Kẻ Bắt Nạt Tôi Trở Thành Thần Tượng

Chương 7: Tẩy trắng

Khi tôi bị Mạnh Niệm Niệm đẩy ra ngoài, vô số ánh đèn flash chụp tới, làm cho tôi cảm thấy đau đầu chóng mặt, những phóng viên và fans ngồi trực chờ ở ngoài bệnh viên nhào chạy lên trước, nhất là khi thấy tôi và Mạnh Niệm Niệm cùng xuất hiện.

“Cô Mạnh, chuyện hot search là thật phải không?”

“Người này chính là Ngô Nguyệt sao?”

“Cô Mạnh và Ngô Nguyệt đứng chung một chỗ chính là muốn nói cho chúng tôi, chuyện hot search là tin đồn thôi phải không?”

“Chị ơi, mau nói là giả đi!”

“Mọi người!”

Người đại điện đúng lúc tiến lên: “Sự thật thì nghệ sĩ tôi đã đăng bài giải thích rồi, cô Ngô Nguyệt và nghệ sĩ của tôi là bạn học cấp 3, cũng không có chuyện bắt nạt gì hết. Này chỉ là do có người cố tình hãm hại thôi, nghệ sĩ của tôi không có bắt nạt ai hết, hơn nữa còn để ý tình nghĩa bạn bè nên đã đồng ý chi trả tiền thuốc men cho cô Ngô Nguyệt, tới khi cô ấy khỏe mạnh mới thôi”

“Đúng vậy, tôi và Ngô Nguyệt là bạn tốt của nhau, sau đó cô ấy tự nhiên bỏ học nên tôi thấy rất buồn khi cô ấy bị như này. Tôi chỉ có thể nói, tôi là người ngay thẳng, tôi không có thẹn với lương tâm mình”

Mạnh Niệm Niệm chân thành mà cúi đầu, ở vị trí này vừa lúc là hướng về các fans.

“Ô ô ô, chị ơi chị bị oan ức rồi”

“Tôi biết là giả mà!”

“Chị ấy quý trọng tình bạn quá”

Tôi ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn những người ủng hộ cô ta, đúng rồi, có thêm nhiều bằng chứng cũng có ích lợi gì đâu, hồi đó cô ta vẫn là trẻ vị thành niên. Huống chi bây giờ còn có những người ủng hộ mù quáng này, thì cô ta vẫn luôn là người hiền lành từ bi.

Tôi chỉ là nghĩ, nếu là người hâm mộ mà cô ta luôn tự hào, tự tay đẩy cô ta xuống vực sâu thì thú vị không ta?

Phóng viên không giống fans, không có dễ dàng bị lừa gạt, thấy cổ tay tôi quấn băng gạc, lập tức đưa micro tới: “Cô Ngô Nguyệt, cô nói câu gì đi”

“Cô Ngô Nguyệt, sao cô lại bị thương? Chuyện của Cô Mạnh lộ ra ánh sáng mà người trong cuộc lại bị thương? rất kì lạ nha”

Mạnh Niệm Niệm sợ tôi nói bậy, lập tức cười: “Hiện tại tình huống của Nguyệt Nguyệt không ổn định lắm, hi vọng mọi người không ép cô ấy, tôi sẽ mời bác sĩ tâm lý tốt nhất để trị liệu cho cô ấy, 2 tuần sau sẽ mở họp báo, lúc đó Nguyệt Nguyệt sẽ tự nói hết mọi chuyện cho mọi người”

Vừa nói xong, bảo vệ đúng lúc xuất hiện, ngăn cách mọi người, tôi bị đẩy tới xe hơi màu đen.

Thấy không có người ngoài, nụ cười của Mạnh Niệm Niệm biến mất: “Bọn phóng viên đó không hiểu lễ nghĩa gì hết, những chuyện không nên hỏi thì không được hỏi, bọn họ không biết điều đó sao?”

“Còn có đứa ngốc này! Tôi không muốn đem theo hoài đâu!”

“Đã diễn thì phải diễn cho xong, Niệm Niệm, 2 tuần này chúng ta sẽ liên hệ với bạn bè cấp 3 của cô, kêu bọn họ ra mặt làm chứng cho cô, đến lúc đó không những sẽ xóa bỏ được những nghi ngờ, mà còn có thể thu hút thêm một lượng fans mới”

Người đại diện tính kế cho cô ta.

Hai người đó thật sự đem tôi trở thành đứa ngốc.

“Như vậy là tốt nhất”

Tròng mắt Mạnh Niệm Niệm xoay chuyển, ác độc nhìn tôi.