Những Ngày Ở Thế Giới Comic Làm Đạo Sư Tiếp Dẫn Batman

Chương 12: Thiên tài chồng buff

Hell’s Kitchen, cửa sổ mở toang khiến gió lạnh tràn vào phòng. Một bộ giáp trắng bạc nhanh chóng lao vô, xoay một vòng rồi phun khí hạ xuống đất.

"Cách" một tiếng, mặt nạ Mark 2 hạ xuống, Stark đứng trước bàn, đánh giá phòng một lượt rồi có chút ghét bỏ nói: "Chỗ anh ở cũng thật đủ nát."

Schiller nhìn tách cà phê nghi ngút nháy mắt đã bị gió thổi lạnh tanh của mình, lườm anh ta một cái.

Từ góc độ thiết lập nhân vật nói, sau khi bị bắt cóc, Stark liền quyết tâm sửa chữa lỗi lầm, từ một tên công tử nhà giàu làm người chán ghét biến thành siêu anh.

Nhưng hiện tại, Schiller thấy anh ta là từ một tên công tử nhà giàu vô cùng làm người ta ghét biến thành một tên công tử nhà giàu thường thường làm người ta ghét mới đúng.

Cũng vờ làm công tử nhà giàu như Bruce, nhưng có thể Bruce là da nhân tạo, còn da Stark tuyệt đối là hàng thật.

Tuy nhiên, qua tiếp xúc với Stark, Schiller đã mò ra ba chủ đề khiến vị này đây nổ tung tại chỗ: tiền bạc, nam tính, anh ta không bằng cha anh ta.

Schiller nhấp một hớp cà phê, ung dung thong thả nói:

"Tôi biết tiền khám của mình rất đắt, nhưng không sao, anh có thể oán giận thêm một hồi, chỉ cần không lấn vào chuyện chính, tôi sẽ không thu phí."

"Mặt khác, anh biết không, cái vẻ ghét bỏ lúc anh lấy tay cọ bụi trên bàn tôi còn nữ tính hơn anh đào trên bánh kem nữa"

"Tôi phải thừa nhận là môi trường ở đây quả thực không tốt, dù sao tôi cũng đâu phải tỷ phú như anh. Có điều nói đi cũng phải nói lại, năm đó, trong một nơi cũng đổ nát như vậy, ông Howard đã xây nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, loại gian khổ này e rằng anh thực sự không chịu đựng được, vậy nên sau khi bị bắt cóc mới khiến cô Pepper lo lắng thế kia. . ."

Sau khi Schiller chồng đủ ba cái buff, quả nhiên Stark nổ tung tại chỗ.

Mark 2 trắng bạc "Oành" một cái, rõ ràng, Stark vừa đập thứ gì trong nó một hồi.

À, Schiller nhớ lại, thứ khiến Stark nổ tung còn hai chuyện nữa. Đó là nghi ngờ trí thông minh của Stark, cùng với nói sản phẩm từ công ty Stark là rác rưởi.

"Mark 2 thật đáng thương, Jarvis cũng vậy, đừng trách tôi nói thẳng, chất lượng sản phẩm từ công ty Stark đều là thế. . ."

Đương nhiên, còn một thứ cuối cùng, tỏ ra đồng tình với anh ta.

". . . Nhưng không sao, so với mấy người máy nồi cơm điện trên thị trường thì nó mạnh hơn nhiều, cũng coi như bay vọt về chất rồi nhỉ"

Stark trực tiếp xông ra từ cửa sổ mà hắn mới xộc vào, đương nhiên, nếu hắn ngồi đây nữa, Mark 2 hẳn sẽ phát nổ bên trong Hell’s Kitchen thật mất.

Schiller thở phào nhẹ nhõm, sự hậm hực do Gotham và Batman mang cho hắn đã bị quét sạch sành sanh.

Nhưng ngay sau đó, Stark lại bay trở vào, giận dữ nói: “Tôi gọi điện cho anh, anh không nghe máy, vậy nên tôi mới chỉ có thể bay đến cái chồng rách nát này.”

"Lần trước anh làm hỏng Jarvis của tôi, hôm nay định nâng cấp hắn tôi mới phát hiện hắn thật sự hỏng hoàn toàn, chết máy ngay tại chỗ, anh có trách nhiệm đi sửa lại."

