Xuyên Thư Phụ Trợ Mạc Viễn

Chương 13

Hàn gia là đại gia tộc, lại trọng võ, võ đường dành cho các thiếu gia, tiểu thư cũng vì vậy mà rất được chú trọng, thậm chí chi phí chi trả hàng năm được đổ vào vỏ đường rất lớn. Các lão sư trong võ đường hầu hết đều là các tu giả có kinh nghiệm, tu vi cao, thấp nhất cũng là kim đan kỳ, cao nhất là kim đan đỉnh... được Hàn gia chi trả một số tiền lớn để chiêu mộ về.

Võ đường tổng cộng có bốn lão sư, lần lượt từ kim đan sơ kỳ, kim đan trung kỳ, kim đan hậu kỳ và kim đan đỉnh ( điên phong). Mà lão sư phụ trách dạy khóa cửa Hàn Ân chính là tu sĩ tu vi kim đan đỉnh, địa vị cao nhất trong các lão sư. Đến nỗi Hàn Ân, tuy hắn đúng là kiêu ngạo bất tuân nhưng lợi hại vẫn phân rõ, Hàn Ân trọng võ, thậm chí sự thượng đẳng mà y luôn luôn nghĩ đều là dùng tu vi mà đong đếm. Cũng vì vậy mà Hàn Ân rất kiên trì trong tu luyện, thậm chí không ngại bẩn mà một mức đi theo lộ trình tu luyện, ép xuống sự kiêu ngạo mà cùng đám người hạ đẳng cùng chung một đạo sư. Thậm chí, Hàn Ân còn dành một sự tôn trọng vừa phải với đạo sư của mình, người vốn có thân phận thấp hơn hắn nhiều phần.

Lý Mộ Phong bước chân vào võ đường, đập vào mắt hắn là hàng loạt các tiểu thí hài, cao nhất là 17 tuổi, nhỏ nhất là 5 tuổi, đang cần mẫn luyện tập. Cũng phải, Hàn gia tuy là đại gia tộc, nhưng dòng chính dòng phụ không phải đâu đâu cũng là thiên tài, thậm chí song linh căn như Hàn Ân, cùng lắm cũng chỉ có hai người. Mà các tộc nhân khác, đều là tam linh căn hoặc tứ linh căn trở xuống. Tam linh căn, nếu ngộ tính tốt, tu vi cao thì miễn cưỡng sẽ được dòng chính thu nhận, được hưởng đãi ngộ cao trong tu luyện và được các đạo sư tu vi cao của gia tộc dạy dỗ, nhằm mục đích bồi dưỡng. Còn những người tứ linh căn trở xuống, tạp chất nhiều sẽ được đưa đến võ quán thấp hơn, đãi ngộ và lão sư cũng thấp cấp bậc hơn. Bọn họ sẽ được bồi dưỡng để cung phụng gia tộc, một số người tu luyện vô vọng nhưng đầu óc tốt, sẽ được gia tốc đưa đến các chi nhánh cửa hàng, giúp gia tộc kinh doanh kiếm tiền.

Lý Mộ Phong bước đến bên đạo sư của mình, quy quy củ củ mà làm một cái lễ. Sau đó lập tức đứng dậy, nhận của đạo sư một lễ. Đúng vậy, là một lễ... Xét về thân phận, Lý Mộ Phong là thiếu gia của Hàn gia dòng chính, hơn nữa còn là địch tử, đạo sư tuy được chiêu mộ nhưng dẫu sao vẫn là người làm công cho Hàn gia, gặp chủ tử, tất nhiên phải hành lễ. Mà xét về đạo làm người, nhất tự vi sư bán tự vi sư, một ngày làm thầy cả đời làm cha, Hàn Ân cho dù là thân phận nào, nhất định cũng phải tôn sư trọng đạo, nếu không, ắt sẽ bị thế nhân gièm pha. Bởi vậy mới có trường hợp dở khóc dở cười này diễn ra, thầy trò thi nhau hành lễ cho nhau. Bất quá, cả hai đều cảm thấy không có gì là bất mãn, hơn nữa cũng rất tán thành là đằng khác.

Đạo sư thấy Hàn Ân đến, trên vẻ mặt nghiêm nghị thoáng ý cười, đúng thật là Hàn Ân tính khí không tốt, nhưng đối với ông lại một mực tôn trọng, cộng thêm có thầy nào lại ghét trò giỏi? Hàn Ân thiên phú hơn người, chính là vị học trò tâm đắc của ông a. Đạo sư nhìn Hàn Ân một lược, phát hiện hắn thế mà đã thăng cấp, trên mặt ý cười càng sâu, lập tức tiến lại vỗ vai tán dương.

