Nữ Phụ Tôi Chỉ Muốn An Nhàn Thôi

CHƯƠNG 3: ĐÔNG LY KHÚC

HẠ DU_ CHƯƠNG 3: ĐÔNG LY KHÚC

Hạ Du bắt đầu trở nên lạnh lẽo. Xem ra tin tức nàng hủy hôn với Nam Thanh Trần khắp giang hồ đã biết rồi. Có lẽ là nhờ một tay của nam chính Long Duệ đi. Nhưng tên này là ai mà lại muốn nàng trở về bên cạnh Nam Thanh Trần nhỉ? Nàng nói.

- Ta và hắn đã hủy hôn! Không thể trở về!

Hắn đáp lại.

- Hôn ước của hai vị là do cha mẹ định đoạt. Đâu phải một câu nói của cô nương muốn hủy là hủy được.

Đúng là Hạ Du và Nam Thanh Trần đã được cha mẹ họ đính ước từ nhỏ. Cho nên nguyên chủ Hạ Du luôn xem Nam Thanh Trần là chổ dựa duy nhất của nàng, không có hắn không thể sống nỗi. Nhưng xin lỗi Hạ Du kia đã chết rồi, bây giờ nàng là Hạ Du tiểu thư Hạ gia với tư tưởng hôn nhân tự do, không phụ thuộc vào nam nhân. Tập tục cổ đại không thể ảnh hưởng đến nàng, nếu bắt nàng phải tuân theo thì nàng sẽ hủy diệt toàn bộ thế giới này cũng được. Với kiến thức chế tạo bom của nàng không lẽ không đấu lại cung tên đao kiếm này sao? Nàng không tin một người hiện đại như nàng không đấu lại đám cổ nhân này. Ai nói nàng ngang ngược nàng cũng chịu, vì nàng vốn là như vậy mà. Trừ khi nàng cam tâm tình nguyện còn nếu không có đem nàng ra tử hình thì cũng thế mà thôi.

Còn cái gì mà giống như các tiểu thuyết xuyên không nữ chính một khi xuyên qua thì phải đấu trí đấu dũng, cố gắng giữ cái mạng nhỏ để đi lêи đỉиɦ cao nhất được tự do tự tại hoặc là bá chủ thiên hạ. Nàng khinh thường! Đối với nàng không cần gì phải nói lý lẽ. Thích gì làm náy thôi! Ai cảng nàng thì tiêu diệt không cần hao hơi tổn sức. Uổng công mang trí tuệ của hiện đại đến đây mà chỉ áp dụng vào mấy việc chẳng đâu vào đâu, để đối phó mấy tên chẳng ra gì thì miễn đi. Nàng chẳng quan tâm thế giới này hủy hoại ra sao đâu. Nàng đâu phải nữ chính xuyên qua để gánh trách nhiệm bảo vệ nhân loại. Nàng là nữ phụ cơ mà! Nữ phụ chính là hủy hoại đấy! Cho nên tốt nhất đừng có đυ.ng vào nàng nếu không thì nàng cho chết chùm cả đám luôn.

Hạ Du lạnh lẽo nói.

- Bổn cô nương muốn hủy ai dám cảng?

Trong mắt hắn thoáng qua tia kinh ngạc nhưng rất nhanh đã biến mất. Rồi lại nói.

- Nếu như người đó có quan hệ thân thiết với phụ mẫu quá cố của cô nương thì sao?

Hắn tưởng rằng khi nghe đến phụ mẫu Hạ Du sẽ thay đổi chủ ý nhưng hắn đã lầm. Cô thản nhiên nói.

- Dù là cha mẹ ta có đội mồ sống dậy thì cũng không thay đổi được quyết định của ta!

Bây giờ thì hắn không dấu nỗi kinh ngạc nữa rồi âm thầm nhìn Hạ Du đánh giá lại. Theo điều tra của hắn thì Hạ Du tính tình nhu nhược, yếu đuối, thiện lương luôn lấy chứ hiếu làm đầu sau khi phụ mẫu qua đời, mặc dù có một tay y thuật cao minh nhưng luôn đứng phía sau vị hôn phu của mình cần hắn che chở, bảo vệ, mọi việc đều phụ thuộc vào vị hôn phu. Nhưng sao cô gái này lại hoàn toàn khác, đâu có thấy cô ta nhu nhược, yếu đuối chổ nào đâu? Còn có cảm giác mạnh mẽ và hơi ngang tàn nữa cơ? Với lại trình độ chơi cờ cũng rất siêu quần chỉ đi hai nước mà đã phá toàn bộ thế cờ của hắn. Hình như hắn cũng không nghe nói Hạ Du tài đánh cờ lại giỏi như vậy.

"Không lẽ cô ta không phải Hạ Du?"

