Sân sau phủ đệ.
Tô Thần ở trong hành lang đi về phía trước, trong lòng thì là đang suy tư, tình huống hiện giờ của bản thân.
Kỳ Lân Tí có thể trợ giúp mình tăng lên thực lực.
Tuy rằng không biết có thể tăng lên tới trình độ nào, nhưng là hẳn là có thể để cho mình tăng lên không ít.
Huống chi cho dù thực lực bản thân không được.
Có Bạch Thiên Vũ cao thủ như vậy bảo vệ, chính mình tại Khánh Thành nho nhỏ này, vẫn là sẽ không xảy ra chuyện.
Vứt bỏ lá bài tẩy của mình.
Tô Thần bắt đầu từ trong trí nhớ tìm hiểu một chút tình huống của Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Kim Phong Tế Vũ Lâu là một trong năm thế lực lớn của Khánh Thành.
Bốn thế lực khác tên là: Lôi gia sở chưởng quản Lôi đường, Tây Môn gia năm huynh đệ sáng lập Tụ Hiền đường, gia tộc lâu đời thế lực Vương gia sở chưởng Khống Thiện đường, còn có chùa chiền lớn nhất Khánh thành Kim Cương Tự.
Khánh Thành tuy là khu vực xa xôi của quận Lĩnh Nam, nhưng cũng là một trong những thông đạo nối liền tái ngoại.
Như vậy tính ra, Khánh Thành cũng coi như là nơi mậu dịch với tái ngoại, cho nên tương đối mà nói, coi như là thành thị có chút kinh tế.
Trong năm thế lực lớn, ngoại trừ chùa Kim Cương ra, bốn nhà khác chia cắt bốn thành trì lớn của Khánh Thành.
Kim Phong Tế Vũ Lâu chiếm cứ vị trí thành tây, tổng hợp tài lực xếp hạng thứ ba trong năm thế lực lớn của Khánh Thành.
Dựa theo đạo lý cho dù có người nhớ thương, cũng không nên ra tay với Kim Phong Tế Vũ Lâu!
Chủ yếu là mấy nhà này ngoại trừ Kim Cương Tự, thực lực của bốn nhà khác đều không chênh nhau nhiều lắm.
Là một trong năm thế lực lớn của Khánh Thành, hậu viện Tô trạch rất lớn, đình đài lầu tạ nên có đều có.
Chỉ trong chốc lát.
Tô Thần đi tới bên ngoài tiểu lâu viện hai tầng nơi Thượng Quan Tử Vân ở.
Nhìn cửa sân trước mặt.
Tô Thần bước vào tiểu viện.
Trong viện có một nữ tử mặc váy dài màu lam, đang đứng ở một bên tiểu viện.
Người nữ tử gầy gò. Váy dài màu lam che khuất thân dưới, nhìn thấy Tô Thần đi vào, khom người hành lễ: "Bái kiến thiếu gia.’’
‘’Tiểu Lan, ta có việc muốn gặp Nhị Nương, xin ngươi thông báo một chút.’’
Tô Thần mở miệng nói.
Tiểu Lan chính là nha hoàn thϊếp thân của Nhị Nương Thượng Quan Tử Vân, thấy Thượng Quan Tử Vân, hắn vẫn phải thông báo một chút.
‘’Phu nhân gần đây ưu thương quá độ, vừa mới ngủ, thiếu gia không nên quấy rầy thì tốt hơn.’’
Tiểu Lan ở một bên không có lên đường bẩm báo, mà là mở miệng nói.
Nghe Tiểu Lan nói vậy, sắc mặt Tô Thần hơi ngưng lại.
‘’Tốt, vậy để Nhị Nương nghỉ ngơi nhiều một chút, ta không quấy rầy nữa.’’
Tô Thần nhìn thoáng qua, sương phòng cách đó không xa, xoay người đi ra tiểu viện.
Thị nữ Tiểu Lan nhìn bóng lưng Tô Thần rời đi, khẽ cau mày.
Nàng luôn cảm giác được hôm nay nhìn thấy Tô Thần có chút không giống.
