trang sức đồ quý giá vào trong đó.
Những đồ này cô sẽ tự mình đem về.
…
Nhưng chuyện đó là về sau.
Trong khi cô nói chuyện với công ty vận chuyển.
David từ trong nhà đi ra.
“Dana em muốn làm gì?”
Dana bình tĩnh nói: “Dọn đồ đi chứ sao. Mà đúng rồi nhà này tôi rao bán rồi, anh cũng coi dọn đi đi.”
David nghe vậy thì không bình tĩnh: “Sao lại bán đi. Em đâu có thiếu tiền…”
Dana: “Dừng, tôi muốn bán đơn giản vậy thôi, mà tôi cũng không có nghĩa vụ phải báo với anh. Còn nữa li hôn rồi anh cũng không nên ở nhà của vợ cũ chứ.”
Nói Dana đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “vợ cũ”.
David vẫn còn lằng nhằng không hề muốn dừng lại cuộc trò chuyện.
Dana đành ra hiệu cho người phụ trách có thể bắt đầu làm việc:
“Anh có thể bắt đầu rồi, đừng để ý đến anh ta.”
Người phụ trách nghe cô nói thì cũng rời đi bắt đầu làm việc.
David bên này vẫn chưa dừng lại, hắn ta không rối rắm về chuyện căn nhà nữa quay sang bắt đầu xin tha thứ:
“Dana anh biết em vẫn còn yêu anh mà đúng không…”
Dana thật càng nghe càng khó chịu, lời David nói là cô nhớ đến chuyện mình bị “Dana” hố.
Thế là thực không kiên nhẫn cô ngay lập tức gạt David qua một bên nhanh chóng đi lên phòng lấy Vali bắt đầu dọn đồ.
David ở bên cạnh cũng không chịu thôi.
Hắn ta bị cô gạt ra, thì chạy nhanh theo tới cùng cô.
…
Trong lúc hai người đi vào trong phòng.
Từ trong phòng khách hai người lướt qua.
Jia đi ra.
Cô ta tới bên ngoài phòng lặng lẽ lắng nghe những gì David nói.
Lời hắn như vết dao cứa lấy trái tim cô ta.
Hết chương.