Hai tháng sống ở 312 là hai tháng hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi, không phải vì điều gì khác, chỉ đơn giản là vì có Bùi Âm ở bên cạnh.
Cô ấy chăm sóc tôi giống như một người chị gái, mà tôi và cô ấy cũng ngày càng thân quen hơn.
Hoàn cảnh của trường học rất tốt, vừa đúng vào mùa xuân, khi muôn hoa đua nở, vạn vật sinh sôi, Bùi Âm sẽ thường lôi kéo tôi ra ngoài chụp ảnh cho cô ấy.
Tôi rất thích chụp ảnh cho cô ấy, đầu tiên là bởi vì cô ấy rất xinh đẹp, thứ hai đương nhiên là do tôi có tâm tư riêng, ngoại trừ chụp ảnh mà cô ấy muốn, tôi cũng thường xuyên lén chụp cô ấy.
Ảnh chụp lén tôi đều bí mật giữ lại, đôi khi tôi sẽ mở ra album trên di động, nhìn ảnh của cô ấy, phóng to bộ ngực hoặc là mông của cô ấy, nhìn vào lớp vải đầy đặn kia, tự hỏi nếu như cô ấy cởϊ qυầи áo ra sẽ trông như thế nào.
Loại hình ảnh như thế cũng sẽ thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của tôi, tôi biết là như vậy rất biếи ŧɦái, nhưng lại không khống chế được nghĩ về nó.
Khi cùng nhau đi học, tôi thậm chí không dám chủ động khoác tay cô ấy, chỉ đợi cô ấy chủ động đến khoác tay tôi. Sau đó tôi sẽ ở bên cạnh cô ấy, dùng sức ngửi mùi nước hoa trên người cô ấy, có một phần là mùi nước hoa, còn một phần là mùi hương của cô ấy.
Sau đó dùng khóe mắt lén nhìn sườn mặt, nhìn cổ của cô ấy, nhìn xương quai xanh lộ ra một nửa, cùng với bộ ngực lủng lẳng như ẩn như hiện khi cô ấy bước đi.
Tôi nghe nói có người sẽ dùng cánh tay lén lút chạm vào ngực của đối phương, nhưng tôi không dám, tôi nhát gan, tôi chỉ có thể dựa vào người cô ấy, ngửi mùi hương của cô ấy, sau đó làm cho giữa hai chân mình trở nên lầy lội.
Ký túc xá của chúng tôi là một phòng rất lớn, ba phòng ngủ và một phòng khách giống như nhà ở.
Chiếc giường sắt có hai tầng trên dưới được trang bị ban đầu vẫn còn ở đó, nhưng vì giá nhà cao, giường sắt nằm lên không thoải mái. Sau này, sinh viên chuyển vào ở đều sẽ tự mình mua giường đặt vào phòng ngủ, giường sắt sẽ bị để lại ở phòng khách.
Sau này tôi nhìn thấy, Chu Hồng Dụ và Ninh Ngưng lại thực sự đổi sang một chiếc giường đôi, cả hai người ở cùng một phòng, đôi khi vào buổi tối sẽ nghe được những âm thanh dâʍ đãиɠ phát ra từ căn phòng đó.
Bùi Âm dường như đã tập mãi thành quen rồi, nhưng mỗi lần nghe thấy âm thanh như thế, tôi đều sẽ lén dùng chăn che lại chính mình.
Không phải vì tôi ghét những chuyện như vậy, mà bởi vì loại âm thanh dâʍ ɖu͙© như thế này, làm cho tôi càng muốn thân thể của Bùi Âm hơn.
Tôi sẽ chui vào trong chăn, dùng hai tay xoa bóp ngực của mình, cho đến khi cả hai núʍ ѵú đều cứng lên, rồi lại chen vào giữa hai chân tìm kiếm, lúc này giữa hai chân tôi đã nhớp nháp lắm rồi, tôi dùng ngón tay xoa âm đế. Tôi thậm chí không cần phải cắm vào chính mình, chỉ cần nghĩ đến Bùi Âm đang nằm ở giường bên kia thôi, tôi đã vô cùng phấn khích rồi.
Đôi khi tôi còn sẽ lén lút lấy di động ra, mở album, tìm ra ảnh chụp lén của cô ấy, nhìn vào bộ ngực và cặp mông đầy đặn kia, tưởng tượng rằng mình đang xoa cơ thể của cô ấy. Như thế sẽ đến càng nhanh, rất nhanh thôi là tôi đã đạt đến cao trào.
Mặc dù còn chưa phân hóa, nhưng tôi lại rất thích làm hài lòng cơ thể của mình.