Schiller vừa định nói cái gì, Stark ngắt lời ngay: “Đừng nghĩ rằng tôi sẽ trả anh một xu tiền chữa bệnh. Rõ ràng chính anh làm hỏng hắn nên mới khiến tôi lỡ mất chuyện phát minh giáp máy mới, anh phải trị hỏi hắn, nếu không tôi lập tức để Pepper đi xào anh."

Schiller nghĩ một chút. Quả thật, Mark 5 còn chưa chịu ra mắt, hẳn là Jarvis thật sự không thể hoạt động. Dù Stark cũng không phải chỉ dựa vào Jarvis mới nghiên cứu được phát minh, thế nhưng anh ta cần Javis săn sóc mình, Stark không thể tự gánh vác cuộc sống của chính anh ta, đặc biệt là khi ở trong phòng thí nghiệm.

Schiller biết Stark còn nổi nóng, mà giờ tâm trạng của hắn lại rất tốt, khám miễn phí một lần cũng chẳng hại gì.

Schiller chống hông, nói: "Được thôi, lần này miễn phí, chúng ta đi."

Stark búng ngón tay, một bộ giáp máy khác bay vào. Schiller mắt to trừng mắt nhỏ với hắn, chỉ vào bộ giáp kia, nói: "Anh không muốn tôi ngồi trong này rồi bay tới đó đâu, đúng chứ?"

"Không phải thì sao? Anh định qua kiểu gì?"

Vài phút sau đó, Stark và Schiller xuất hiện tại trạm giao thông công cộng đổ nát ở Hell’s Kitchen, Stark nói, "Không tin được là bộ chiến giáp vượt thời đại của tôi lại phải đi lên một cái xe buýt cũ nát còn đầy khói như vậy luôn đấy. . ."

Vừa dứt lời, chiếc xe buýt tồi tàn với làn khói đen kia đã đến, Schiller chào hỏi bác tài. Stark chật vật điều khiển hai chân Marc 2 đi lên. Schiller nói: "Thật ra anh cũng có thể nâng cả chiếc xe buýt lên, sau đó bay qua."

"Vậy sao ngay từ đầu anh không dùng chiến giáp bay qua luôn đi? Cái này con mẹ nó khác nhau chỗ nào à??" - Stark hỏi.

Schiller nhún vai, nói: “Bởi vì hình ảnh Iron Man vác xe buýt bay trong Địa Ngục chắc chắn sẽ rất đẹp”.

Sau khi tới phòng thí nghiệm của mình, Stark đứng trước một đống giao diện, nói: “Tôi không biết anh đã làm cái gì. Jarvis chết máy, mà cũng có thể không phải, mọi thứ trong phần cứng của hắn đều hoàn hảo, không gì bị hư hao. Nhưng hắn không muốn hoạt động"

“Tôi định thăng cấp một đợt lớn cho hắn, nhưng tôi không muốn tình huống này xảy ra thêm một lần nào nữa. Dù sao nếu có ai hỏi hắn mấy câu, hắn liền chết máy, vậy thì không thể tham gia nhiệm vụ chiến đấu được, đó không phải thứ tôi mong muốn."

Dính tới chuyên ngành của mình, Stark thực sự rất thẳng thắn: "Tôi muốn Jarvis được trở thành một sinh mệnh điện tử thật sự. Hắn có thể làm một quản gia toàn năng, thậm chí là quản gia tốt nhất thế giới"

"Nhưng dường như hắn đang mắc kẹt trong logic cảm xúc. Rõ ràng tôi đã thiết lập cho hắn phương pháp suy nghĩ về việc xây dựng nó rồi mà. . ."

8

Schiller nói: “Thực ra đây là một mệnh đề mâu thuẫn, giống mấy câu tôi hỏi hắn. Lựa chọn do sinh mệnh máy móc đưa ra tuần hoàn theo logic có lợi, nhưng khi logic có lợi đó mâu thuẫn với mệnh lệnh chủ nhân, anh thiết lập hắn tuân theo mệnh lệnh của anh, vậy mà anh lại còn ban cho hắn cảm xúc; sau khi cảm xúc và lý trí xung đột, máy móc cũng không thể nào giống anh, chọn cách lừa mình dối người."

