Nghiền Nát Hoa Thược Dược

Chương 6: Lát nữa em ngoan một chút, khi anh trừng phạt em thì sẽ nhẹ một chút (H)

Sữa bò rất thơm, không biết có phải là ảo giác của cô hay không mà cứ cảm thấy ngọt hơn bình thường.

Thừa dịp bối rối chưa xuất hiện, cô đứng lên, vươn hai tay về phía Nhậm Tình.

“Anh, em giúp anh nhé.”

Sau đó, cô nhìn thấy Nhậm Tình cười.

Cười híp mắt lại, tựa như có chút vi diệu không giống bình thường.

Cô cúi người, hai cánh tay vòng dưới cánh tay Nhậm Tình, ôm phía sau lưng anh, Nhậm Tình cũng phối hợp ôm eo cô, đầu vừa vặn chôn ở cổ cô.

Mũi lại ngửi thấy mùi thủy tiên nồng đậm, cô mới bất chợt phát hiện, giờ phút này tư thế của mình và anh trai như đang kề cổ triền miên vậy.

Trong lòng Nhậm Diên phiền muộn một chút, nhưng còn chưa kịp suy nghĩ lại đã nghe thấy giọng anh trai trầm thấp vang lên bên tai cô, còn phả ra hơi thở nóng bừng.

“Ừm, vậy thì làm phiền Diên Diên.”

“…… Dạ.”

Nhậm Diên cưỡng chế trái tim đang nhảy loạn không ngừng vì suy nghĩ rối rắm của mình lại, cô hít sâu một hơi, bắt đầu dùng sức đỡ cơ thể anh trai dậy.

Thật nặng, lúc này cô mới ý thức được, đây là thân thể của một người đàn ông trưởng thành, còn là một Alpha trưởng thành.

Cho dù có chút gầy gò, cơ bắp cũng không rõ ràng, nhưng sợ rằng chỉ mỗi một bộ xương, nếu cô không dùng sức đỡ thì sẽ dễ dàng bị đè ngã.

Cô rất vất vả mới đỡ Nhậm Tình đứng lên được, sau lưng đã ra một lớp mồ hôi mỏng.

Cơ thể Nhậm Tình gần như đè toàn bộ ở trên người cô, mỗi một bước cô đều cẩn thận từng li từng tí, đỡ anh trai, dịch từng chút một đến mép giường. Gần quá, nhiệt độ cơ thể anh trai xuyên qua áo ngủ đơn bạc truyền đến làn da của cô dễ như trở bàn tay, cả thở mạnh cô cũng không dám.

Từng chút, từng chút, thời điểm rốt cuộc cũng thành công đỡ Nhậm Tình đến mép giường, cuối cùng cô thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng lúc này, Nhậm Tình đột nhiên nói chuyện.

Anh nói: “Trên người Diên Diên thơm quá.”

“Dạ?”

Trái tim Nhậm Diên bỗng nhiên nhảy lên một cái, trong lòng hoảng hốt, cũng không chú ý tới khoảng cách giữa mình và mép giường lúc này, đầu gối không cẩn thận va vào mép giường, trọng tâm vốn đã tràn ngập nguy hiểm liền tan biến.

“A!”

Sau một tiếng kêu kinh hãi, là tiếng vang trầm của vật nặng rơi xuống giường.

Chăn lông dưới thân rất mềm, thế nhưng người đè trên người cô rất nặng, thiếu chút nữa Nhậm Diên không thở được.

“A, xin lỗi, là anh sai.”

Nhậm Tình dùng tay chống người dậy, theo đó là không khí bị dồn nén trong nháy mắt mới quay về phổi của cô. Cô thở hổn hển vài cái, mới nói câu “Không sao ạ”. Nhưng dường như anh trai lại không có ý định ngồi dậy.

Mái tóc mềm mại rũ xuống, chiều dài vừa vặn có thể quét vào mặt cô, mang đến đôi chút ngứa ngáy.

