Xuất Quỹ Công Tức

Chương 8

Cô ngượng ngùng gật đầu, ừm một tiếng.

Chồng cô lập tức ôm cô vào nhà, đặt cô lên giường, nhìn cơ thể anh cúi người đè lên cô, trong mắt cô chợt lóe lên hình ảnh khuôn mặt của ba chồng, khuôn mặt của anh chợt biến thành khuôn mặt của ba chồng.

Ngọn lửa nhỏ bốc lên lập tức bị dập tắt, cô kháng cự lấy tay đặt lên ngực anh, điện thoại di động anh đặt bên cạnh đèn bàn chợt rung lên bất thường trong căn phòng yên tĩnh.

“Ông xã, anh có điện thoại…”

“Mặc kệ nó đi!”

Vật cứng đặt vào bụng cô, bàn tay to của anh cởi váy ngủ cô ra, điện thoại di động bên cạnh vẫn liên tục rung, dừng lại rồi lại rung lên, rung lên rồi dừng lại, giống như đang cố gắng tranh giành với chủ nhân điện thoại xem ai kiên trì hơn.

“Ông xã, nghe điện thoại đi.”

“......”

Chồng cô buồn bã nhìn cô một cái, miễn cưỡng đứng dậy, cầm điện thoại di động, vuốt nút nghe.

Cô chợt cảm thấy khô miệng, bò dậy từ giường và đi ra khỏi phòng, vào nhà bếp lấy nước và uống.

“Bà xã à, công ty tạm thời xảy ra chút chuyện, chồng phải đi công tác vài ngày.”

Chồng cô thay một bộ đồ giản dị, kéo vali ra khỏi phòng.

“Được, chồng đi đường cẩn thận, đến nơi nhớ gọi điện thoại cho vợ nhé.”

“Ngoan ngoãn ở nhà chờ chồng.”

Sau khi hôn môi tạm biệt, chồng cô kéo vali đi công tác suốt đêm.

Hai năm nay tình huống này thường xuyên xảy ra, cô cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì, cô tiễn anh ra ngoài, nhìn anh lên xe rồi cô xoay người lại quay về tiểu khu.

Vừa mới ấn xuống mật mã khóa thông minh, cả người cô bị một lực thô bạo đè vào vách tường, còn chưa kịp nhìn rõ, môi cô đã bị người khác ngậm lấy, đầu lưỡi thô bạo trêu chọc mọi ngóc ngách trong khoang miệng cô, đầu lưỡi cô bị hút đến tê dại, có chút đau, nước miếng dọc theo khóe miệng chảy xuống.

"Không..."

Cô cảm thấy nghẹt thở vì thiếu oxy, khuôn mặt trắng bệch, hai bàn tay nhỏ bé không ngừng giãy dụa, "Con dũng cảm hơn rồi nhỉ?"

Dám chặn tất cả các thông tin liên lạc của ông!

Khuôn mặt cương nghị của ông đen như than, khắp người như có một luồng khí cuồng bạo làm cho cô không khỏi run rẩy thân thể, sắc mặt lần nữa tái nhợt, sợ hãi đến mức không dám nhìn ông, cũng không có dũng khí để đẩy ông ra.

"Ai là người quyến rũ lão già này?"

"Ai là người trèo lên giường của lão già này?"

"Ưm?"

"Bây giờ chán ghét "bảo bối" của lão già này rồi à? Thấy "bảo bối" của nó còn tốt hơn của lão già này sao?"

Ông nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ, bộ dạng hận không thể thao chết cô tại chỗ, cô sợ hãi run rẩy, cắn môi dưới không nói một tiếng.

"Nói đi!"

"......"

Cô kiên quyết cắn chặt môi dưới, có một luồng mát lạnh từ dưới váy ngủ cô, qυầи ɭóŧ bị ông thô bạo kéo xuống, rơi xuống bên chân, cô xấu hổ muốn kẹp hai chân lại nhưng ngón tay của ông đã thọc vào trong tiểu huyệt của cô, bị vật lạ xâm nhập làm cho cô vừa đau vừa khó chịu, tiểu huyệt không ngừng cắn ngón tay thô dày của ông.