"Hầu gia vạn phúc!"
Mới buông màn giường xuống, Hầu gia liền tiến vào, Linh Chi sợ tới mức thiếu chút nữa nói chuyện đều không thuận lợi, chỉ cực kỳ sốt ruột tiến lên hành lễ.
Nam nhân cao lớn tuấn lãng kia lại không chú ý thần sắc trên mặt nàng, chỉ xách cái l*иg nhỏ, nhìn vào trong.
“Mị nhi đâu?”
"Bẩm, bẩm Hầu gia ~ cô nương, cô nương nàng, nàng ở trên giường nghỉ ngơi, Hầu gia... Ngài chờ, chờ một lát..."
Gấp gáp sốt ruột nhìn Hầu gia, Linh Chi thật sự là sắp phát khóc rồi, đang muốn nói chút chuyện ngăn cản hắn, nam nhân lại chỉ mỉm cười.
“Ta đi vào xem cô nương các ngươi!”
Bởi vì trong nhà chỉ có một nữ nhi như vậy, Nhan Quyết quả thực yêu thương nàng như tính mạng, lúc này bộ hạ tặng một đôi thỏ con ngọc tuyết đáng yêu, nam nhân lập tức nghĩ đến nữ nhi của mình, tự nhiên là muốn đến trước mặt nữ nhi hiến bảo!
"Cha, cha ~ con..."
Nghe nam nhân nói như vậy, Nhan Mị Nhi vô cùng sợ hãi, càng là khẩn trương đến không ngừng run rẩy, đang muốn mở miệng nói mình không mặc xiêm y, không thể gặp người, lại không ngờ cha đã vén màn châu đi về phía giường, còn đặt cái l*иg nhỏ trong tay lên trên tủ thấp bên giường. Nhan Mị Nhi đành phải đỏ mặt khẩn trương ngồi dậy, dùng chăn che đi bầu ngực của mình.
“Ngươi cái đứa nhỏ lười biếng này, cha đều bận rộn xong công vụ rồi mà còn ở trên giường lười nhác!”
Không nghĩ tới hôm nay nữ nhi lại dậy muộn như vậy, nam nhân không khỏi cười khẽ trêu chọc nữ nhi, lại muốn theo thói quen muốn đi tới ôm nàng, tuy rằng nữ nhi đã xuất giá hai năm, nhưng nam nhân vẫn coi nàng như tiểu cô nương, không có việc gì liền thích đem nữ nhi ôm vào trong ngực.
Nhưng lúc này xiêm y trên người còn chưa mặc xong, mỹ nhân thật sự là cực kỳ sợ hãi, chỉ sợ hãi trốn tránh.
"Cha, cha ~ con, con còn chưa mặc xiêm y..."
"Ai nha, sợ cái gì, khi còn bé cha con còn thường xuyên tắm rửa cho con..."
Cười cười nói chuyện với nữ nhi, trong lòng nam nhân thật sự là một chút kiêng kị cũng không có, trực tiếp đem chăn của nàng xốc lên, thân thể đẫy đà trêu người của nữ nhi liền cứ như vậy triển lộ ở trước mặt mình, Nhan Quyết chỉ nhẹ nhàng đem nàng bế lên đùi mình, lại phát hiện trên bụng nữ nhi thế nhưng buộc một tầng vải, không khỏi rất kỳ quái nhìn tiểu nhân này.
"Mị nhi, sao con lại quấn bụng con lại? Bị thương sao?”
Nam nhân cho tới bây giờ vẫn luôn là một hán tử, suy nghĩ cũng không nhiều, lúc này nhìn nữ nhi toàn thân trần trụi, lực chú ý cũng không đặt ở trên bầu ngực sữa đầy đặn của nữ nhi, mà là nhìn chằm chằm phần bụng đang quấn băng vải của nữ nhi bụng, sợ vật nhỏ này bị thương, Nhan Qquyết không khỏi cực kỳ sốt ruột nhìn nữ nhi.
"Không có, không có ~ cha, con, con không bị thương ~"
Hết sức khẩn trương nhìn cha mình, mỹ nhân quả thực bị dọa sợ, vội vàng ôm lấy bầu ngực sữa đầy đặn của mình, cực kỳ chột dạ nhìn nam nhân trước mắt, nếu như bị cha biết được thì phải như thế nào mới tốt đây?!