Trùng Sinh Trước Khi Phu Quân Đăng Cơ

Chương 35

Nhưng khu vực này quá lớn, lại chỉ có vài Tiết Độ Sứ.

Trước khi Đại Ngụy diệt vong, hoạn quan nắm giữ triều chính, cứ giao chức Tiết Độ Sứ ra như thể miễn phí. Những võ tướng trong tay có một ít binh mã, chỉ cần tặng lễ trọng là có thể nhận được công văn bổ nhiệm từ Kinh Thành.

Thế là ngươi là Tiết Độ Sứ, ta cũng là Tiết Độ Sứ. Có điều có lớn có nhỏ, hợp quy cách nhưng không chính hiệu mà thôi.

Có người vò đầu: "Ai sẽ là Hoàng Đế cơ chứ?"

Dương tiên sinh hầu như không cần nghĩ ngợi, liền nói: "Tiết Độ Sứ Vũ An Quân - Thôi Phù."

Trong chớp mắt, hô hấp của Diệp Toái Kim ngừng lại.

Diệp tứ thúc không tin: "Ta biết hắn. Vũ An Quân đã tồn tại lâu lắm rồi, hắn là một Tiết Độ Sứ hợp quy cách, cũng là một lão già rồi nhỉ. Năm đó, Vũ An Quân cũng từng đến Kinh Thành tham dự Cần Vương(*), đánh bại rồi mới lui về, hẳn là không lớn bằng lúc trước? Sao hắn có thể làm Hoàng đế?"

(*) Cần Vương (勤王): cứu giúp Triều đình trong cơn hoạn nạn.

Dương tiên sinh bảo: "Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, cả đời hắn là anh hùng, bây giờ thế này, thật sự cũng vì hắn quá lớn tuổi nên thân thể không chịu nổi. Còn một điều nữa, trưởng tử của hắn là một kẻ tầm thường, lại còn áp chế nhiều huynh đệ, nên mới càng ngày càng tệ."

Diệp tứ thúc càng không tin: "Ngươi cũng đã nói hắn càng ngày càng tệ, sao Hoàng Đế tiếp theo có thể là hắn chứ."

Dương tiên sinh thở dài, vuốt râu: "Bởi vì hắn già rồi, phải vào quan tài."

Ngay cả Diệp Toái Kim cũng đều tập trung lắng nghe.

Dương tiên sinh bảo: "Lúc hắn mạnh mẽ nhất, vẫn còn Đại Ngụy, suy cho cùng hắn vẫn còn giữ được cái nghĩa thần tử. Nhưng bây giờ nào còn Đại Ngụy nữa, Ngụy Lương cũng đã mất, cũng không biết Đại Tấn trước mắt này có thể chống đỡ mấy năm."

"Mấy người kia, " Ông ta phủi tay một cái, ý chỉ ba nước Thục quốc, Hán quốc và Mân quốc kia: "Mấy người kia đều đã xưng Đế, sao hắn có thể không động tâm? Hào kiệt một thời giống như hắn đây, trước khi chết không được mặc Long Bào, vậy chính là chết không nhắm mắt."

Đám người lại cười phá lên.

"Cũng không phải."

"Nếu đổi lại là ta, có nhiều binh mã như vậy, cũng sẽ chết không nhắm mắt."

"Ngươi cũng xứng sao."

"Phì, ta nói là nếu như!"

Diệp Toái Kim đảo mắt.

Nàng là trùng sinh, biết được sự phát triển của lịch sử. Nhưng Dương tiên sinh lại suy đoán tất cả dựa vào những thông tin hiện hữu, nhưng lại không sai chút nào.

Kiếp trước, Dương tiên sinh ở bên cạnh nàng chưa từng được trọng dụng một chút nào, rốt cuộc cũng là nàng cô phụ nhân tài.

Giống như Dương tiên sinh nói, quả nhiên trước khi chết, Thôi Phù đã mặc Long Bào xưng Đế, lập quốc hiệu là Sở.

Ông ta làm Hoàng Đế được hai ba tháng gì đấy liền chết thẳng cẳng.

Người cha thiên vị mình đã chết, trưởng tử phế không thể nào chèn ép các huynh đệ được nữa, bị đám đệ đệ gϊếŧ chết. Một đệ đệ của hắn ta đăng cơ, tân Đế cần cù mạnh mẽ, chăm lo nước việc nước, xém chút nữa đã thống nhất một khối vị trí quý báu mà nàng vừa phủ trong lòng bàn tay.

Đáng tiếc tráng niên ngã ngựa, cứ thế dập đầu vào đá mà chết.