Nhưng hắn lại nghĩ, thuộc hạ của hắn đã theo dõi từng nhất cử nhất động của Nam Thanh Trần và Hạ Du thì chứng tỏ là Hạ Du không sai. Hắn là các chủ của tổ chức tình báo Thông Nhật Các, đồng thời cũng là thủ lĩnh của tổ chức sát thủ khét tiếng giang hồ Vô Ảnh sát. Tuy nhiên, thân phận thật sự của hắn chính là Hoàng tử không được sủng ái của Đông quốc, Đông Ly Khúc. Bị phụ hoàng đưa sang Nam quốc làm con tin từ rất nhỏ, chính xác là vật hi sinh đi. Từ nhỏ hắn bị rất nhiều ức hϊếp nên hắn thống hận phụ hoàng mình, thống hận người Đông quốc và cả Nam quốc, thậm chí cả Bắc và Tây quốc hắn đều thống hận, bởi vì hai nước đó cũng có người đã từng ức hϊếp hắn mà.

Cho nên hắn muốn báo thù, hắn muốn huấn luyện Khinh Yên trở thành một con cờ trong tay hắn, khiến Khinh Yên thay hắn tiêu diệt tất cả. Sau đó, hắn sẽ diệt Khinh Yên mà đứng đầu cả thiên hạ. Nhưng nếu muốn như vậy thì hắn phải khiến Khinh Yên từ địa ngục mà bò dậy, chịu đủ mọi đau khổ mới có thể đánh bại thiên hạ. Trong đó, Nam Thanh Trần và Hạ Du là không thể thiếu. Nam Thanh Trần yêu Khinh Yên nhưng lại không thể buông bỏ Hạ Du, cho nên sẽ rất dễ rơi vào bẫy mà hắn xếp đặt, sẽ làm hại Khinh Yên khiến nàng ta phải đau khổ. Và trong đau khổ ấy Khinh Yên sẽ trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ cho đến khi đủ hủy diệt cả thiên hạ. Chính vì thế, hắn không thể để Hạ Du rời khỏi Nam Thanh Trần, nếu không kế hoạch của hắn sẽ vỡ tan hết.

Vâng! Kế hoạch hắn rất hoàn mỹ nhưng hắn không hề biết nha hoàn của Khinh Yên là giáo chủ ma giáo nổi tiếng giang hồ Long Duệ. Không ngờ đến Khinh Yên là một linh hồn từ thế kỷ 21 xuyên không đến, cho nên kết cục của hắn trong truyện mà Hạ Du đọc chính là thảm, bị tiêu diệt trước hơn cả Hạ Du và Nam Thanh Trần nữa. Và bây giờ, Hạ Du cũng là một người từ hiện đại xuyên qua. Nếu như Hạ Du biết hắn là Đông Ly Khúc, một nhân vật có thể gọi là phản diện trong tiểu thuyến, là đầu sỏ góp phần không nhỏ trong sự thành công cũng như thất bại của nữ chính Khinh Yên và gián tiếp tạo ra cái kết cục bi thảm của nữ phụ Hạ Du thì đảm bảo Hạ Du đã gϊếŧ hắn ngay từ bây giờ rồi. Đáng tiếc hiện tại nàng không biết.

Đông Ly Khúc hỏi lại lần nữa.

- Hạ cô nương thật không muốn trở lại bên Nam Thanh Trần?

Hạ Du dứt khoát đáp.

- Đúng vậy!

Đông Ly Khúc nheo mắt lạnh giọng nói.

- Thật rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt. Bây giờ ta chỉ cho cô nương hai lựa chọn. Một là trở lại bên cạnh Nam Thanh Trần, hai là... chết!

Hắn vừa dứt lời thì từ đâu bổng xuất hiện mấy tên áo đen bịt mặt cầm kiếm chỉ về phía nàng. Hắn tưởng sẽ nhìn thấy sự hoảng sợ của Hạ Du nhưng không ngờ nàng lại ngồi tỉnh bơ, gác chéo dò thưởng thức ly trà. Còn nói một câu.

- Không tệ!

Hắn vô cùng kinh ngạc, "Vì sao nàng ta không sợ?"

Bổng nhiên Hạ Du nói tiếp.

- Đó chính là hai con đường của ngài đưa ra. Nhưng ta lại muốn đi con đường thứ ba! Ngài có muốn nghe thử không?

Hắn hơi tò mò.

- Mời nói.

Hạ Du mỉm cười đi đến gần hắn xem xét hắn từ trên xuống dưới, rồi đi xung quanh hắn một vòng. Sau đó đứng đối diện cách hắn ba bước, chấp tay sau lưng ngước nhìn lên hắn nói.

- Nếu như ngươi đồng ý hầu hạ ta một đêm, nếu ta cảm thấy hài lòng không chừng sẽ đồng ý với ngươi trở lại bên cạnh Nam Thanh Trần.

