Yến Du được mang ra khỏi phòng tắm đã là chuyện của một tiếng sau.
Lạc Nam Hành cẩn thận đặt anh lên giường, nhẹ nhàng hôn tai anh nhưng lại bị tránh đi.
Yến Du giận dỗi.
Lạc Nam Hành cả người vừa vui vẻ vừa thỏa mãn nhìn phần gáy hồng hồng của anh, nhịn xuống ham muốn của mình mà ôm anh vào lòng.
Có thể khiến anh trẻ con như vậy với mình, hắn cảm thấy vô cùng thành công.
Yến Du muốn giãy ra nhưng không được.
Lạc Nam Hành ôm anh rất chặt.
Anh rất muốn mắng hắn đánh hắn mà cả người từ trên xuống dưới đều mệt mỏi, tay cũng tê, thật sự chẳng còn chút sức lực nào để phản kháng.
Thϊếp đi lúc nào không hay.
Cuộc sống của hai người cứ thế đi vào quỹ đạo, sáng tối bên nhau, không có xích mích cãi vã, càng không hề có sự nhàm chán với đối phương.
Lạc Nam Hành mỗi ngày đều lặng lẽ quan sát Yến Du, anh đã thật sự yêu hắn rồi.
Hắn phải khiến cho anh lún sâu thêm nữa, có như vậy anh mới không thể rời bỏ hắn.
Đám cưới của hai người được tổ chức trên một hòn đảo tư nhân dưới sự đồng thuận của tất cả những người tham gia, Yến Du thực sự không cần làm bất cứ việc gì cả, mọi thứ đều được Lạc Nam Hành sắp xếp đâu ra đấy, thậm chí cả mối quan hệ giữa anh với cha mẹ chồng chỉ mới gặp vài lần cũng được hắn xử lý thỏa đáng.
Tối đó, Yến Du lại được Lạc Nam Hành cẩn thận hầu hạ tắm rửa, xoa bóp người cho anh, cuối cùng lại dịu dàng ôm anh ngủ.
Yến Du lần đầu tiên cảm nhận được sự an toàn người khác mang lại mà không phải tự mình tạo ra.
Anh vốn có nhiều lo sợ, nhưng nhờ có Lạc Nam Hành, những điều đó dần trở nên mờ nhạt rồi biến mất.
Một tháng, hắn đã chính thức bước chân vào cuộc sống của anh.
Sau khi kết hôn, Lạc Nam Hành chính thức dọn đồ đến sống trong nhà anh, anh từng hỏi hắn lý do, hắn chỉ nói, vì anh ở đây thoải mái nhất nên hai người sẽ sống ở đây.
Yến Du không quá hiểu ý của hắn, nhưng đúng thật là anh thích ở nhà mình nhất.
Lạc Nam Hành chăm sóc cho Yến Du rất tốt, ăn ngon ngủ kỹ, anh có cảm giác mình phải tăng thêm cả chục cân.
Hai tháng cuối thai kỳ, Lạc Nam Hành không cho anh làm việc nữa, chăm anh càng cẩn thận hơn, đến dạo bộ cũng phải để hắn dắt anh đi.
Yến Du cảm thấy tay chân bứt rứt, Lạc Nam Hành liền chuẩn bị mọi thứ cho sở thích của anh, nguyên một căn phòng chất đầy họa cụ mới, còn có nhạc cụ cho anh học, tất cả đều có cái giá trên trời.
Lạc Nam Hành cho anh vui chơi giải trí, nhưng lúc nào cũng canh giờ, không được ngồi quá lâu, không được dùng điện thoại trước khi ngủ, không được thức sau mười giờ,...
Ngày Yến Du sinh con, Lạc Nam Hành luôn túc trực cạnh anh, theo anh vào cả phòng sinh.
Khi tiếng khóc của đứa nhỏ vang lên, Lạc Nam Hành bên cạnh anh đột nhiên chảy nước mắt, vừa đau lòng hôn anh vừa xoa mái tóc ướt nhẹp mồ hôi.
"Anh làm tốt lắm! Em yêu anh!"
Lạc Nam Hành đã chuyển công tác sang lĩnh vực khác trong mấy tháng anh mang thai, lúc này đây dù bận rộn mà vẫn chăm sóc hai cha con.
Hắn nói, ít nhất, hắn có thể ở bên hai người bất cứ lúc nào.
Đứa nhỏ rất khỏe mạnh, còn lớn nhanh, Yến Du vô cùng cưng chiều thằng bé của mình.
Thằng bé tên Lạc Tư Nhuệ, gọi ở nhà là Bánh Ú, vì cái tên này, ông Lạc đã suýt chút nữa bị bà Lạc đuổi ra khỏi nhà chính vì muốn để thằng bé tên là Dương Kỳ.
Bánh Ú được tròn một tuổi, Lạc Nam Hành lập tức cho con cai sữa, gửi về cho ông bà nội nuôi.
Tuần trăng mật của hai người chính thức bắt đầu.
Yến Du đã ngờ ngợ từ trước, lại không ngờ tới, những gì anh nghĩ lại trở thành sự thật.
Lạc Nam Hành không động vào anh từ lúc mang thai đến giờ, tất cả là để dành ra thời gian này tiêu hao tinh lực của mình trên người anh.
Yến Du được trải nghiệm cuộc sống trên giường trong gần hai tháng.
Giờ chỉ cần hắn đυ.ng nhẹ một cái, người anh sẽ lập tức nhũn ra, chỗ nào đó mất kiểm soát mà chảy nước.
Yến Du phát hoảng.
May mắn thay, khi hắn cuối cùng cũng no nê, hai người mới chính thức bước vào thời gian trăng mật đúng nghĩa, cùng nhau đi chơi, ăn uống, chụp ảnh, dĩ nhiên, vẫn không hề thiếu việc làʍ t̠ìиɦ.
Cuối cùng, mọi việc kết thúc khi Yến Du quá nhớ Bánh Ú, Lạc Nam Hành đành phải tiếc rẻ đưa anh về.
Hắn nghĩ, biết thế ngày xưa đã không để anh mang thai.
Nhưng nhìn sau gáy anh đã bị đánh dấu vĩnh viễn, hắn lại nghĩ, thôi, cũng đáng.
Hợp đồng gì đó đã bị hắn hủy rồi, hai người cũng đã kết hôn, có con, anh hiện tại cũng không thể dễ dàng quay trở về cuộc sống như trước.
Thời gian vẫn còn dài, hai người có thể bên nhau đến cuối đời, rồi sẽ trở thành ước mơ của cả hai.
Anh sẽ yêu hắn, nhiều như hắn yêu anh.