Nhưng không nhìn ra là cái gì.
Xoay người tiến vào trong lầu các.
Lầu hai lầu các.
Thượng Quan Tử Vân ngồi ngay ngắn ở phía trước bàn trang điểm.
Đang nghịch nghịch mái tóc dài đen nhánh của nàng, nhìn thấy Tiểu Lan mặc váy xanh đi vào, động tác dừng lại:
"Phu nhân, Tô thiếu gia đi rồi!"
Tiểu Lan nhẹ giọng nói.
"Có chút không giống, phái người nhìn chằm chằm hắn, ta muốn biết nhất cử nhất động của hắn!"
‘’Còn có động tĩnh của Lăng Thiên Hà bọn họ cũng phải nắm giữ.’’
"Đêm nay ta muốn mở quan tài của Tô Mộng Bạch, ta muốn nhìn xem hắn đến cùng là chết như thế nào, người ra tay đến cùng là ai?"
Lúc Thượng Quan Tử Vân nói đến đây, trong mắt phát ra một đạo hàn mang.
Nếu như Tô Thần ở chỗ này, nghe được Thượng Quan Tử Vân nói, khẳng định trong lòng cả kinh.
Hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến Thượng Quan Tử Vân lại muốn mở quan tài.
Tô Mộng Bạch vừa mới hạ táng được một ngày.
Nữ tử như vậy có chút hung tàn.
"Tiểu thư, cũng không biết là ai gϊếŧ Tô Mộng Bạch, hắn thế nhưng là người chúng ta lựa chọn, vì tiếp xúc Tô Mộng Bạch này, chúng ta thế nhưng là kế hoạch một năm, hiện tại lại phát sinh tình huống như vậy, toàn bộ uổng phí."
Tiểu Lan nói tới đây có vẻ rất là tức giận, trên người cũng tản mát ra một cỗ sát ý.
‘’Chuyện này không đơn giản như ngươi nghĩ, điều tra rõ ràng rồi nói sau.’’
"Ngươi đi xuống an bài đi!"
Thượng Quan Tử Vân khoát tay nói.
‘’Vâng! "Tiểu Lan khom người rời khỏi sương phòng.
Thượng Quan Tử Vân chậm rãi đi tới bên cạnh lầu các trong phòng, xuyên thấu qua cửa sổ nửa mở, nhìn về phía Tô Thần đang rời khỏi.
"Không nghĩ tới lựa chọn Tô Mộng Bạch dĩ nhiên cứ chết như vậy, quả thực để cho ta có chút thất vọng."
"Nếu như ngươi có thể sống sót trong lần phong ba này, ta sẽ tiếp xúc với ngươi."
Thượng Quan Tử Vân nhìn bóng lưng Tô Thần, trong mắt hiện lên một đạo quang mang.
Lúc này.
Trong Khánh Thành, tin tức Tô Thần tiếp nhận vị trí lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu giống như được cố ý truyền bá, nhanh chóng truyền khắp Khánh Thành.
Với tư cách đương sự Tô Thần, thì là ngồi ở một gian trong phòng.
Thần sắc có chút âm trầm.
Tuy rằng mình kế thừa ký ức của nguyên chủ, nhưng là biết tin tức có chút ít.
Không có nhìn thấy Nhị Nương Thượng Quan Tử Vân, Tô Thần chỉ có thể trở về, tự mình nghĩ biện pháp.
Nhưng là sau khi trở về, ngẫm lại dưới, lại phát hiện sự tình so với hắn tưởng tượng còn phiền toái hơn một chút.
Chủ yếu là bây giờ hắn không có sẵn.
Thiên Vũ hiện tại tạm thời bảo vệ mình, cũng không thích hợp đi ra ngoài dò xét.
"Không thể bị động chờ đợi như vậy, Lăng Thiên Hà, có lẽ có thể từ Lăng Thiên Hà bên này xuất thủ."
Trong mắt Tô Thần lóe lên quang mang.
Lăng Thiên Hà vội vã đẩy mình ra ngoài làm lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Chắc chắn phải biết điều gì đó.
Nếu không thì không thể vội vàng như vậy.
