Xuyên Thư Phụ Trợ Mạc Viễn

Chương 78: Thư viện.

" Mà loại thứ hai chính là chính là những người song thân đã mất, không huynh không đệ, địa vị trong gia tộc xấu hổ và khuyết thiếu tài nguyên tu luyện. Những người như vậy muốn tìm ra người có thiên phú và tu vi đáng để sử dụng tuy khó nhưng lại dễ dàng thao túng. Bởi vì bọn họ tứ cố vô thân, không còn thứ gì có thể níu kéo hay cầm chân bọn họ. Nếu thiếu gia cho bọn họ một chút ấm áp, một chút tưởng tượng về tương lai tốt đẹp, về lợi ích khổng lồ khiến bọn họ không thể bỏ qua."

Lâm ma ma cười cười, hướng Hàn Ân nói:

" Như vậy, người đã có một đội quân tử sĩ liều mạng mà người có thể trọng dụng."

Hàn Ân gật đầu với nàng, quay đầu bảo Ngọc nhi:

" Ngươi đi gửi thϊếp mời cho tất cả những người được chọn ở đây, bảo họ ba ngày sau tập hợp ở đây." Nói rồi hắn đặt sấp danh sách lên bàn.

Hàn Ân: " Lâm ma ma, nói cho cùng đây cũng là người Hàn gia, không đến mức bất đắc dĩ ta cũng không thể đẩy bọn họ vào chỗ chết nếu không sẽ khiến tộc nhân li tâm. Nhưng mà có một số chuyện cần người lao đầu vào nguy hiểm, không biết là..."

" Thiếu gia có thể mua nô ɭệ từ động ngầm." Lâm ma ma đáp lại.

" Động ngầm? Là nơi nào, sao ta chưa từng nghe được?"

" Là một nơi dơ bẩn. Nô tài, nô tì ở Hàn gia đều là tự nguyện bán thân hoặc được mua từ các nhà chứa chính tông của Xích Quỷ quốc, nô ɭệ trong những nhà chứa này đều là gia quyến của tội thần, người phạm tội không đáng xử tử được ân xá ở những dịp lễ đặc biệt. Mà nô ɭệ trong động ngầm lại là tu sĩ rơi vào hiểm cảnh, bị bắt và bị lừa bán vào."

" Nô ɭệ nguồn gốc chính tông hay người làm thuê chỉ cần kí khế ước là được nhưng những nô ɭệ xuất thân từ động ngầm trên cổ đều sẽ đeo một vòng trục pháp khí màu đen. Những vòng trục này đều sẽ có một lệnh bài ngọc tương ứng dùng để khống chế. Nếu đại thiếu gia mua một nô ɭệ sẽ được đến lệnh bài tương ứng, từ đó sống chết, sinh tử của nô ɭệ đều do người quyết định."

" Mà nô ɭệ đó, thân phận không bằng heo chó."

Lý Mộ Phong trong lòng giật mình, biết đây là đường dây buôn bán người bất hợp pháp nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra hứng thú gật gật đầu.

" Ta muốn đến đó xem một chút, Lâm ma ma có biết nơi đó ở đâu không?"

Lâm ma ma nghe vậy, nhíu mày:

" Nơi đó quá bẩn thỉu, lại còn hỗn loạn nguy hiểm, thiếu gia muốn nô ɭệ có thể phái người mua đến một vài mặt hàng tốt, chất lượng cao là được."

Hàn Ân lắc đầu tỏ vẻ không hài lòng:

" Không được, ta muốn đích thân chọn lựa. Bên người ta có hộ vệ theo sau từng thời từng khắc, ma ma không cần quá lo lắng. "

Lâm ma ma không khuyên được Hàn Ân chỉ có thể nhíu mày lo lắng đáp ứng.

" Lâm ma ma, nuôi người cần tài nguyên và tiền bạc. Mỗi tháng ta đều được phát cho một lượng tài nguyên và linh thạch vừa đủ nhưng chắc vẫn không đủ. Trước kia phụ thân và mẫu thân có tặng ta một số cửa hàng, ta cho thuê rồi thu tiền lãi. Bây giờ có ma ma ở đây, việc này có thể giao cho ngươi không?"

Lâm ma ma là người của Liễu Tịch Vân, lại được nàng đưa đến giúp đỡ cho Hàn Ân nên thái độ hắn đối với nàng vẫn có phần tôn trọng.

Lâm ma ma giật mình, chuyện này bà vốn định chọn ra người rồi mới đem ra nói cho Hàn Ân biết. Không ngờ hắn lại chủ động đề cập với khiến nàng ta cảm thấy rất vui vẻ. Không ngờ Hàn Ân lại có tài năng kinh thương như vậy, khả năng cao là di truyền từ phu nhân rồi! Dù sao những thiếu gia như Hàn Ân sinh ra không lo ăn mặc thì sẽ ít có khái niệm tiền bạc, nhất là khi mới bắt đầu nuôi dưỡng người khác.