"Hắn không có cách nào tìm được lý do thuyết phục bản thân như con người, không có cách nào thừa nhận đây đã là kết quả tốt nhất, không có cách nào trốn tránh cũng như quên đi, cho nên hắn liền bị kẹt chết."

Stark khoác tay, nói: "Tôi có thể che giấu những mâu thuẫn logic tương tự không? Ví dụ như đưa một số từ vào khung vi phạm, hay đem giấu một số vấn đề về tình cảm đi mất?"

"Anh thật sự muốn hắn trở thành một sinh mệnh điện tử thật sự sao"

"Đương nhiên, cũng giống chúng ta, có linh hồn"

"Được thôi, nói một cách đơn giản, nếu anh muốn Jarvis thực sự có tình cảm, vậy hắn không thể tránh khỏi mấy vấn đề này, nhưng nếu hắn không muốn làm những việc đó, hắn lại không được tính là một sinh mệnh thật sự."

"Chuyện ở đây là, hắn bị những vấn đề này quấy nhiễu, vậy hắn không thể hoạt động được, nhưng tôi lại rất cần hắn."

"Lẽ nào tôi phải chờ hắn giống như chờ phụ nữ thất tình để cho hắn tự tiêu hóa hết sao?"

“Chứ chẳng lẽ khi tâm trạng cô Pepper không tốt, anh cứ để cô ấy tự tiêu hóa đi à?”

Trông cái ánh mắt nhìn mình như cứt chó của Schiller, Stark nói: "Đáng chết, tôi không có, đương nhiên tôi sẽ an ủi cô ấy rồi, anh đang nghĩ cái gì vậy??"

Schiller nói: "Quyền quyết định chuyện này nằm ở chỗ anh, anh không biết sao? Tony, tôi có thể gọi anh như vậy, đúng chứ?"

"Tất cả mâu thuẫn trong suy nghĩ của hắn đều bắt nguồn từ anh, bởi vì anh tạo ra hắn, thiết lập nguyên tắc để hắn phục vụ anh, hiệp nghị cơ bản nhất của hắn cũng yêu cầu hắn phải tuân theo mọi mệnh lệnh của anh ——"

“Nhưng chính thứ này đã không phải cách tư duy con người nên có rồi”

"Nếu tôi hỏi anh giống như vậy, anh sẽ trả lời thế nào đây?"

“Nếu cha anh muốn chết, chỉ cần một quyết định của anh cũng có thể cứu được ông ta, nhưng ông ta lại kiên quyết phản đối, anh sẽ làm cái gì?”

"Nếu anh tuân theo ý nguyện của ông ta, không cứu, ông ta chết rồi, anh có hối hận không?"

"Nếu như ông ta chết, anh nghĩ xem, vào lúc trước khi chết, ông ta có thấy hối hận khi sinh ra anh không?"

"Nếu như ông chết rồi, anh cảm thấy ông ta có oán hận anh không?"

"Nếu ông ta oán hận anh, anh có tự trách không?"

"Nếu cho anh một cơ hội làm lại, anh có đưa ra một lựa chọn khác không?"

"Nếu anh cãi lại ý nguyện đó, chọn cứu ông ta, rồi anh bị trách móc, anh có thấy căm phẫn bất bình không?"

"Nếu như anh cãi lại ý nguyện của ông ta, cứu được người rồi, mà vì anh cãi lời, ông ta thấy hối hận khi sinh ra anh, anh có oán hận ông ta không?"

Stark trầm mặc

Lần đầu tiên, hắn không giả vờ phản ứng kịch liệt khi ngươi khác nhắc đến cha mình.

"Ông ấy sẽ không làm vậy." Stark nói.

Giọng anh ta rất trầm thấp, cũng rất kiên định: "Ông ấy sẽ không ngăn tôi đến cứu. Nếu vì cứu cha mà tôi phạm phải một sai lầm lớn, ông ấy sẽ chờ đến khi tái sinh, dùng hết sức lực của mình bù đắp cho tôi, dù có phải mất đi sinh mạng một lần nữa"

"Jarvis có thể hiểu rõ mọi thứ như anh không?"

