Trùng Sinh Trước Khi Phu Quân Đăng Cơ

Chương 13

Bởi vì tuy Đoàn Tiểu Lang kia theo đội ngũ binh lính đến tuần sát, nhưng lại không phải là binh lính bình thường. Chính là nhóc sai vặt đắc lực thân cận bên cạnh đại tiểu thư.

Y phụng mệnh ra ngoài làm việc, hốt hoảng vội vã trở về như vậy, khó trách người bên ngoài lại suy nghĩ nhiều.

Diệp gia Bảo xảy ra chuyện gì?

Đoàn Cẩm chẳng quản người khác nghĩ thế nào, y mông không dính yên, chạy với tốc độ gấp gáp tám trăm dặm một giờ.

Tiếng vó ngựa như đánh vào tim khiến cho người ta lo lắng.

Ba ngày trước, y theo binh lính tuần sát vụ thu hoạch hè, đề phòng dân tị nạn bạo động. Bỗng nhiên tim đập mạnh khó hiểu, lúc ấy y vô thức nhìn về hướng Diệp gia Bảo, luôn cảm dường như nơi đó đã xảy ra chuyện gì.

Y muốn nói với người khác, lại cảm thấy nghe có vẻ không được may mắn, bèn nhịn vào không nói.

Ai ngờ hôm nay lại có người từ trong Bảo chạy đến gọi y trở về, bảo rằng đại tiểu thư đột nhiên hôn mê vào ba ngày trước, có lúc thanh tỉnh có lúc mê man, nói mấy câu mê sảng chẳng ai hiểu được.

Đêm qua, cuối cùng nàng cũng tỉnh, lại nắm lấy vạt áo người bên cạnh hỏi: "A Cẩm đâu? Có phải A Cẩm vẫn còn sống hay không?"

"Hắn ở đâu?"

"Gọi A Cẩm tới gặp ta!"

Không có cách nào gấp rút lên đường ngay trong đêm, sáng sớm hôm nay trong Bảo đã gấp rút phái người đến tìm y.

Đoàn Cẩm hỏi chuyện này xảy ra vào lúc nào, đôi ba canh giờ, chính là lúc tim y đập nhanh kia.

Y biết ngay chắc chắn không phải là chuyện tốt!

Không để người ngoài liên lụy đến tốc độ của mình, y một mình cưỡi ngựa chạy về phía Diệp gia Bảo.

Lần đi này có hơi xa, y bèn dùng tốc độ hành quân gấp gáp chạy về Diệp gia Bảo trước khi trời tối, chỉ là con ngựa tốt đại tiểu thư vừa thưởng cho y vào năm nay chưa đi cổng lớn của Ổ Bảo đã mất sức ngã xuống đất, hại y cũng ngã nhào xuống đất.

Binh lính giữ cửa đều biết y, vội vã đến đỡ: "Ngươi cẩn thận chứ!"

Đoàn Cẩm bắt lấy một người có gương mặt quen thuộc rồi hỏi: "Chủ nhân thế nào rồi?"

Binh lính kia bảo: "Bảo chủ sao thế? Chúng ta không biết."

Y ngốc thật, binh lính giữ cửa làm sao biết chuyện Bảo chủ trong phủ chứ.

Đoàn Cẩm vội vàng băng qua cổng lớn của Ổ Bảo, kéo lấy ngựa của lính đưa tin: "Ta mượn ngựa nhé!"

Ổ Bảo gọi là Bảo, nhưng trên thực tế có thể nói chính là một tòa thành. Từ cổng lớn đến Diệp phủ có một khoảng cách rất dài. Trong cửa có chuẩn bị sẵn mấy con ngựa, nếu như ngoài bảo có chuyện gì, lính đưa tin sẽ cưỡi ngựa tốc hành về phủ Bảo chủ để báo tin.

Đoàn Cẩm một đường cưỡi ngựa xông vào Diệp phủ.