Hàn Ân từ trong phòng lấy ra ấn tín thân phận đưa cho Lâm ma ma, khách sáo nhờ vả vài câu với bà ta rồi tiễn người đi.

Lý Mộ Phong đi vào phòng, ngã người lên giường lười biếng một chút rồi vùng người dậy. Đi đến thư viện Hàn gia.

Bởi vì nương theo kiến trúc tổng thể, thư viện Hàn gia rất lớn, không khí bên trong được trang trí vừa trang trọng vừa cổ kính nhưng sách lại không phải rất nhiều. Được chia làm hai tầng, tầng một cho xem tự do, tầng hai chứa pháp thuật và công pháp, võ kỹ, bộ cước cho tu sĩ. Phải có lệnh bài mới được vào xem.

Thư tịch bên trong tầng một hầu hết đều là phàm thư, đều liên quan đến lịch sử và các lời khuyên răn, dạy bảo của thánh nhân, có đạo làm người, đạo làm con. Có một số thư tịch về lịch sử của Hàn gia, có một số là lịch sử dựng nước và phát triển của Xích Quỷ quốc.

Còn có nhiều loại điển tịch thuộc các trường phái tư tưởng khác ngoài Nho giáo nhưng cũng bao gồm các tác phẩm về nông nghiệp, y học, toán học, thiên văn học, phê bình nghệ thuật, các tác phẩm lẫn lộn khác) của phàm nhân. Đặc biệt là các giai thoại về những tu sĩ nổi danh trong lịch sử, cuộc đời của họ được ghi chép và đặt tại nơi bắt mắt nhất cho các học đồ đọc, mục đích rõ ràng là để khuyến khích quyết tâm tiến tới của học đồ Hàn gia.

Ở thư viện rất vắng vẻ, rộng lớn như vậy mà chỉ có ba bốn cá nhân đang đọc sách. Dù sao Hàn gia là gia tộc võ tu lại có võ quán, công pháp hay pháp thuật võ đồ đều đã học ở võ quán, có thời gian rảnh đều đành để tu luyện. Ít ai lại đến thư viện để đọc mấy cuốn sách phàm thư văn học thơ ca lai láng này. Nhất là khi thời điểm hắn đến đã là chiều muộn rồi, thời điểm này tu sĩ rất ít khi đọc sách nghỉ ngơi.

Lý Mộ Phong lần này đến một mình bởi vì Ngọc nhi lẫn Châu nhi đều bị hắn đưa đi chỗ nào khác. Mà lần này hắn là đi đọc sách lại ở trong Hàn gia, chỉ cần ẩn vệ đi theo là đủ, không cần bảo vệ luyện khí bám sát bên cạnh.

Hắn lặng lẽ đi vào, chọn một cuốn sách về lịch sử Xích Quỷ quốc, một quyển thư tịch về các loại bảo vật thường gặp, một quyển sách về các địa điểm nổi tiếng trong khu vực, một cuốn bách thảo sơ cấp và cuối cùng là một quyển giới thiệu về đan thuật sơ cấp.

Mỗi quyển sách đều dày cộp, Lý Mộ Phong bỏ tất cả vào túi trữ vật rồi tìm một góc khuất vắng vẻ trong thư viện bắt đầu tháng này ngày chìm đắm trong tri thức.

Ba ngày sau trong lúc Lý Mộ Phong đang đọc cuốn bách thảo sơ cấp đến sung sướиɠ mê muội thì Ngọc nhi tìm đến, thông báo cho hắn mọi chuyện đã chuẩn bị xong, thỉnh hắn đến xem xét. Lúc này hắn mới từ trong trạng thái tập trung sực tỉnh lại.

Lý Mộ Phong gật đầu với Ngọc nhi, bảo nàng về trước giúp đỡ Lâm ma ma ổn định trật tự, hắn sẽ đến sau.

Thấy Ngọc nhi rời đi, hắn liền thong thả đứng dậy trả lại sách vào vị trí cũ, chỉ mang theo hai quyển bách thảo sơ cấp và giới thiệu về đan thuật sơ cấp đến bên bàn thủ thư đặt xuống.

Thủ thư thấy Hàn Ân liền nhận ra thân phận của hắn, vội vàng đứng dậy khom lưng chào hỏi. Hàn Ân mất kiên nhẫn phất phất tay, ý bảo hắn mau chóng làm việc.

Trong mỗi cuốn sách đều được kẹp một cái ghim vàng men theo góc sách, bên trên là biểu tượng của Hàn gia. Nếu muốn đem sách đi phải đăng ký, để người thủ thư lấy ra ghim vàng nếu không sẽ bị tiếng kêu ở thiết bị trước cửa cảnh báo, cho dù là bỏ sách vào túi trữ vật đều sẽ bị phát hiện ra.