Đùng... đoàng... Hình như có tiếng sấm nổ đâu đây? Đông Ly Khúc và cảm đám thủ hạ của hắn muốn té xỉu. Lần đầu tiên từ khi được đến thế giới này đến giờ nghe từ miệng một nữ nhân muốn đàn ông hầu hạ đấy. Đông Ly Khúc cố gắng giữ bình tĩnh để không phải ra tay bóp chết nàng.

- Hạ cô nương lại đùa!

Hạ Du chớp chớp mắt nói.

- Lần này bổn cô nương không đùa. Nếu ngươi không tiện hầu hạ cũng không sao? Có thể đem cho ta mười mỹ nam đẹp nghiêng thùng đổ nước biết ngoan ngoãn nghe lời đến hầu hạ cũng được. Ta không ngại nhiều đâu nhưng phải đẹp và ngoan ngoãn à nha!

Mấy tên thủ hạ bịt mặt đứng xung quanh tay cầm kiếm mà muốn run rẩy. Đông Ly Khúc thì mặt đen như đáy nồi, thầm mắn đứa nào báo cáo nói Hạ Du nhu nhược, yếu đuối? Hắn trở về phải xử đẹp tên đó mới được. Hắn thở phì phì nói không nên lời. Hạ Du lại tiếp.

- Sao hả? Cũng không được à? Vậy thì bổn cô nương phải đi nơi khác tìm mỹ nam đây...

- Khoan đã! Hạ cô nương hà tất vì tức giận nhất thời mà hủy hoại bản thân mình chứ. Nam trang chủ là một lòng một dạ với cô nương nếu không thì đâu có bỏ cả tân nương mà chạy về khi hay tinh cô nương sắp tỉnh lại được.

À... hắn là nghĩ do bị Hạ Du đau buồn, tức giận quá độ mà đâm ra có tư tưởng lệch lạc đây. Hắn phải tìm cách khuyên ngăn nàng mới được, con cờ này hắn không thể bỏ.

Hạ Du nhíu mày bực bội, nàng khó chịu nói.

- Ta chỉ đưa ra yêu cầu đó thôi. Ngươi đáp ứng hay không đáp ứng?

Nàng khoanh tay nhìn chầm chầm vào hắn, trong mắt nói "Ta đã hết kiên nhẫn!" Thấy không thể khuyên được cô, hắn bèn chuyển thái độ lạnh lùng nói.

- Nếu vậy thì tại hạ phải đắt tội với cô nương rồi!

Hắn quay sang nói với bọn thủ hạ.

- Bắt cô ta lại!

Bọn thủ hạ bắt đầu vây quanh chỉ kiếm vào Hạ Du. Thế nhưng Hạ Du lại nở nụ cười thật tươi rồi đếm.

- Một, hai, ba.

Vừa dứt lời, Đông Ly Khúc lập tức ôm bụng co quắp. Run rẩy chỉ tay về phía Hạ Du.

- Ngươi... hạ độc...

Hạ Du tươi cười gật đầu.

- Đúng vậy!

- Mau đưa thuốc giải...

- Ha ha... ngươi bảo thì ta phải nghe sao?

- Cô muốn gì?

Độc của Hạ Du hạ đúng là quá bá đạo, khiến bụng hắn đau đến không thể chịu nỗi như hàng ngàn hàng vạn cây kim đang đâm vào ruột thịt vậy. Hơn cả càng vận công chống lại thì lại càng đau. Đây là loại độc quái quỷ gì thế này? Hạ Du đã hạ độc khi nào sao hắn lại không biết?

Dĩ nhiên là hắn không biết rồi, vì Hạ Du hạ độc là trên bàn cờ cơ mà. Khi nàng đặt quân cờ đầu tiên thì lập tức hạ độc rồi, chỉ cần hắn chạm tay vào sẽ dính ngay. Nàng có tâm đề phòng với người lạ rất cao, nếu hắn không ác ý thì nàng sẽ giải cho hắn còn ngược lại... Quả nhiên là nàng phòng bị là không thừa. Để xem bây giờ hắn làm gì được nàng. Đây là loại độc mà nguyên chủ đã từng đọc trong sách "vạn độc chi thư" mà biết, không mùi, không màu, không vị. Người bị trúng tuy không chết nhưng sẽ đâu đến tê tâm liệt phế sống còn khổ hơn chết, đặc biệt hơn là không thể vận công chống lại, càng vận công thì càng đau hơn thôi. Khi xưa nguyên chủ nghiên cứu độc để tạo ra thuốc giải cứu người, còn nàng bây giờ tiếp thu ký ức của nguyên chủ thì chế độc phòng thân cũng có thể gϊếŧ người, đúng là khác nhau hoàn toàn.