Cô giương mắt, đầu tiên là hoảng hốt nhìn thấy nốt ruồi nhỏ màu đen ở đuôi mắt, tiếp theo mới nhìn thấy đôi mắt đen nhánh của Nhậm Tình.

Vẫn là ý cười kín đáo, lại giống như có thứ gì đó đang sống động tuôn ra ở đáy mắt của anh. Không hiểu sao tim cô lại đập lỡ một nhịp.

Cô đã bắt đầu buồn ngủ, mí mắt bắt đầu nặng xuống, ngay cả mở mắt cũng có chút khó khăn.

Trong mũi mùi thủy tiên càng ngày càng nồng, đại não có lẽ vì bị cơn buồn ngủ xâm lấn, nên ngay cả suy nghĩ cũng dần trở nên chậm chạp. Cô nhìn Nhậm Tình đang trầm mặc chăm chú nhìn mình, một nghi vấn đột nhiên thốt ra khỏi đầu.

“Anh ơi…… Anh ngửi thấy trên người em là mùi gì vậy ạ?”

Trong lúc ý thức mơ hồ, cô nhìn thấy Nhậm Tình cười, là nụ cười bình thường chưa bao giờ gặp qua, nhếch môi, lộ ra hàng răng trắng tinh chỉnh tề nhưng không hiểu sao lại thấy lành lạnh, mà đôi mắt cũng cười thành hai mảnh trăng khuyết.

Môi của anh động đậy, hình như đang mở miệng trả lời cô, nhưng dù Nhậm Diên có cố gắng tập trung tinh lực phân biệt như thế nào thì cuối cùng vẫn bị cơn buồn ngủ đánh úp lại.

Không thể nghe rõ.

Tiếng nước rõ ràng, cơ thể lúc nóng lúc lạnh.

Nhậm Diên hoảng hốt ý thức mình đang ở trong phòng tắm. Nóng là bởi vì cơ thể ngâm trong nước ấm, lạnh thì là vì cả lưng đều bị lộ trên mặt nước, hơi nước trên lưng đang bốc hơi cho nên có hơi lạnh.

Sao cô lại ở trong phòng tắm? Tư thế còn giống như đang ghé vào thành bồn tắm?

Trả lời cô, là cơn ngứa nhẹ truyền đến từ sau lưng.

Nhậm Diên chậm rãi quay đầu lại, điều đầu tiên đập vào mắt lại là mái tóc đen mềm mại.

Đầu óc đờ đẫn, cô chớp chớp mắt tiêu hóa tin tức vừa nhìn được, chủ nhân của mái tóc đen giống như phát giác được tầm mắt của cô, ngẩng đầu, cô lại nhìn thấy đôi mắt màu đen của Nhậm Tình.

…… Là anh trai à.

Cô luôn cảm thấy, hình như không ngạc nhiên chút nào, không bằng nói, tựa như mình đã quen.

Xem ra trời cao không nghe được khẩn cầu của cô. Hoặc là nghe được nhưng không để ý tới cô. Cô lặng lẽ nghĩ.

“Buổi tối lúc bé cưng tắm rửa nghĩ gì vậy? Mặc dù không nhiều lắm, nhưng trên người vẫn còn giữ pheromone của tên Tần Triều kia, vẫn chưa tắm sạch sẽ đâu.”

“Tên ngu xuẩn kia cứ không thể khống chế bản thân một chút mà, lần nào cũng như vậy, cứ khiến anh muốn gϊếŧ chết cậu ta.”

Anh trai có vẻ hơi tức giận. Ngón tay bóp eo cô có hơi dùng sức, cô hơi đau.

Mặc dù giọng Nhậm Tình vẫn dịu dàng như mọi khi, nhưng Nhậm Diên trong lúc mơ mơ hồ hồ vẫn thấp thoáng cảm nhận được dường như anh đang nói điều gì rất khủng bố.

Vì thế, “Rất xin lỗi.” Cô nhỏ giọng nói.

