Nói đến chuyện kết hôn của Bạch Cận Dương, Bạch Đào cảm thấy hôn lễ của Bạch Cận Dương chỉ là một trò đùa, toàn bộ quá trình đều do cha mẹ hai bên chuẩn bị, hắn chỉ chịu trách nhiệm tham gia tổ chức hôn lễ.
Về phần chị dâu tương lai, Bạch Cận Dương cũng không gặp nhiều như Bạch Đào.
Bạch Đào đã gặp cô gái kia nhiều lần, cô ấy có thể nói là một cô gái có học thức và ngoan ngoãn, hai người họ kết hôn hoàn toàn theo ý muốn của cha mẹ và lời của bà mối. Dù sao thì họ cũng rất xứng đôi và có thể sống cùng nhau và điều quan trọng nhất là Bạch Cận Dương đã nhiều tuổi rồi.
Một người đàn ông 28 tuổi, hắn tốt nghiệp trung học sau khi vào học viện quân sự, sau khi rời học viện thì lên chức và vòng bạn bè toàn là đàn ông không khác gì một người tu hành. Hai người lớn tuổi nhất trong gia đình lo lắng rằng nếu điều này tiếp tục diễn ra thì Bạch Cận Dương sẽ làm một người độc thân trong suốt quãng đời còn lại. Vì vậy mọi người đã quyết định cho hắn hẹn hò với một cô gái và bây giờ cô ấy đang đợi Bạch Cận Dương trở về sau kỳ nghỉ để kết hôn.
Đối mặt với việc Bạch Cận Dương trở về để kết hôn, Bạch Đào vẫn luôn khó chịu, cô không thể làm gì được. Cô quá chiếm hữu, cô đối với anh trai mình quá tham lam và cô chỉ muốn giữ anh trai làm của riêng mình.
Bạch Đào đi chân trần đi lấy thứ gì đó trong tủ lạnh, cô cúi người chổng mông lên cao và vén váy lên để lộ ra cái l*и non nớt hồng hào của mình ngay trong tầm mắt của người nào đó.
Bạch Đào cố ý làm vậy, cô ấy cố tình để anh trai xem.
Bạch Cận Dương vừa nhìn thấy thì biểu cảm trên mặt lập tức cứng đờ, ©ôи ŧɧịt̠ của hắn lập tức có phản ứng.
Bạch Đào lấy một chai sữa tươi từ trong tủ lạnh ra, sau khi được để lạnh thì mùi vị của sữa cũng khác hẳn, cô vặn mở nắp chai và bắt đầu uống.
Cô hơi vội vàng uống nên chất lỏng trắng mượt từ khóe miệng Bạch Đào chậm rãi chảy ra, sữa từ khóe miệng nhỏ xuống bộ ngực căng phồng và chậm rãi trượt vào trong khe ngực của Bạch Đào.
Nhìn thấy cảnh này, ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Bạch Cận Dương lại trở nên cứng hơn trước một chút.
Rất nhanh, Bạch Cận Dương liền thu hồi ánh mắt rồi nhanh chóng lấy mấy tờ khăn giấy đưa cho Bạch Đào: "Em thật là vụng về, uống sữa vẫn sẽ chảy khắp người như khi còn bé."
Bạch Đào tinh nghịch cười với hắn, lấy giấy lau sữa còn sót lại trên ngực cô. Bạch Cận Dương trong lúc vô tình nhìn đến hai bầu ngực trắng như tuyết, ngay cả khe ngực cũng hoàn toàn ở trong mắt hắn.
Vật cứng giữa hai chân sưng tấy đến mức Bạch Cận Dương ăn cũng không được nữa. Hắn là quân nhân, du͙© vọиɠ so với đàn ông bình thường mạnh hơn gấp mấy lần, nếu không phải Bạch Đào là em gái ruột của hắn thì hắn chỉ muốn đè Bạch Đào lên trên bàn ăn và ȶᏂασ cô.
Bạch Cận Dương cắn hai miếng thức ăn sau đó để bát đũa trong tay xuống: "Anh ăn no rồi, anh về phòng trước đi, em cứ ăn từ từ."
Bạch Cận Dương sao có thể ăn tiếp được, trong hoàn cảnh ngột ngạt như vậy nếu hắn không phát tiết thì ©ôи ŧɧịt̠ cứng rắn của hắn rất có thể sẽ nổ tung.
Phòng của Bạch Đào và Bạch Cận Dương đối diện nhau, chỉ cần mở cửa là có thể nhìn thoáng qua cảnh tượng trong phòng.