" Con nhanh như vậy đã thăng cấp, mới 12 tuổi đã là võ giả luyện khí kỳ cấp 8 . Tốt, rất tốt, quả thật không hổ danh là thiên tài, rất tốt..."

Lý Mộ Phong nghe vậy thì cười, biểu cảm vừa kiêu ngạo nhưng đại cuộc làm trọng, khiêm tốn nói: " Đạo sư quá lời, ta thăng cấp nhanh như vậy, tất nhiên là thầy giỏi trò giỏi, đều nhờ vào lão sư chăm sóc. Ta vừa đột phá, lập tức đến báo cho lão sư, chuẩn bị xin phép nghỉ một khoảng thời gian, củng cố tu vi."

Đạo sư nghe vậy liền đồng ý mà gật đầu:" Được, tất nhiên là được. Theo gia quy, con thăng cấp một đại cảnh giới, lập tức hằng tháng sẽ nhận thêm một viên Cốt cách đan và nhục đan. Ta biết con không thiếu chút đồ đó, nhưng dẫu sao cũng là phần thưởng khích lệ. Con vẫn là phái người đến lãnh, nhanh chóng nâng cao tu vi. "

Hàn Ân câu môi cười, lập tức đồng ý:" Vâng, để sư phụ nhọc lòng rồi."

Sau đó lập tức bái một cái lễ, xoay người trở về biệt viện.

Lý Mộ Phong nói trời giúp hắn, quả thật không sai, lúc hắn đang sầu não vì tu vi, lập tức tu vi đột phá, khiến hắn đột nhiên có thêm một khoảng thời gian để làm quen với võ kỹ, còn có thể tránh đi thỉnh an người thân của nguyên chủ. Quả thật là, trời không tuyệt đường người!!!. Lý Mộ Phong tâm tình vui sướиɠ, trên mặt không thể hiện gì nhưng bước chân lại như bay.

Trước khi đóng cửa bế quang, Lý Mộ Phong chợt dừng lại, như suy nghĩ gì đó, tùy ý vẫy tay gọi một nha hoàn tới, âm thanh thản nhiên:

" Ngươi, vào tư khố lấy cho ta một kiện pháp khí trung phẩm, đóng gói cẩn thận vào. Đem đến tặng cho đạo sư của ta, nhớ, phải làm cho kính cẩn vào. "

" Dạ, thiếu gia" nha đầu đột nhiên bị Lý Mộ Phong kêu lại, tim đập không ngừng, sau khi nghe hắn phân phó thì trong lòng càng thêm run rẩy không thôi. Quả thật không hổ là Hàn gia đại gia tộc, tặng quà đáp lễ thôi mà cũng phi thường quý giá như vậy, phải biết rằng, pháp khí trung phẩm đối với tu sĩ trúc cơ bình thường mà nói, là cầu không thể được a. Tuy đạo sư của thiếu gia đã là kim đan đỉnh, nhưng chút chuyện nhỏ mà tặng quà to như vậy, cũng thật hiếm có người làm vậy.

Lý Mộ Phong nghe thấy nha hoàn đáp lời, biết nàng hiểu ý, cũng không chần chừ mà lần thứ ba trong ngày trở về phòng, đóng cửa lại. Cũng may, trong giai đoạn thăng cấp đột phá hay cũng cố tu vi, Hàn Ân nếu không ở trong phòng chuyên tâm tích lũy Kình khí thì cũng ra sân tập vũ kĩ, mà mỗi lúc như vậy, hắn đều không cho người khác ở cạnh. Tất nhiên, nguyên nhân chủ yếu là để bọn người hầu thấy hắn luyện võ, như thế nào cũng cảm thấy vũ nhục võ kỹ, bởi bọn nô tỳ kia quá bẩn thỉu, lỡ chúng học bậy học bạ, làm ra những chuyện không đâu, rất phiền phức. Lý Mộ Phong khi biết cái nguyên do kỳ lạ này, quả thật rất khϊếp sợ, hắn không ngờ trên đời này lại có một loại người kì ba như nguyên chủ, bất kỳ suy nghĩ nào của y, đều cho thấy sự ngạo mạn độc đoán, thật sự rất tài ba.