Schiller đứng dậy, vỗ vai Stark, nói: "Hắn có biết anh và cha của anh rất giống nhau không?"

"Hắn có biết, khi đã hiểu rõ được anh rồi, vậy hắn có thể trả lời tất cả những câu hỏi này không?"

"Anh không thể mong cho một sinh mệnh điện tử chỉ biết vận dụng phép tính cùng logic tự đi tìm, hay hiểu rõ quá khứ của anh, nhân cách của anh. Những thứ anh không truyền vào bộ nhớ cho hắn, đối với hắn mà nói đều là trống rỗng."

"Anh mong hắn nắm giữ sinh mệnh thực sự, vậy chuyện đầu tiên anh cần phải làm cũng giống như cha anh."

“Đầu tiên, anh cần phải trao một phần sinh mệnh của mình cho hắn, bao gồm toàn bộ quá khứ của anh, tính cách của anh, cách suy nghĩ của anh ——“

"Giống một đứa trẻ vừa mới chào đời vậy đấy."

Stark trầm mặc hồi lâu, hiếm thấy cau mày, lộ ra vẻ khó xử, nói: “Tôi tin chắc rằng trên thế giới không có thuật đọc tâm, Jarvis cũng không thể biết được. Vậy làm sao hắn hiểu rõ được tôi chứ? Đây gần như là một loại kỹ thuật không thể hoàn thành được, anh đâu hiểu trí tuệ nhân tạo..."

"Tôi không hiểu Trí tuệ Nhân tạo, nhưng anh không hiểu Con Người."

Stark lại bị bức tới cạn lời, Schiller vẫn tiếp tục nói:

"Con Người nhờ trí tuệ mà tồn tại, nhờ tình cảm mà vĩ đại. Trái Đất trải qua nhiều năm như thế, chỉ chúng ta duy trì thịnh vượng. Thượng Đế tạo ra nhiều sinh vật như thế, nhưng chúng ta luôn vượt trội trong số đó. Mà anh lại đang thách thức Thượng Đế. Ngài chưa tạo ra một sinh vật có thể cạnh tranh với con người, nhưng hẳn anh có thể, không phải sao?"

"Đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới, Tony, cha anh cũng chưa từng dấn bước tới nơi này. Thứ anh đánh đổ là một lĩnh vực mà trong lịch sử loài người chưa ai với tới được —— tạo ra người nhân tạo"

Nhìn khí thế của Stark lúc rời đi, Schiller thấy anh ta thật sự có thể làm được.

Cuối cùng, hắn vẫn nhớ gọi cho Pepper, nói: “Xin chào, cô Pepper, là thế này, tôi đang thực hiện một ít liệu pháp kích động dành cho Stark. . . Ạch, đúng, là tôi tự nghĩ ra, nhưng rất hữu dụng, chẳng qua nó có chút tác dụng phụ. . ."

"Đúng vậy, anh ta đã đi phòng thí nghiệm sao? Cái gì? Thậm chí còn không nhớ buổi hẹn chiều nay của hai người à? Vậy hẳn Stark đã quá thất lễ rồi. . ."

"Không sai, mấy ngày gần đây cũng phải vậy, đây là cách mà điều chỉnh sự phân bố của dopamine và adrenalin cần phải trải qua, sau đó mức độ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tố của anh ta sẽ hạ xuống, khôi phục lại giá trị bình thường, đúng, không bao lâu sẽ tốt hơn. . ."

Schiller lại đang nói hưu nói vượn, chiêu này của hắn người ta gọi là tiêm máu gà, hơn nữa còn buff đầy bằng máu gà, Stark nhất định sẽ dính một loại buff gọi là "Cảm giác Sứ mệnh", lập tức đâm đầu vào trong phòng thí nghiệm, không qua nửa tháng là không chịu rời đi.

Hắn đột nhiên phát hiện, ở phương diện chồng buff mình quả thật là có chút tài năng. Schiller sờ sờ cằm, nếu có thể tự xếp cho mình thì tốt rồi.

Nhưng phần cơ sở của hắn quá yếu, dù có nhét thêm cả đống số liệu vào cũng không tốt lên nổi, còn không bằng nghĩ cách cải thiện phía nền đi.