"Không cần khẩn trương, nơi này không có những người khác, chỉ có ta và ngươi, động thủ với ngươi, cũng không phải người khác, chính là ta!"
Lúc Tô Thần nói chuyện.
Khí tức trên người bắt đầu biến hóa, một cỗ tiên thiên kình khí chảy ngược ra ở trên người hắn.
‘’Tiên Thiên cảnh, ngươi bước vào Tiên Thiên cảnh, không nghĩ tới ngươi che dấu sâu như vậy!’’
Lúc này Lăng Thiên Hà nhìn Tô Thần, trong ánh mắt kinh ngạc mang theo khó tin.
Dù hắn có không tin nhưng khí thế của cao thủ tiên thiên là không thể mô phỏng.
‘’Chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ, ngươi muốn khiêu chiến ta, ta không biết ngươi lấy đâu ra tự tin!’’
Tuy rằng nói như vậy, nhưng Lăng Thiên Hà lại động thủ trước.
Bàn chân đạp đất, thân hình đột nhiên công kích Tô Thần.
Bàn tay hiện ra màu tím, một cỗ kình khí ở trong bàn tay hắn xuất hiện, sau đó hiện ra ưng trảo, trực tiếp chộp hướng về đầu Tô Thần.
Tốc độ cực nhanh ma sát với không khí phát ra âm thanh chói tai.
Lăng Thiên Hà hắn tốt xấu gì cũng là cao thủ Tiên Thiên trung kỳ.
Còn đột nhiên ra tay, hắn tin tưởng Tô Thần tuyệt đối tránh không khỏi một kích này.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo.
Tô Thần đối diện giơ tay, đánh ra một quyền, tốc độ cũng cực nhanh, hơn nữa còn mang theo một cỗ khí kình cương mãnh.
Bùm!
Bàn tay va chạm với nắm đấm, phát ra một trận thanh âm khí bạo.
Thân thể hai người đồng thời ngẩn ra, lui về phía sau vài bước.
‘’Chỉ có chút thực lực này thôi sao? Thật sự khiến ta thất vọng!’’
Trong lòng Lăng Thiên Hà kinh ngạc.
Tô Thần lui về phía sau, thân hình lại bạo khởi, Kim Cương Hỗn Nguyên Kình vừa mới tu luyện, trong nháy mắt trải rộng toàn thân, sau đó cực kỳ cương mãnh công kích Lăng Thiên Hà.
Trong lúc tấn công, trên nắm tay hắn xuất hiện một đạo bóng dáng sơn hà.
Sơn Hà Môn, Sơn Hà Quyền.
Tô Thần tốt xấu gì cũng là đệ tử Sơn Hà Môn, nhất định là tu hành công pháp Sơn Hà Môn.
Nắm đấm đánh ra, đại khí bàng bạc, hơn nữa còn kèm theo khí kình bá đạo của Kim Cương Hỗn Nguyên kình.
Để cho Lăng Thiên Hà cảm thấy tâm lạnh đi một nửa.
Hắn vội vàng ra tay ngăn cản.
Toàn bộ lực lượng toàn thân tràn vào cánh tay của mình, khí kình lưu chuyển trong ngón tay va chạm với không khí tạo thành từng đạo gợn sóng.
Hơn nữa trong nháy mắt thành trảo, đầu ngón tay mơ hồ phun ra quang mang màu tím công kích về phía Tô Thần.
Muốn xé rách quyền kình công kích của Tô Thần.
Nhưng lại căn bản không thể xé mở quyền kình của Tô Thần.
Chỉ có thể để cho công kích của hắn đình trệ một chút.
Trong nháy mắt đình trệ, Tô Thần lại quát khẽ một tiếng, bước chân đạp mạnh xuống đất.
Bùm!
Mặt đất trong mật thất trong nháy mắt đã ầm ầm vỡ nát, bay múa lên.
Trong lúc nhất thời, bụi bặm tung bay.
Bụi bặm ngắn ngủi che lấp ánh mắt của Lăng Thiên Hà.
Mà ngay tại giờ khắc này.
Thân thể Tô Thần trực tiếp va chạm với đối phương.
Bùm!
Thân thể Lăng Thiên Hà trực tiếp bị Tô Thần va chạm vào vách tường mật thất.
‘’Ngươi!’’
Lăng Thiên Hà không nghĩ tới sẽ là như vậy, muốn phản kích.
Nhưng đúng lúc này.
Một bàn tay khổng lồ đột nhiên vọt ra, bắt lấy cổ Lăng Thiên Hà.
‘’Lăng thúc, thực lực của ngươi thật sự làm cho ta thất vọng, ta còn chưa dùng toàn lực đây!’’
Một tay của Tô Thần nắm cổ đối phương, nhấc Lăng Thiên Hà lên.
‘’Đem tin tức ngươi biết đều nói cho ta!
Đừng đùa giỡn với ta, miễn cho ta không vui, bóp nát cổ ngươi!’’
Thanh âm Tô Thần lạnh như băng, trong mắt lóe ra hàn mang.
Lăng Thiên Hà bị đánh mơ hồ nghe được thanh âm Tô Thần, mới chậm rãi khôi phục ý thức.
Nhìn Tô Thần, trong ánh mắt tất cả đều là khủng bố và sợ hãi.
Hắn muốn nói chuyện, nhưng cổ bị bóp, chỉ có thể há miệng.
Tô Thần hơi buông lỏng một chút lực độ, để cho hắn có thể phát ra một chút âm thanh.
‘’Ta chỉ tra được, kẻ gϊếŧ cha ngươi hiện đang ở một trang viên ngoài thành.’’
‘’Chủ nhân trang viên kia là Lôi Ngạo của Lôi Đường, những thứ khác ta cũng không tra được!’’
Lăng Thiên Hà ngăn chặn khủng hoảng trong lòng mình, khàn khàn nói.