“Không sao cả, anh sẽ giúp em rửa sạch sẽ,” anh cười an ủi nói, ngón tay từ trên eo cô trượt xuống, vân vê phần bên trong bắp đùi của cô, lại cúi đầu, cắn một cái ở trên mông cô như đang trừng phạt.

“Chẳng qua lưu lại mùi của người khác trên cơ thể mình không phải việc mà một bé ngoan nên làm, lát nữa em ngoan một chút, khi anh trừng phạt em thì sẽ nhẹ một chút, được không?”

Mông bị cắn có hơi đau, còn có mấy phần tê tê xấu hổ, cô nghe Nhậm Tình nói xong run lên một chút, giọng nói run run nhưng vẫn nghe lời anh, ngoan ngoãn “Vâng” một tiếng.

Nhậm Tình vừa lòng cười, lại cúi đầu hôn một cái ở nơi vừa mới cắn.

“Ngoan lắm.”

Nhậm Diên cảm thấy mình như một miếng thịt trên tay Nhậm Tình, bị anh lật qua lật lại nhào nặn, cũng không có sức lực phản kháng.

Nơi bị anh trai chạm qua đều vừa nóng vừa mềm, như là sức lực theo bàn tay dịu dàng của anh bị rút ra hết.

Tai, cổ, ngực, eo, mông, cuối cùng, lòng bàn tay bao lấy đùi cô, ngựa quen đường cũ mở khe thịt đang khép chặt ra, lộ ra cánh hoa đỏ bừng và thịt huyệt ấm nóng ở giữa cánh hoa.

Cửa huyệt đã rỉ nước, anh trai ở phía sau hôn lưng cô, nắm lấy hai luồng vυ' mềm trước ngực cô. Lúc hai viên núʍ ѵú hồng nhạt bị vân vê, cô liền cảm nhận được có luồng điện chạy qua toàn thân, nơi dưới thân bị ngón tay anh trai lấp đầy, ngay tiếp theo khoang sinh sản trong chỗ sâu nhất rõ ràng còn chưa từng bị chạm vào cũng đang co rút từng chút từng chút một.

Miệng huyệt dường như cũng quen với ngón tay của anh trai trong mơ, căn bản là không còn cách nào, căn bản cũng không hề từ chối, cứ để nó tiến quân thần tốc.

Mỗi một chỗ trên người cô chỉ sợ Nhậm Tình còn quen thuộc hơn cô nhỉ.

Lúc ngón tay Nhậm Tình xâm nhập, bản thân cô dường như không khống chế được nữa, nhưng lại cảm nhận cực kỳ rõ ràng, khối thịt mềm trên người giống như là bị đói khát đã lâu cuối cùng như trời hạn gặp mưa, thời điểm chạm vào ngón tay liền gắt gao quấn lấy, cơ thể Nhậm Diên run rẩy, trong đầu lại đang nghĩ lung tung.

Trong cơ thể nóng quá, so với bất cứ giấc mơ nào trước đây đều nóng hơn.

Chính cô cũng không ý thức được, gần như ngay lúc cô ăn ngón tay anh trai vào, eo của cô tựa như có suy nghĩ riêng của mình vậy, bản thân thì đang đong đưa hùa theo động tác ngón tay Nhậm Tình.

Lần này anh trai dễ nói chuyện ngoài ý muốn, trong mơ trước đây, lần nào cũng muốn trêu đùa cô thật lâu, mãi đến khi cô không chịu được vừa khóc vừa run, mới bắt đầu giúp cô chăm sóc tốt cái chỗ mỗi lần bị chạm liền khó chịu nhất nhưng cũng thoải mái nhất kia.

Nhưng lần này không giống lắm, lần này Nhậm Tình vừa tiến vào, liền chạm vào khối thịt mềm kia, hung hăng nghiền nát.

Eo nhỏ của Nhậm Diên đột nhiên sụp đổ, gắt gao bám vào thành bồn tắm, chân run đến nỗi gần như sắp không quỳ được.

