Kẻ Bắt Nạt Tôi Trở Thành Thần Tượng

Chương 4: Người tâm thần Ꮆiết người sẽ không phải đi tù

Hiện tại người đàn ông kia chỉ còn xương cốt, còn mỗi cô ta thôi, sao tôi có thể bỏ qua được?

“Dì ơi, điện thoại có cái gì đẹp sao?”

Tôi nghiêng đầu, khờ dại hỏi.

Đây là hình thức mà tôi ở chung với cô ta, có lẽ là do thành kiến từ xưa nên cô ta luôn nghĩ rằng người bệnh tâm thần đều là kẻ ngốc có chỉ số thông minh thấp, ở trong mắt cô ta, tôi coi cô ta là chủ.

Sắc mặt cô ta quái dị, hàm hồ nói: “Có cái gì đâu, đều là chuyện xàm thôi”

“Cô suy nghĩ cho cô đi! Người khùng như cô, vận khí tới rồi đó, mau nắm chắc đi!”

Nói xong, cô ta nắm tóc tôi, trong mắt nổi lên sự tham lam điên cuồng: “Tao nói cho mày nghe, chút nữa có một chị gái xinh đẹp tới, đó chính là chủ của mày, mày phải lấy lòng cô ta cho tốt, đừng có hô to gọi nhỏ với người ta, nếu mày làm cho cô ta không vui vẻ thì tao sẽ lột da của mày ra!”

Trong mắt tôi hiện lên vẻ sợ hãi, ngây thơ hỏi: “Con nghe dì nói mà, dì yên tâm, con sẽ lấy lòng của chị gái đó”

Hộ lý rất vừa lòng, không biết nhận được tin tức gì mà ánh mắt sáng bừng lên rồi vội vã chạy ra ngoài, thuận tiện đem tô bún ốc cô ta ăn dư lại quăng cho tôi như quăng rác.

Cô ta vẫn còn tưởng nơi đây là bệnh viện tâm thần, nên vẫn như cũ mà đặt điện thoại lên bàn.

Tôi thành thạo mà lấy nó, nhìn hotsearch nổ tung trên weibo, trong đó là #Mạnh Niệm Niệm bắt nạt hồi đi học#, bên cạnh là chữ “Bạo đỏ”, kế tiếp là #Mạnh Niệm Niệm cấp 3#, #Mạnh Niệm Niệm bắt nạt thật sự# và #Phòng làm việc của Mạnh Niệm Niệm đăng bài thanh minh#.

Nhiều chuyện là bản tính của con người, đặc biệt là khi thấy những người hoàn mỹ bắt đầu có vết nứt.

Tôi hôn mê một ngày một đêm, hiện tại thì tình hình đã ổn định, click mở bình luận, lúc đầu fans hoảng loạn bây giờ thì họ đã bắt đầu tố ngược lại tôi.

“Có một nói một, nhưng mà nữ sinh kia không sai hả? Nghe người ta nói nhỏ đó nhân phẩm kém lắm, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, nói không chừng đã sớm ngủ với mấy ông già rồi. Chị yêu của tôi là đang giúp đỡ người khác đó, chị yêu của tôi thật sự tuyệt vời!”

“Nói thật thì sau khi biết chuyện này thì tôi càng thương chị gái hơn đó, nhìn tướng mạo nữ sinh đó đi, nhìn liền biết cô ta ác độc rồi, chuyện này không phải chỉ là đánh nhau nhỏ xíu thôi hả? Sao hồi đó không làm gì đi! Lúc này mới chịu nói rõ ràng là muốn chiếm nhiệt độ của chị gái tôi!”

“Đừng nhắc đến chị gái tôi, chị yêu của tôi hoàn mỹ nhất”

“Đã qua bao nhiêu năm rồi! Hiện tại nói có ý gì?”

“Đã từng bị bắt nạt, nói thật thì tôi cảm thấy không nên suy nghĩ sâu xa, nhưng tại sao người bị bắt nạt là cô mà không phải người khác chứ?”

“Loại chuyện này không biết rõ đúng sai ra sao, mà cô lớn rồi, rộng lượng một chút đi”

Từng cái bình luận hiện lên, rõ ràng những chứng cứ có tính xác thực này đã bị bọn họ xoay chuyển. Đúng hơn là chị yêu của bọn họ là người hiền lành, dịu dàng, sao mà cô ta có thể làm những hành động này, có sai thì đều là do người khác.

Nạn nhân bị bắt nạt biến thành kẻ có tội, người đi bắt nạt biến thành kẻ trừng phạt tội lội, bắt nạn nhân phải suy nghĩ tại sao mình là nạn nhân chứ không phải người khác, mỗi câu mỗi từ làm cho tôi ghê tởm đến nỗi buồn nôn.

Nhưng mà tôi cũng không uể oải lắm, bởi vì kết cục này tôi đã đoán được từ trước. Bây giờ Mạnh Niệm Niệm đang nổi tiếng có fans rất nhiều, phía sau còn có nhiều người chống lưng. Vì một người bệnh tâm thần mà rớt xuống thì không bao giờ có khả năng xảy ra.

Ngón tay tôi vuốt màn hình, kéo tới bài phòng làm việc lên tiếng giải thích: “Tin đồn là giả, vì người đăng bài bị bệnh tâm thần, cách diễn đạt của cô ấy không đúng, nhưng với tư cách là nghệ sĩ lại là bạn cùng lớp với cô ấy, nên tôi sẽ chi trả viện phí cho cô ấy, tới khi cô ấy khỏe mạnh thì xong”

“Ahhhhhhhhh, sao chị lại hiền lành tốt bụng vậy!”

“Thật sư là tôi muốn khóc quá”

“Chị ơi, chị vừa đẹp gái lại còn tốt bụng nữa, không uổng công là người em thích”

Tôi cũng khóc, vì cô ta ngu nên tôi khóc.

Hahaha

Mạnh Niệm Niệm, cô đúng thật ngu ngốc mà.

Để người bệnh tâm thần ở bên cạnh.

Chẳng lẽ cô không biết, bệnh tâm thần gϊếŧ người sẽ không bị ngồi tù sao?

Tôi cong môi, khuôn mặt lạnh băng cũng xuất hiện nụ cười xán lạn.