"Mặc kệ những thứ này, ta vẫn là dung hợp Băng Kỳ Lân Tí trước, gia tăng một ít thực lực của mình."
Tô Thần nghĩ tới đây, đứng dậy hướng một chỗ mật thất tu luyện trong Tô trạch viện mà đi.
Nơi đó là địa phương Tô Mộng Bạch thường tu luyện trước kia.
Mật thất ở dưới một ngọn núi giả, bên trong có chút trống trải, chỉ có một tấm bồ đoàn.
Tô Thần khởi động công tắc, đóng cửa đá của mật thất lại.
Ngồi ngay ngắn trong bồ đoàn, lấy ra Kỳ Lân Tí.
Kỳ Lân Tí này cũng không phải là Hỏa Kỳ Lân Tí mà Tô Thần quen thuộc lúc trước, mà là Kỳ Lân Tí(cánh tay Kỳ Lân) thuộc tính băng.
Trực tiếp lấy ra trên cánh tay trái của mình.
Cánh tay phải là cánh tay tập trung lực lượng, ra tay đối địch thường xuyên sử dụng cánh tay, một khi dung hợp Kỳ Lân Tí, ra tay không cẩn thận vận dụng lực lượng của Kỳ Lân Tí.
Khi đó hắn có thể bại lộ loại lực lượng này.
Hiện tại hắn còn không muốn bại lộ thực lực của mình quá sớm như vậy.
Cho nên Tô Thần lấy Kỳ Lân Tí ra trên cánh tay trái.
Lập tức một cỗ khí tức băng hàn xuất hiện trên cánh tay Tô Thần, theo khí tức băng hàn này, quần áo trên cánh tay trái Tô Thần trong nháy mắt vỡ nát.
Một hư ảnh Băng Kỳ Lân hiện lên trên cánh tay hắn.
Thời điểm Băng Kỳ Lân hiện lên, trong mật thất trong nháy mắt tràn ngập một cỗ khí âm hàn.
Trong vài giây ngắn ngủi, trong mật thất xuất hiện một tầng băng sương.
cả người Tô Thần thậm chí trên lông mày cũng đồng dạng xuất hiện băng sương, cả người cũng không khỏi run rẩy một trận.
Nhưng là sau đó Tô Thần cũng cảm giác được một cỗ hàn khí tinh thuần, từ trên cánh tay hắn chảy xuôi đến trong thân thể của hắn.
Bắt đầu tẩy rửa kinh mạch của hắn, để cho hắn cảm giác được toàn bộ thân thể của mình trở nên thoải mái.
Võ giả thế giới này tu hành, hiện tại Tô Thần biết được chính là, Dẫn Khí Cảnh, Hậu Thiên Cảnh, Tiên Thiên Cảnh, Luyện Thần Cảnh, Luyện Phách Cảnh.
Mỗi cảnh giới đều là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh cao.
Về phần bên trên Luyện Phách Cảnh, Tô Thần còn không có tiếp xúc, không rõ ràng lắm.
Biết được Luyện Phách Cảnh.
Đó là bởi vì chưởng giáo Sơn Hà Môn của Tô Thần là cao thủ Luyện Phách Cảnh.
Về phần Luyện Phách Cảnh cụ thể lợi hại tới trình độ nào hắn cũng không biết.
Dù sao thực lực hiện tại của hắn chỉ là Hậu Thiên trung kỳ.
Dưới sự dẫn động của hàn khí thuộc tính băng tinh khiết này, Tô Thần cảm giác trong cơ thể mình xuất hiện một luồng nội khí thuộc tính băng.
Lúc này trên mặt Tô Thần lộ ra vẻ kinh hỉ.
Nội khí là tiêu chí của tiên thiên cảnh, chỉ cần trong cơ thể sinh ra nội khí, chính là tiêu chí bước vào tiên thiên.
Chính mình lúc trước chỉ là Hậu Thiên trung kỳ mà thôi, không nghĩ tới băng Kỳ Lân Tí truyền tống ra hàn khí, lại để cho hắn nhất cử bước vào Tiên Thiên cảnh.