Cô cắn một ngón tay của mình, nếu không thì sắp không kìm được tiếng rêи ɾỉ ở cổ họng. Nhưng sự chống cự giãy giụa cũng sụp đổ rất nhanh, dưới thân không còn gì, nhưng cô còn chưa kịp cảm thấy hư không, thì có cái gì đó càng ẩm ướt nóng bỏng hơn dán lên cửa huyệt của cô.

Đại não trống rỗng trong chớp mắt, cô run rẩy quay đầu lại, sau đó ở trong tầm mắt mơ hồ lại mông lung nhìn thấy Nhậm Tình đang chui đầu vào giữa hai chân cô.

Đầu lưỡi…… Đầu lưỡi đang liếʍ láp ở khe thịt, lần theo cửa huyệt, sau đó, chui vào……

“…… A!”

“Không được…… Anh ơi, đừng như vậy……”

Nhưng lực tay Nhậm Tình nắm lấy hai đùi cô lớn đến kinh người, như là chiếc xiềng xích hai đầu được đúc bằng sắt vậy, anh căn bản không để ý tới sự giãy giụa của cô, ngược lại linh hoạt liếʍ láp vách trong thịt huyệt, dễ dàng tìm được nơi vừa bị trêu chọc đến mềm nhũn.

“Ưm……”

Nhậm Diên ngẩng cổ, toàn thân trên dưới run rẩy lợi hại. Đầu lưỡi so với ngón tay còn nóng hơn nhiều, cô nghe thấy hạ thân truyền đến tiếng nước “Chậc chậc”, cảm thấy nửa người dưới của mình quả thật cũng sắp hòa tan.

Thoải mái quá.

Thậm chí đến tận cùng nơi cô có chút khó chịu. Đại não cũng sắp không chứa nổi, cũng sắp không tiêu hóa được nữa.

Nước mắt sinh lý trào ra từ hốc mắt của cô, một giọt rồi một giọt rơi vào bồn tắm đầy nước ấm.

Trong nháy mắt khi ngón tay Nhậm Tình xoa lên khe thịt lần nữa, đẩy cánh hoa ra, véo vào viên thịt nhỏ mềm mại đang nhô lên cao nhất kia, Nhậm Diên hét lên một tiếng.

Cửa huyệt như là không khống chế được, lượng lớn nước mãnh liệt phun ra.

Cô thở hổn hển, gian nan quay đầu lại, vừa lúc đối diện với tầm mắt của Nhậm Tình khi anh mới ngẩng đầu lên. Trong ánh mắt đen láy, cô nhìn thấy thứ gì đó lúc trước còn lờ mờ tuôn ra, giờ phút này tựa như sắp cô đặc ngưng tụ thành thực chất. Sau đó, đuôi mắt bị nhuộm đỏ của anh đột nhiên giương lên, duỗi đầu lưỡi đỏ bừng ra, liếʍ liếʍ môi.

Dường như kɧoáı ©ảʍ vừa mới bình phục bỗng nhiên lại bị đánh thức, mông cô run lên, cửa huyệt đột nhiên phun ra một lượng nước lớn.

Cô dựa vào thành bồn tắm, thở gấp đến nỗi bắt đầu hoài nghi liệu mình ở trong mơ có thể chết vì thiếu oxy hay không. Nhưng đây chưa phải kết thúc.

“Ừm, công tác chuẩn bị gần xong rồi…… Bé cưng, tiếp theo chính là trừng phạt.”

“Ngoan một chút, bằng không lỡ như anh trai không khống chế được sức lực, chơi hỏng em thì anh sẽ đau lòng.”

Trong tầm mắt mơ hồ, Nhậm Diên nhìn thấy Nhậm Tình cong môi, tâm tình giống như có phần vui sướиɠ, không biết lấy từ đâu ra một quả cầu lông xù xì.

_________

Nghĩ lại vẫn quyết định cảnh báo trước một chút, chương sau là Xplay, bạn nào không thích thì không nên ấn vào.